Là Nhân Vật Phụ Truyện Tranh: Ta Tăng Sức Mạnh Bằng Cách Nổi Tiếng
10 năm trong rừ...
2024-11-08 01:18:41
Dẫn chính là giống như lúc trước Huyễn đã từng sử dụng khi chiến đấu với chim ưng, học cách dẫn truyền yêu lực của bản thân từ trung tâm là yêu đan rồi thông qua mạch máu dẫn ra ngoài.
Người dẫn phải có ý niệm hiểu biết rõ ràng về cơ thể của chính mình, biết được bản thân mình cần dùng con đường nào nhanh và thông suốt nhất để dẫn được yêu lực ra tới bên ngoài.
Yêu lực được dẫn ra sẽ có thể tùy theo mục đích của người sử dụng mà bám vào nơi mà ý nguyện của chủ nhân nó muốn, ví dụ như tay, chân, hay như lúc này đây Huyễn đang cầm một cành cây mà hắn mới vừa tiện tay bẻ xuống.
Dẫn dắt những yêu lực đó tạo thành hình thù mà bản thân mong muốn, cứng, mềm, sắc nhọn, sử dụng ý niệm bản thân trao cho nó đặc tính phù hợp, để nó hóa thành thứ có thể sử dụng tốt nhất theo ý mình.
Đó chính là dẫn, dẫn chính là phương pháp khiến cho yêu lực từ yêu đan bản tâm có thể dẫn truyền ra bên ngoài, còn lại 9 chương của ‘Đào hoa huyết khống’ chính là cách sử dụng nguồn yêu lực được dẫn ra ngoài đó mà thôi.
Đối với tiểu yêu đơn đan (chỉ 1 viên đan) như Huyễn thì bây giờ hắn cũng chỉ có thể Dẫn được tới trình đồ truyền yêu lực tới vũ khí của bản thân, nếu để cho yêu lực đi xa hơn thì lại không thể vì yêu lực của hắn không đủ nhiều.
Thế mới nói dù lý thuyết có biết rõ hết cả rồi thì cũng chưa chắc đã thực hành được.
Cành cây trong tay Huyễn sau khi được bao bọc bởi yêu khí đỏ máu thì phiêu dật một chút, sau đó hoàn toàn bị yêu lực che lấp hóa thành lưỡi dao sắc nhọn.
Đời trước, Huyễn có một tài năng đặc biệt đối với vũ khí lạnh, nhưng bởi vì ở thời
hiện đại nơi vũ khí nóng lên ngôi thì tài năng của hắn cũng không có đất dụng võ nhiều.
Không ngờ bây giờ xuyên đến thế giới này lại có thể tận dụng nó.
Chỉ thấy hắn vung lưỡi dao theo ba thế: đâm, chọc, móc vào trong thân cây trước mặt mình, lưỡi đao, thứ mà vốn dĩ chỉ là cành cây yếu ớt, giờ đây lại bén nhọn vô cùng, chỉ cần lặp đi lặp lại thao tác của mình khoảng 3 lần thì thân cây đã bị khoét rỗng, có thể nhìn xuyên qua phía đằng sau.
Nhưng Huyễn không quá hài lòng với kết quả này.
Dao nhỏ rất dễ giấu trên người nên ở thời hiện đại, khi muốn giết ai đó người ta sẽ ưu tiên dùng dao để không bị đề phòng, không ai thấy một người đeo kiếm bên hông muốn tìm mình mà lại không sợ hãi cả, vậy nên vũ khí lạnh chuyên dùng của lính đánh thuê cũng đều là dao.
Huyễn cũng là một lính đánh thuê nên khả năng dùng dao của hắn chính là tốt nhất, nếu không phải muốn trở thành kiếm sĩ thi đấu thế vận hội, ai lại đi học cách dùm kiếm để đánh nhau hay đi chiến tranh bao giờ.
Đừng nói đến mấy vũ khí thông hành ở thời cổ đại như thương, rìu, chùy, mấy cái đó chắc không ai thực sự học để đem sử dụng đi chiến đấu, học cách bắn súc lục sao cho chuẩn vào mục tiêu còn có ích hơn.
Nhưng ở nơi này thì khác, uy lực của dao là quá nhỏ, hơn nữa chỉ phù hợp cho việc ám sát, nếu đánh nhau trực diện, muốn áp sáp đối thủ đến phạm vi mà dao có thể đả thương họ được là quá khó khan.
Có khi chưa kịp áp sát đã chết rồi ấy chứ.
Ví dụ như thân cây này, thay vì đâm, chọc và móc như vậy, hắn dùng kiếm lớn một chút có khi chỉ cần chém ngang một cái thôi là nó đã đổ gục rồi.
Nhưng Huyễn lại cũng không chắc là mình muốn dùng kiếm, đối với Huyễn, kiếm đúng là vũ khí có tính ứng dụng cao nhất trong thế giới này, vừa có thể công lại vừa có thể thủ, tầm đánh lại ở tầm trung, không quá gần cũng không quá xa, đã có thể đâm lại cũng vừa có thể chém ra vết thương diện rộng, bởi vậy nên nó chính là vũ khí tốt nhất có thể sử dụng được.
Không phải tự nhiên mà kiếm sĩ lại chiếm số lớn trong số võ giả sử dụng vũ khí, và rất nhiều thiên hạ đệ nhất cũng đều là kiếm sĩ.
Dù vậy thì với Huyễn, so với dùng kiếm và lấy mạng kẻ khác một cách chậm rãi thì hắn muốn có thứ gì đó có thể nhất kích tất sát hơn, đây là chỗ yếu duy nhất mà kiếm khó mà đạt được so với binh khí khác, do kiếm có chiều dài lớn nên để có thể đâm vào điểm chí mạng rất khó, nếu là cao thủ đỉnh cấp so với kẻ khác thì dễ chứ nếu trình độ chỉ bình bình thì lại e là không thể.
Vậy nên ngay bây giờ đây hắn đang vô cùng đắn đo.
Mấy loại vũ khí loại ám sát như phi tiêu hay dao thì tính ứng dụng không cao, lại còn tiêu tốn yêu lực quá nhiều, mấy loại tầm xa như cung tên, thương dài thì lại khó thủ.
Vũ khí nặng như rìu, chùy thì cũng không hợp với kiểu chiến đấu của hắn cho lắm, hơn nữa trọng binh cũng không phù hợp với hắn.
Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ có kiếm là phù hợp nhất, nhưng Huyễn vẫn muốn nghĩ thử xem có thứ gì khác phù hợp với mình hơn nữa không...
"Ư... khó nghĩ quá đi mất." Huyễn vò đầu bứt tai liên tục mấy ngày mà cũng vẫn không nghĩ ra được.
Đừng trách tại sao hắn phải cẩn trọng lựa chọn nhiều đến như vậy, tại vì việc lựa chọn binh khí ảnh hưởng rất lớn đến việc quyết định phương hướng chiến đấu của hắn sau này, chưa kể nó cũng định hướng luôn cả cách mà hắn điều khiển yêu lực của bản thân sao cho phù hợp với binh khí đó.
Ting, đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu Huyễn.
Tại sao lại không nhỉ? Nếu một thanh kiếm là không đủ, tại sao hắn không sử dụng 2 thanh?
Nghĩ là làm, hắn ngay lập tức bẻ hai nhánh cây cầm ở cả 2 bên tay rồi dẫn yêu lực vào.
Nhưng hai thanh kiếm này phải có hình dạng khác với mấy thanh kiếm bình thường, đột nhiên nghĩ tới những cây song đao đẹp đẹp trong mấy game bắn súng, bỗng thấy chúng cũng phù hợp bất ngờ.
Thế là, hai luồng yêu lực tỏa ra từ hai tay lập tức hóa thành hai thanh đao có hình dạng hơi cong, dài hơn cánh tay một chút nhưng không bằng kiếm, mũi nhọn hoắt như dao, lưỡi đao thì mỏng và thon.
Dọc theo lưỡi đao cong cong là những mũi nhọn như răng cưa hướng về phía tay, hắn cố tình tạo ra chúng là để dễ dàng kéo rạch cơ thể kẻ thù, tạo vết thương chí tử sau khi đâm vào.
Để dễ dàng cầm nắm thì chuôi đao huyễn làm khá dài, bởi thay vì cầm kiếm như bình thường thì khi dùng song đao, cầm kiếm ngược lại có vẻ hiệu quả hơn, chuôi đao dài sẽ giúp hắn có được phạm vi chém ra hơn so với loại chuôi ngắn.
Hơn nữa việc cầm ngược cũng quen tay với Huyễn hơn, do hắn có thói quen cầm dao như vậy.
'Như vầy là được rồi, vũ khí không quá dài cũng không quá ngắn, có thể công có thể thủ được, khá phù hợp với ta.'
'Yếu điểm chính là khó khống chế được 2 luồng yêu lực song song cùng một lúc, nhưng ta tự tin bản thân ta làm được.'
'Hơn nữa thì, ta cầm song đao mà còn có yêu lực màu đỏ bao bọc nhìn ngầu phải biết.'
Tự mãn một hồi rồi Huyễn cũng bắt đầu thử xem uy lực của vũ khí mới.
Khỏi phải nói, cầm rất thuận tay nên cũng khiến cho hắn tung ra được hết kỹ năng mà mình có, chỉ một nhát đã chém đứt được cây cổ thụ to lớn trước mặt mình, khiến cho nó đổ rạp xuống.
Tiếng chim chóc náo loạn cùng với tiếng cây "Rầm rầm" đổ xuống khiến cho Huyễn đắc ý tươi cười, ngay bây giờ, cuộc luyện tập chính thức với vũ khí mới, bắt đầu!
Người dẫn phải có ý niệm hiểu biết rõ ràng về cơ thể của chính mình, biết được bản thân mình cần dùng con đường nào nhanh và thông suốt nhất để dẫn được yêu lực ra tới bên ngoài.
Yêu lực được dẫn ra sẽ có thể tùy theo mục đích của người sử dụng mà bám vào nơi mà ý nguyện của chủ nhân nó muốn, ví dụ như tay, chân, hay như lúc này đây Huyễn đang cầm một cành cây mà hắn mới vừa tiện tay bẻ xuống.
Dẫn dắt những yêu lực đó tạo thành hình thù mà bản thân mong muốn, cứng, mềm, sắc nhọn, sử dụng ý niệm bản thân trao cho nó đặc tính phù hợp, để nó hóa thành thứ có thể sử dụng tốt nhất theo ý mình.
Đó chính là dẫn, dẫn chính là phương pháp khiến cho yêu lực từ yêu đan bản tâm có thể dẫn truyền ra bên ngoài, còn lại 9 chương của ‘Đào hoa huyết khống’ chính là cách sử dụng nguồn yêu lực được dẫn ra ngoài đó mà thôi.
Đối với tiểu yêu đơn đan (chỉ 1 viên đan) như Huyễn thì bây giờ hắn cũng chỉ có thể Dẫn được tới trình đồ truyền yêu lực tới vũ khí của bản thân, nếu để cho yêu lực đi xa hơn thì lại không thể vì yêu lực của hắn không đủ nhiều.
Thế mới nói dù lý thuyết có biết rõ hết cả rồi thì cũng chưa chắc đã thực hành được.
Cành cây trong tay Huyễn sau khi được bao bọc bởi yêu khí đỏ máu thì phiêu dật một chút, sau đó hoàn toàn bị yêu lực che lấp hóa thành lưỡi dao sắc nhọn.
Đời trước, Huyễn có một tài năng đặc biệt đối với vũ khí lạnh, nhưng bởi vì ở thời
hiện đại nơi vũ khí nóng lên ngôi thì tài năng của hắn cũng không có đất dụng võ nhiều.
Không ngờ bây giờ xuyên đến thế giới này lại có thể tận dụng nó.
Chỉ thấy hắn vung lưỡi dao theo ba thế: đâm, chọc, móc vào trong thân cây trước mặt mình, lưỡi đao, thứ mà vốn dĩ chỉ là cành cây yếu ớt, giờ đây lại bén nhọn vô cùng, chỉ cần lặp đi lặp lại thao tác của mình khoảng 3 lần thì thân cây đã bị khoét rỗng, có thể nhìn xuyên qua phía đằng sau.
Nhưng Huyễn không quá hài lòng với kết quả này.
Dao nhỏ rất dễ giấu trên người nên ở thời hiện đại, khi muốn giết ai đó người ta sẽ ưu tiên dùng dao để không bị đề phòng, không ai thấy một người đeo kiếm bên hông muốn tìm mình mà lại không sợ hãi cả, vậy nên vũ khí lạnh chuyên dùng của lính đánh thuê cũng đều là dao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huyễn cũng là một lính đánh thuê nên khả năng dùng dao của hắn chính là tốt nhất, nếu không phải muốn trở thành kiếm sĩ thi đấu thế vận hội, ai lại đi học cách dùm kiếm để đánh nhau hay đi chiến tranh bao giờ.
Đừng nói đến mấy vũ khí thông hành ở thời cổ đại như thương, rìu, chùy, mấy cái đó chắc không ai thực sự học để đem sử dụng đi chiến đấu, học cách bắn súc lục sao cho chuẩn vào mục tiêu còn có ích hơn.
Nhưng ở nơi này thì khác, uy lực của dao là quá nhỏ, hơn nữa chỉ phù hợp cho việc ám sát, nếu đánh nhau trực diện, muốn áp sáp đối thủ đến phạm vi mà dao có thể đả thương họ được là quá khó khan.
Có khi chưa kịp áp sát đã chết rồi ấy chứ.
Ví dụ như thân cây này, thay vì đâm, chọc và móc như vậy, hắn dùng kiếm lớn một chút có khi chỉ cần chém ngang một cái thôi là nó đã đổ gục rồi.
Nhưng Huyễn lại cũng không chắc là mình muốn dùng kiếm, đối với Huyễn, kiếm đúng là vũ khí có tính ứng dụng cao nhất trong thế giới này, vừa có thể công lại vừa có thể thủ, tầm đánh lại ở tầm trung, không quá gần cũng không quá xa, đã có thể đâm lại cũng vừa có thể chém ra vết thương diện rộng, bởi vậy nên nó chính là vũ khí tốt nhất có thể sử dụng được.
Không phải tự nhiên mà kiếm sĩ lại chiếm số lớn trong số võ giả sử dụng vũ khí, và rất nhiều thiên hạ đệ nhất cũng đều là kiếm sĩ.
Dù vậy thì với Huyễn, so với dùng kiếm và lấy mạng kẻ khác một cách chậm rãi thì hắn muốn có thứ gì đó có thể nhất kích tất sát hơn, đây là chỗ yếu duy nhất mà kiếm khó mà đạt được so với binh khí khác, do kiếm có chiều dài lớn nên để có thể đâm vào điểm chí mạng rất khó, nếu là cao thủ đỉnh cấp so với kẻ khác thì dễ chứ nếu trình độ chỉ bình bình thì lại e là không thể.
Vậy nên ngay bây giờ đây hắn đang vô cùng đắn đo.
Mấy loại vũ khí loại ám sát như phi tiêu hay dao thì tính ứng dụng không cao, lại còn tiêu tốn yêu lực quá nhiều, mấy loại tầm xa như cung tên, thương dài thì lại khó thủ.
Vũ khí nặng như rìu, chùy thì cũng không hợp với kiểu chiến đấu của hắn cho lắm, hơn nữa trọng binh cũng không phù hợp với hắn.
Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ có kiếm là phù hợp nhất, nhưng Huyễn vẫn muốn nghĩ thử xem có thứ gì khác phù hợp với mình hơn nữa không...
"Ư... khó nghĩ quá đi mất." Huyễn vò đầu bứt tai liên tục mấy ngày mà cũng vẫn không nghĩ ra được.
Đừng trách tại sao hắn phải cẩn trọng lựa chọn nhiều đến như vậy, tại vì việc lựa chọn binh khí ảnh hưởng rất lớn đến việc quyết định phương hướng chiến đấu của hắn sau này, chưa kể nó cũng định hướng luôn cả cách mà hắn điều khiển yêu lực của bản thân sao cho phù hợp với binh khí đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ting, đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu Huyễn.
Tại sao lại không nhỉ? Nếu một thanh kiếm là không đủ, tại sao hắn không sử dụng 2 thanh?
Nghĩ là làm, hắn ngay lập tức bẻ hai nhánh cây cầm ở cả 2 bên tay rồi dẫn yêu lực vào.
Nhưng hai thanh kiếm này phải có hình dạng khác với mấy thanh kiếm bình thường, đột nhiên nghĩ tới những cây song đao đẹp đẹp trong mấy game bắn súng, bỗng thấy chúng cũng phù hợp bất ngờ.
Thế là, hai luồng yêu lực tỏa ra từ hai tay lập tức hóa thành hai thanh đao có hình dạng hơi cong, dài hơn cánh tay một chút nhưng không bằng kiếm, mũi nhọn hoắt như dao, lưỡi đao thì mỏng và thon.
Dọc theo lưỡi đao cong cong là những mũi nhọn như răng cưa hướng về phía tay, hắn cố tình tạo ra chúng là để dễ dàng kéo rạch cơ thể kẻ thù, tạo vết thương chí tử sau khi đâm vào.
Để dễ dàng cầm nắm thì chuôi đao huyễn làm khá dài, bởi thay vì cầm kiếm như bình thường thì khi dùng song đao, cầm kiếm ngược lại có vẻ hiệu quả hơn, chuôi đao dài sẽ giúp hắn có được phạm vi chém ra hơn so với loại chuôi ngắn.
Hơn nữa việc cầm ngược cũng quen tay với Huyễn hơn, do hắn có thói quen cầm dao như vậy.
'Như vầy là được rồi, vũ khí không quá dài cũng không quá ngắn, có thể công có thể thủ được, khá phù hợp với ta.'
'Yếu điểm chính là khó khống chế được 2 luồng yêu lực song song cùng một lúc, nhưng ta tự tin bản thân ta làm được.'
'Hơn nữa thì, ta cầm song đao mà còn có yêu lực màu đỏ bao bọc nhìn ngầu phải biết.'
Tự mãn một hồi rồi Huyễn cũng bắt đầu thử xem uy lực của vũ khí mới.
Khỏi phải nói, cầm rất thuận tay nên cũng khiến cho hắn tung ra được hết kỹ năng mà mình có, chỉ một nhát đã chém đứt được cây cổ thụ to lớn trước mặt mình, khiến cho nó đổ rạp xuống.
Tiếng chim chóc náo loạn cùng với tiếng cây "Rầm rầm" đổ xuống khiến cho Huyễn đắc ý tươi cười, ngay bây giờ, cuộc luyện tập chính thức với vũ khí mới, bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro