Lại Nhớ Anh

Chương 5

2024-09-25 08:52:45

Không biết đã bao lâu, anh ngẩng đầu lên, vặn vẹo cổ.

“Xong rồi, một tuần sau quay lại.

"Nhớ đừng ăn bên phía này."

"Sau khi thuốc tê hết tác dụng, nếu răng hơi đau là bình thường."

"Cố chịu một chút, nếu không chịu được thì báo tôi.”

Vừa nói anh vừa đưa mã QR trên điện thoại ra cho tôi xem.

Trước khi chia tay, tôi đã xóa và chặn hết mọi liên lạc với anh. Tôi rút điện thoại ra để quét mã, nhìn có vẻ giống tài khoản công việc.

Ảnh đại diện là một chú mèo nhỏ mặc áo xanh đeo khẩu trang. Trang cá nhân toàn là hình ảnh về các vấn đề răng miệng. Tôi nghĩ một lúc rồi nói điều quan trọng nhất trước.

[Anh ta không phải bạn trai của tôi.]

Anh đáp: [Ai quan tâm.]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không quan tâm mà vừa rồi lại nói một đống thế?

Kỷ Thanh Du bên ngoài có vẻ lạnh lùng, nhưng trong lòng chắc hẳn đang rất vui. Tôi tiếp tục nhắn WeChat cho anh:

[Lần này bao nhiêu tiền?]

[Lần cuối sẽ tính luôn một thể.]

Cũng chưa chắc lần cuối tôi có phải trả tiền hay không.

Mẫu nam thấy tôi đã xong, hai mắt rưng rưng tiến lại gần: “Chị ơi, có đau không? Có cần sờ cơ bụng của em để giảm đau không?”

Kỷ Thanh Du đứng bên cạnh nghe thấy, nói: “700, ra quầy thanh toán.”

Tôi cười. Kéo một bên miệng ra cười to, ngón tay lướt trên màn hình rất nhanh.

[Không phải cuối cùng tính một thể sao?]

[Giờ tôi đổi ý rồi.]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẫu nam ngơ ngác: "Bác sĩ vừa nói gì vậy?”

Kỷ Thanh Du liếc anh ta một cái rồi quay người bước đi. Mẫu nam thì thầm: “Chị, anh ta thô lỗ quá.”

Trên đường về nhà, mẫu nam lái xe. Tôi ngồi ghế phụ, cảm nhận dần dần thuốc tê đang hết tác dụng. Tôi lại bắt đầu nhắn tin: [Bác sĩ Kỷ, tôi đau răng.]

[Đau nhẹ là bình thường.]

[Không phải bấc sỹ nói nếu đau thì có thể tìm anh sao? Sao tìm rồi mà vẫn đau.]

Bên kia liên tục hiện [Đang nhập...] Cuối cùng chỉ có một câu: [Nếu đau quá thì quay lại kiểm tra.]

Tôi suy nghĩ một lúc rồi nhắn lại: [Nghe nói bệnh viện của anh có dịch vụ đến nhà khám bệnh.]

Kỷ Thanh Du: [Không có, nếu đau thì tự đến.]

Hừm. Tôi bĩu môi.

Anh vẫn y như hồi tôi mới bắt đầu theo đuổi anh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lại Nhớ Anh

Số ký tự: 0