Làm Beta Không Tốt Sao?

Chương 20

2024-10-14 10:54:12

“…… Ngươi là lần đầu tiên tham gia lễ khai mạc đại hội cơ giáp chiến đấu sao?” Một giọng nói xa lạ vang lên bên cạnh cô.

Bạch Du hồi phục tinh thần, quay đầu lại thì thấy một người có vóc dáng gần giống mình, nhưng từ cổ trở lên lại đội một chiếc khăn trùm đầu hình ngỗng trắng. Chiếc khăn trùm đầu có hình dáng sinh động như thật, thậm chí ánh mắt của nó cũng có sự chuyển động.

“Xác thật là lần đầu tiên.” Bạch Du chậm rãi trả lời.

“Vậy thì không có gì kỳ quái.” Người đối diện hơi mỉm cười, đôi mắt nhỏ híp lại thành hai đường ngắn màu đen, “Chắc ngươi trước đây chưa thấy ‘Toại Thạch’ bao giờ, nên mới bị dọa thành như vậy.”

“Toại Thạch?”

“Chính là nó —— cơ giáp mạnh nhất trong đế quốc sơ khai, vũ khí do Itlitz đại đế chế tạo.” Người đối diện cảm thán, giọng nói tràn đầy khát khao, “Thời đó, Itlitz đại đế chính là người điều khiển nó rong ruổi trên chiến trường hoang dã, đánh bại các thế lực xâm lấn, mang lại gần trăm năm hòa bình và thịnh vượng cho đế quốc.”

Khi nhắc đến Itlitz đại đế, Bạch Du không thấy lạ lẫm. Ông là một vị hoàng đế máu lạnh, đã trị vì cách đây khoảng 90 năm, và là người có công trong việc phục hưng đế quốc.

Trước đây, Bạch Du từng cảm thấy những nhân vật lịch sử này cách mình rất xa, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ Itlitz cũng có thể coi như là tổ phụ của cô. Dù sao, mối quan hệ huyết thống giữa họ hẳn là có chút gần gũi.

Bỗng nhiên, cô cảm thấy một cảm giác kỳ diệu.

“Những hình ảnh này được lưu lại từ khi nào?” Bạch Du hỏi.

“Đó là những hình ảnh được ghi lại bởi các binh lính trên chiến trường,” người đội khăn trùm đầu ngỗng trắng trả lời. “Nghe nói lúc đó quân đội đã rơi vào tình thế vây khốn, mọi người đều cho rằng không còn lối thoát. Nhưng Itlitz đại đế không nói một lời nào mà trực tiếp xông ra trận tuyến, mở một con đường máu để thoát khỏi. Dĩ nhiên, cuối cùng ông đã giành chiến thắng và danh tiếng chiến thần của Itlitz đại đế cũng từ đó mà vang dậy. Hiện tại, phần lớn các đội quân cơ giáp đều coi Itlitz đại đế là thần tượng. Mặc dù trong đế quốc cũng có nhiều nhân tài xuất sắc, thần tượng không chỉ có mỗi ông, nhưng ông ấy vẫn là ngôi sao sáng nhất trong lòng người dân, có được sự tôn sùng cao nhất.”

Bạch Du hỏi: “Vậy có nghĩa là hình ảnh vừa rồi được phát sóng chính là tư liệu từ chiến trường sao? Khó trách lại có sát khí nặng nề như vậy.”

Người đội khăn trùm đầu ngỗng trắng đáp: “Sao có thể gọi đó là sát khí chứ? Rõ ràng đó là khí thế của bậc vương giả.”

Bạch Du im lặng, không biết nói gì.

Bạch Du cảm thấy người này có phần kỳ quái, nên cố tình giữ khoảng cách xa hơn, lịch sự nói: “Cảm ơn ngươi đã giải thích, nhưng ta còn có việc phải đi đài phục vụ.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đi đài phục vụ đăng ký? Ngươi cũng là thí sinh dự thi?” Người đó ngay lập tức tỏ ra hứng thú hơn.

“Không,” Bạch Du đáp, “Ta chỉ đi lui tái.”

Đối phương bất ngờ nhìn cô — thực ra là trên khăn trùm đầu có hai chấm đen nhỏ run rẩy nhẹ: “Tại sao vậy?” Cậu ta dường như thật sự không hiểu.

Bạch Du giải thích một chút, cô là ngoài ý muốn đăng ký, căn bản là sẽ không điều khiển cơ giáp.

“Đừng vội bỏ đi. Trong trò chơi, điều khiển cơ giáp hoàn toàn khác với thực tế. Chưa nói đến việc thao tác hệ thống được đơn giản hóa rất nhiều, mà việc dùng tinh thần lực để khống chế cũng nhanh nhạy hơn. Chỉ cần học một số thao tác cơ bản là có thể lên sân khấu thi đấu rồi.” Người đội khăn trùm đầu kiên nhẫn khuyên bảo cô.

“Cái này có gì khác với việc đưa đầu cho người ta đánh?"

“Đừng bi quan như vậy. Biết đâu sẽ có người còn yếu hơn ngươi thì sao?"

“À.” Bạch Du mặt đầy lạnh nhạt, “Vậy thì bây giờ ta sẽ đi rút lui.”

“Ai, đừng mà. Nếu bây giờ ngươi rút lui, 300 điểm tích phân không phải là lãng phí sao? Tích phân rất quý giá—”

Bạch Du xoay người: “Tích phân là gì vậy?”

Khăn trùm đầu ngỗng trắng khẽ nháy mắt, ra hiệu cho cô mở tài khoản hệ thống của mình. Tên người dùng của cô là “Abs-1736”, và bên dưới có ghi rõ 300 điểm tích phân.

“300 điểm tích phân này là phần thưởng mà hệ thống dành cho những người mới tham gia thi đấu. Những người đã tham gia nhiều lần sẽ không được nhận phần thưởng này,” khăn trùm đầu ngỗng trắng giải thích. “Đối với những người mới, vòng loại là cách để tích lũy điểm. Nếu thua một trận, ngươi sẽ bị trừ 30 điểm, và khi hết điểm tích phân, ngươi sẽ bị loại. Tuy nhiên, với những người đã có kinh nghiệm, khái niệm điểm tích phân không tồn tại; nếu họ thua ba trận liên tiếp, họ sẽ bị mất tư cách ngay lập tức. Họ chỉ có thể chờ đến khi vòng đấu loại kết thúc, rồi mới có thể thách đấu với người xếp cuối để có cơ hội được tham gia lại.”

“Thua thì bị trừ điểm tích phân? Vậy nếu thắng có được khen thưởng không?”

“Có chứ, thắng sẽ được thưởng 30 điểm tích phân. Điểm tích phân rất quan trọng, nó là chìa khóa để mở khóa các đạo cụ chuẩn bị cho cơ giáp mới…” Khăn trùm đầu ngỗng trắng ánh lên một tia sáng tinh quang trong đôi mắt nhỏ màu đen, trông có vẻ hài hước. “Đương nhiên, điểm tích phân cũng có thể đổi lấy tiền, giá cả thì do các tuyển thủ tự thỏa thuận với nhau.”

Bạch Du nhướng mày: “Có thể đổi tiền sao? Làm thế nào để đổi?”

"Trong các trận đấu quyết đấu bí mật, người chơi có thể ký một thỏa thuận đánh cược. Người thắng sẽ lấy hết điểm tích phân của người thua. Chỉ cần hai bên thương lượng giá cả trước, thì coi như đang bán điểm tích phân. Nhưng rất ít người làm vậy..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tích phân đối với người chơi đam mê cơ giáp là tài nguyên quý giá nhất. Mỗi điểm đều do bản thân chiến đấu mà có, tích lũy rất cực nhọc, và luôn cảm thấy không bao giờ đủ dùng.

Bạch Du hiểu ngay ý của cậu ta.

“Ý của ngươi là muốn ta bán tích phân cho ngươi? Nói sớm một chút chứ. Chúng ta hãy bàn về giá cả đi!”

“Hiện tại bàn giá còn quá sớm.” Khăn trùm đầu ngỗng trắng lắc đầu, “Ba trăm điểm tích phân này chỉ là hệ thống cho mượn. Nếu ngươi không tham gia thi đấu, chúng sẽ rất nhanh mất hiệu lực. Khi nào ngươi thành công thăng cấp, số điểm đó mới thuộc về ngươi. Hệ thống còn sẽ tặng thêm ba trăm điểm tích phân nữa như một phần thưởng.”

Những thứ linh tinh được tính toán lại, phần thưởng còn khá phong phú, tương đương với việc thi đấu dành cho tay mới như một khoản tài chính khởi đầu. Mặc dù khoảng cách để giải phóng cơ giáp cao cấp còn rất xa, nhưng tổng thể không phải là không khả thi.

“Nói cách khác, ta phải thông qua vòng loại trước, mới có thể giao dịch với ngươi?” Bạch Du mặt mày lộ rõ vẻ “phiền phức”, “Nếu ngươi có tiền mua tích phân của ta, thì sao không tự mình dùng tiền để giải phóng cơ giáp đó luôn đi?”

“Ta cũng đã nghĩ đến chuyện đó!” Khăn trùm đầu ngỗng trắng thở dài, “Thật sự có một số cơ giáp bị giới hạn bởi tích phân để giải khoá. Ta đã chuẩn bị rất lâu, nhưng ngày thường không có nhiều thời gian để thi đấu, vì vậy tích phân vẫn không đủ dùng.” Nói xong, đối phương lại nhẹ nhàng thì thầm, “Nếu hiện tại không nắm chặt thời gian, sau này sẽ càng không có cơ hội,” đôi mắt trên khăn trùm đầu cũng trở nên rưng rưng.

Bạch Du bất đắc dĩ, suy nghĩ một lúc: “Ngươi nói xem trước có thể cho bao nhiêu tiền.” Dù sao muỗi cũng là thịt, huống chi cô hiện giờ cũng rảnh rỗi chẳng có gì làm.

Nhưng đối phương lại báo ra một con số vượt qua sự tưởng tượng của cô.

Có lẽ là trùng hợp, số tiền mà đối phương đưa ra đúng lúc có thể mua được quán sửa chữa mà cô đã từng mở.

Nhớ lại cảm giác khi thấy chỗ sửa chữa bị hủy hoại, Bạch Du vẫn cảm thấy ngực mình âm ỉ đau……

“Được rồi, ta đồng ý với ngươi.” Bạch Du tùy ý nói, “Nhưng là cuộc thi vòng loại thắng hay thua, điều này không phải ta có thể kiểm soát được.

“Được.” Khăn trùm đầu ngỗng trắng gật đầu hài lòng, an ủi cô, “Yên tâm, đối thủ trong đấu vòng loại đều rất yếu, ngươi thắng một vài trận, thua cũng không sao. Chỉ cần kiên nhẫn thì sẽ hoàn thành.”

“À đúng rồi, ta có thể hỏi một chút không? Cấp bậc tinh thần lực của ngươi là gì?”

“B cấp.” Bạch Du nhẹ nhàng gõ gõ cằm mình, ngẩng đầu nói, “Ta là Beta, nên trong khoảng B cấp."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Beta Không Tốt Sao?

Số ký tự: 0