Làm Beta Không Tốt Sao?

Chương 5

2024-10-14 10:54:12

Bạch Du cứ như vậy bị đưa vào một nhà tù đơn lẻ.

Nửa giờ sau, Eri cũng giống như đang mộng du, bị đẩy mạnh vào.

Lính canh thậm chí còn trả lại cho cô ấy chiếc áo khoác da màu đen. Những chiếc đinh tán màu bạc lấp lánh dưới ánh đèn, khiến đôi mắt Bạch Du nhức nhối.

“Tiểu Du!” Eri nhìn thấy Bạch Du, lập tức cảm thấy như vừa thoát khỏi cơn hoạn nạn. Cô ấy bước nhanh về phía trước hai bước, nhưng chẳng bao lâu sau bước chân chậm dần lại, “Đây… là nhà tù sao?”

Đương nhiên là nhà tù, với hàng rào hợp kim xung quanh không thể nhầm lẫn được.

Tuy nhiên, rõ ràng có ai đó đã cải tạo không gian chật hẹp này. Tường được sơn mới, sàn gỗ trải đều trên mặt đất, đầy đủ giường, tủ quần áo, bàn làm việc và ghế sofa đơn. Dưới ánh đèn ấm áp, căn phòng toát lên vẻ đơn giản mà tinh khiết.

G tinh có nhà tù như thế này sao?

“Chỗ này thực sự còn tốt hơn cả phòng ta ở.” Eri có chút không thể tin nổi, nhìn quanh đánh giá. Cô ấy ngồi xuống mép giường, chưa kịp ngồi vững đã theo bản năng dùng tay đè lên giường, ấn vài cái rồi ngỡ ngàng nói, “Giường này mềm quá.”

“Tình huống này là sao? Chúng ta có phải đã xuyên qua lỗ sâu vào một không gian khác không?” Cô ấy hỏi.

“Ai mà biết.” Bạch Du tỏ vẻ không kiên nhẫn, “Không lấy được tiền bồi thường, tất cả đều vô ích. Còn ngươi thì sao? Bọn họ gọi ngươi đi hỏi mấy thứ gì?”

Eri sững sờ, như thể đột nhiên nhận ra điều gì đó, nói: “Là ngươi.”

“Cái gì?” Bạch Du hỏi.

“Họ hỏi toàn những chuyện liên quan đến ngươi — từ việc chúng ta quen biết thế nào, đến cuộc sống hàng ngày sau này. Ta cơ bản trả lời đúng theo sự thật, dù sao giữa chúng ta cũng chẳng có gì để giấu giếm.” Eri có chút ngượng ngùng, gãi gãi bên mặt. “Thật ra, ngay khi vừa vào phòng thẩm vấn chưa bao lâu, ta đột nhiên nhận ra rằng thẩm vấn viên cũng không đáng sợ lắm.” Ở Đế Đô Tinh, những người như họ bị quản chặt chẽ, nhưng với một người có lý lịch trong sạch như cô ấy, họ cũng không cần phải bắt bẻ quá đáng. Nếu không, việc xác minh kéo dài mãi, đến bao giờ mới xử lý xong?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đó là do ngươi may mắn thôi." Bạch Du nói, "Ta gặp thẩm vấn viên thì đúng là đáng sợ thật. Một hai lần đều đòi sờ sau cổ, có sợ không chứ?"

Eri hít một hơi: "Không chỉ là đáng sợ, quả thực là biến thái!"

Bạch Du nhìn chằm chằm vào camera theo dõi trên tường.

"Nói lại, tại sao họ cứ luôn hỏi về ngươi?"

Ánh mắt Eri u oán, như đang chất vấn: Ngươi có phải còn giấu ta bí mật gì không?

“Ta làm sao mà biết được?” Bạch Du vẫn ung dung, dù bận nhưng vẫn rút ra một quyển sách từ trên bàn, tùy tiện lật xem, những trang giấy trắng tinh như bông tuyết.

Thời đại này, sách vở vừa dễ tìm lại vừa khó tìm. Bởi vì mọi người đã quen với việc đọc trên các thiết bị điện tử, nên sách in chỉ xuất hiện khi có nhu cầu thị trường. Ở những nơi phồn hoa, đông đúc thì sách vở khá phổ biến, nhưng tại G tinh – một nơi hẻo lánh như thế này – cô chưa từng thấy nhiều quyển sách hoàn chỉnh đến vậy.

Bạch Du suy nghĩ một lát, đúng lúc Eri đang mong chờ cô chia sẻ điều gì đó có ý nghĩa, lại nghe cô thản nhiên nói:

“—— Ta đói bụng.”

Eri: "…………"

Eri buồn bã cúi đầu: “Đừng nói nữa, ta cũng đói. Từ sáng tới giờ chẳng ăn gì cả.”

“ Ngươi muốn ăn gì?” Bạch Du hỏi.

“Gì cũng được. Ta không kén ăn.” Eri đáp với vẻ buồn bã. Khi còn nhỏ, cô ấy đã trải qua những ngày đói khổ đến mức phải ăn cả rác. Sau này lớn lên, sao cô có thể kén ăn được?

“A, vậy ta muốn ăn sandwich pho mát kèm sốt mayonnaise và một ly cà phê đá. Bánh phải nướng thật giòn, thêm dưa leo, không cần cà chua, chỉ một chút muối và tiêu, cà phê thì thêm siro phong.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Eri nhìn với vẻ mặt "Ta không hiểu": “Tỉnh lại đi, Tiểu Du, chúng ta đang là tù nhân trong nhà tù đấy.”

Nhưng rồi, mười lăm phút sau, cánh cửa nhà tù mở ra.

Họ mang đến một phần sandwich pho mát kèm sốt mayonnaise cùng một ly cà phê. Món ăn được đặt trên đĩa sứ trắng, xung quanh đĩa còn được trang trí viền hoa mạ vàng tinh xảo.

Trong khi đó, Eri chỉ nhận được một khối lòng trắng trứng luộc cùng một lọ nước năng lượng.

Eri: “???”

Bạch Du thần sắc tự nhiên bưng mâm lên, dùng giấy dầu bọc sandwich lại, rồi một ngụm cắn xuống. Vị giòn xốp và hương thơm nồng nàn khiến cô cảm thấy dễ chịu.

Quả thật là điều kỳ lạ.

Bạch Du ăn một cách thanh lịch, thong thả và điềm tĩnh, bên ngoài nhìn không có gì khác lạ, nhưng trong lòng cô đã bắt đầu tính toán rất nhanh.

… Nhóm người này thật sự là nhằm vào cô.

Một góc khác, trong phòng thẩm vấn, một người đàn ông đang cúi đầu chăm chú nhìn màn hình theo dõi Bạch Du. Bên cạnh hắn là một lão nhân đầu tóc bạc phơ, trông vẫn tinh thần minh mẫn, đôi mắt sáng ngời.

“ Cô đã phát hiện chúng ta.” Thẩm vấn viên nói.

“Đương nhiên, cô rất thông minh.” Lão nhân không rời mắt khỏi màn hình, giọng nói chứa một chút run rẩy. “Sao còn chưa mang tiểu thư đi? Cô còn chưa chịu đủ khổ sở sao?” Khi nói đến câu cuối, giữa lông mày ông lộ rõ vẻ sắc bén.

“Đừng có vội, Cornell tiên sinh.” Thẩm vấn viên ngẩng mắt liếc nhìn đồng hồ trên tường, nói, “Kết quả so sánh gen sẽ có trong nửa giờ nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Beta Không Tốt Sao?

Số ký tự: 0