Chương 3
Kim Nga
2024-11-01 23:23:21
Những nha đầu được mua từ người môi giới hoặc ở trong phủ không có cha nương để dựa vào thì đều là nha đầu thấp kém, khó tránh khỏi bị những lão bà tử này bắt nạt.
Mỗi lần trong phủ phát tiền thưởng là kiểu gì cũng có người không cần mặt mũi, tuỳ tiện nhận danh kết nghĩa rồi moi tiền thưởng, tiền lương của đối phương.
Đã vậy còn rêu rao nói là mình làm vậy để giúp mấy nha đầu đó tích cóp của hồi môn.
Đáng răng xong, Lương Cẩn thản nhiên dùng khăn nhúng nước nóng lau mặt, sau đó dùng lược bí chải tóc vài lần, tối hôm qua Điêu ma ma dùng dây hồng để búi tóc cho nàng, lúc ngủ vẫn để nguyên không tháo nên giờ không cần búi lại.
Bên ngoài trời đã sáng hơn nhưng vẫn còn ít sương mù.
Nàng mang theo cái nồi đồng trong nhà cùng năm đồng tiền đi ra cửa hông, hướng về phía khu chợ sầm uất.
Trong chợ bán đủ loại thức ăn, chẳng hạn như thịt cừu và nội tạng cừu của nhà Trương què, món phá lấu của nhà Vương mặt rỗ, món lòng ngỗng cùng tiết canh dê của nhà mẹ đẻ Trương Tam, tất cả đều rất nổi tiếng.
Đúng rồi, còn có món bánh hồ đào của nhà Tào bà bà, Lương Cẩn thường tới nhà bà ấy mua bánh hồ đào rồi mang về nhà chấm với chao ăn.
“Tiểu nương tử, lấy chút bánh đường ăn đi…”
Một người phụ nữ đứng trước cửa một quán nhỏ trong chợ, thắt lưng quấn một chiếc khăn tay bằng vải xanh trắng, vừa gặp người liền nhiệt tình hô lên.
Những cửa hàng khác bình thường đều coi thường những “khách hàng nhỏ” như Lương Cẩn.
Đồ ăn ở đây bán tương đối rẻ, một đồng có thể mua được hai miếng bánh đường, mức giá này bình dân vừa túi tiền nên người bình thường cũng có thể mua được.
Lương Cẩn quen cửa quen nẻo đi vào nhà của Tào bà bà, lấy hai miếng bánh hồ đào, ba cái bánh hấp, sau đó lại đi đến quầy hàng trong góc mua một phần canh đậu hủ lòng gà.
Chờ đến khi nàng về, Điêu ma ma đã dậy rồi, thấy Nhị tỷ nhi đã mua đồ ăn sáng về liền đi tới trong viện để chải tóc.
“Nhị tỷ nhi, muội có mua bánh hạt dẻ cho ta không đó?”
Quế tỷ nhi vẫn đang rửa mặt ở trong nhà, nghe thấy tiếng động bên ngoài liền biết muội muội của mình đã về.
Lương Cẩn không thèm để ý đến người tỷ tỷ ham ăn biếng làm này, muốn ăn bánh hạt dẻ ư, lấy tiền đâu ra mà mua?
“Nhị tỷ nhi, ta đang nói chuyện với muội đó, muốn lau mặt cũng không yên nữa…”
Nói xong, tấm rèm được vén lên, Quế tỷ nhi bĩu môi phàn nàn bước ra ngoài.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Mỗi lần trong phủ phát tiền thưởng là kiểu gì cũng có người không cần mặt mũi, tuỳ tiện nhận danh kết nghĩa rồi moi tiền thưởng, tiền lương của đối phương.
Đã vậy còn rêu rao nói là mình làm vậy để giúp mấy nha đầu đó tích cóp của hồi môn.
Đáng răng xong, Lương Cẩn thản nhiên dùng khăn nhúng nước nóng lau mặt, sau đó dùng lược bí chải tóc vài lần, tối hôm qua Điêu ma ma dùng dây hồng để búi tóc cho nàng, lúc ngủ vẫn để nguyên không tháo nên giờ không cần búi lại.
Bên ngoài trời đã sáng hơn nhưng vẫn còn ít sương mù.
Nàng mang theo cái nồi đồng trong nhà cùng năm đồng tiền đi ra cửa hông, hướng về phía khu chợ sầm uất.
Trong chợ bán đủ loại thức ăn, chẳng hạn như thịt cừu và nội tạng cừu của nhà Trương què, món phá lấu của nhà Vương mặt rỗ, món lòng ngỗng cùng tiết canh dê của nhà mẹ đẻ Trương Tam, tất cả đều rất nổi tiếng.
Đúng rồi, còn có món bánh hồ đào của nhà Tào bà bà, Lương Cẩn thường tới nhà bà ấy mua bánh hồ đào rồi mang về nhà chấm với chao ăn.
“Tiểu nương tử, lấy chút bánh đường ăn đi…”
Một người phụ nữ đứng trước cửa một quán nhỏ trong chợ, thắt lưng quấn một chiếc khăn tay bằng vải xanh trắng, vừa gặp người liền nhiệt tình hô lên.
Những cửa hàng khác bình thường đều coi thường những “khách hàng nhỏ” như Lương Cẩn.
Đồ ăn ở đây bán tương đối rẻ, một đồng có thể mua được hai miếng bánh đường, mức giá này bình dân vừa túi tiền nên người bình thường cũng có thể mua được.
Lương Cẩn quen cửa quen nẻo đi vào nhà của Tào bà bà, lấy hai miếng bánh hồ đào, ba cái bánh hấp, sau đó lại đi đến quầy hàng trong góc mua một phần canh đậu hủ lòng gà.
Chờ đến khi nàng về, Điêu ma ma đã dậy rồi, thấy Nhị tỷ nhi đã mua đồ ăn sáng về liền đi tới trong viện để chải tóc.
“Nhị tỷ nhi, muội có mua bánh hạt dẻ cho ta không đó?”
Quế tỷ nhi vẫn đang rửa mặt ở trong nhà, nghe thấy tiếng động bên ngoài liền biết muội muội của mình đã về.
Lương Cẩn không thèm để ý đến người tỷ tỷ ham ăn biếng làm này, muốn ăn bánh hạt dẻ ư, lấy tiền đâu ra mà mua?
“Nhị tỷ nhi, ta đang nói chuyện với muội đó, muốn lau mặt cũng không yên nữa…”
Nói xong, tấm rèm được vén lên, Quế tỷ nhi bĩu môi phàn nàn bước ra ngoài.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro