Làm Đại Sư Huyền Học, Thiên Kim Thật Thẳng Tay Xé Kịch Bản
A
2024-10-30 22:22:20
Nhìn sắc mặt của ông ta, Thẩm Phất Du đều biết ông ta đang nghĩ gì, loại tình huống này cô cũng gặp không ít, tự nhiên biết nên ứng phó như thế nào. Có người chính là tin tưởng loại động tác có cảm giác nghi thức này, trực tiếp nói ra ngược lại cảm thấy là giả. Sư huynh cũng nói, chỉ cần tiền lại không phải để bọn họ làm chuyện xấu, thì cứ làm thêm vài bước cũng được.
Nhà hàng này lên món ăn thật sự rất chậm, đợi đến khi món ăn đã lên đủ, Thẩm Phất Du mới chậm rãi mở miệng: "Gần đây công việc của ông có chút áp lực."
"Đúng vậy, điều này chắc không khó nhìn ra." Phương Khải Văn nói, ông ta vì chuyện công ty đã mấy ngày liền không ngủ ngon, cho nên câu nói này của Thẩm Phất Du cũng không khiến ông ta có cảm giác gì.
Cùng lắm là cảm thấy cô gái nhỏ biết quan sát lời nói sắc mặt.
Chỉ thấy Thẩm Phất Du giơ tay trái lên ra vẻ bấm đốt ngón tay tính toán, ông ta nhịn không được bật cười. Cảm thấy cô con gái vừa tìm về của Thẩm tổng này thần thần bí bí, diễn còn ra dáng ra hình.
“Hình như trước đây ông có mua một mảnh đất?”
Phương Khải Văn liếc nhìn Lâm Dung, thấy bà lắc đầu với mình, lúc này mới nhìn về phía Thẩm Phất Du.
Ông ta vẫn không tin, mảnh đất này không tệ, chắc chắn là nhặt được của hời. Phương Khải Văn đối với chuyện này rất đắc ý, hơn nữa chuyện này mọi người đều biết, Thẩm tổng ở nhà nhắc tới cũng không có gì lạ.
“Có phải ông nghĩ đã nhặt được món hời lớn rồi không?” Thẩm Phất Du nói.
“Ý cô là sao?” Sắc mặt Phương Khải Văn cũng trở nên khó coi.
Phương Khải Văn nhìn cô không nói lời nào.
Thẩm Phất Du cũng không trông chờ ông ta trả lời, trực tiếp nói: “Mảnh đất kia âm khí quá nặng, tiếp xúc nhiều tự nhiên sẽ nhiễm vào người, sẽ mang đến đủ loại chuyện không may mắn. Nếu cứ tiếp tục như vậy còn nguy hiểm đến tính mạng, ông sẽ không cho rằng, vợ ông suýt chút nữa xảy ra tai nạn xe cộ, là bởi vì bà ấy xui xẻo chứ?”
“Sao có thể như vậy?” Lâm Dung không thể tin được nhìn về phía Phương Khải Văn.
“Ông cảm thấy là nhặt được món hời, chẳng lẽ chưa từng hoài nghi, mảnh đất kia có được quá mức thuận lợi sao.”
Sắc mặt Phương Khải Văn biến đổi.
Hồi tưởng lại mọi chuyện, hình như thật sự không đúng lắm.
Lúc này, suy nghĩ của ông cũng có chút thay đổi, nhìn Thẩm Phất Du thái độ cung kính hơn rất nhiều.
“Những điều cô nói đều là thật sao?”
“Là thật hay giả, tự ông nghiệm chứng một phen là biết.”
Sắc mặt Phương Khải Văn càng ngày càng khó coi, từng chi tiết vui mừng bị bỏ qua cũng hiện lên trong đầu.
Nếu là thật, vậy ông có thể có được mảnh đất này căn bản không phải nhặt được món hời, mà là có người cố ý.
“Vậy có cách nào hóa giải không?”
Khu đất kia thật sự rất tốt, nếu cứ như vậy bỏ đi, thật sự là quá đáng tiếc.
Nhưng nếu không bỏ, theo như lời Thẩm Phất Du nói sẽ xảy ra chuyện.
“Nếu muốn hóa giải, tôi sẽ thu phí riêng.”
“Tiền không thành vấn đề, chỉ cần có thể giải quyết, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”
“Vậy ngày mai tôi đến đó xem thử.” Thẩm Phất Du thần sắc thản nhiên nói, một bộ dáng cao nhân.
Trong lòng Phương Khải Văn vẫn có chút bất an, Lâm Dung cũng là một mặt lo lắng nhìn.
Thẩm Phất Du nên nói đều đã nói, cũng không có cách nào an ủi ông ta, quay đầu nhìn món ăn trên bàn, không ăn nữa sẽ nguội mất.
Nhà hàng này lên món ăn thật sự rất chậm, đợi đến khi món ăn đã lên đủ, Thẩm Phất Du mới chậm rãi mở miệng: "Gần đây công việc của ông có chút áp lực."
"Đúng vậy, điều này chắc không khó nhìn ra." Phương Khải Văn nói, ông ta vì chuyện công ty đã mấy ngày liền không ngủ ngon, cho nên câu nói này của Thẩm Phất Du cũng không khiến ông ta có cảm giác gì.
Cùng lắm là cảm thấy cô gái nhỏ biết quan sát lời nói sắc mặt.
Chỉ thấy Thẩm Phất Du giơ tay trái lên ra vẻ bấm đốt ngón tay tính toán, ông ta nhịn không được bật cười. Cảm thấy cô con gái vừa tìm về của Thẩm tổng này thần thần bí bí, diễn còn ra dáng ra hình.
“Hình như trước đây ông có mua một mảnh đất?”
Phương Khải Văn liếc nhìn Lâm Dung, thấy bà lắc đầu với mình, lúc này mới nhìn về phía Thẩm Phất Du.
Ông ta vẫn không tin, mảnh đất này không tệ, chắc chắn là nhặt được của hời. Phương Khải Văn đối với chuyện này rất đắc ý, hơn nữa chuyện này mọi người đều biết, Thẩm tổng ở nhà nhắc tới cũng không có gì lạ.
“Có phải ông nghĩ đã nhặt được món hời lớn rồi không?” Thẩm Phất Du nói.
“Ý cô là sao?” Sắc mặt Phương Khải Văn cũng trở nên khó coi.
Phương Khải Văn nhìn cô không nói lời nào.
Thẩm Phất Du cũng không trông chờ ông ta trả lời, trực tiếp nói: “Mảnh đất kia âm khí quá nặng, tiếp xúc nhiều tự nhiên sẽ nhiễm vào người, sẽ mang đến đủ loại chuyện không may mắn. Nếu cứ tiếp tục như vậy còn nguy hiểm đến tính mạng, ông sẽ không cho rằng, vợ ông suýt chút nữa xảy ra tai nạn xe cộ, là bởi vì bà ấy xui xẻo chứ?”
“Sao có thể như vậy?” Lâm Dung không thể tin được nhìn về phía Phương Khải Văn.
“Ông cảm thấy là nhặt được món hời, chẳng lẽ chưa từng hoài nghi, mảnh đất kia có được quá mức thuận lợi sao.”
Sắc mặt Phương Khải Văn biến đổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hồi tưởng lại mọi chuyện, hình như thật sự không đúng lắm.
Lúc này, suy nghĩ của ông cũng có chút thay đổi, nhìn Thẩm Phất Du thái độ cung kính hơn rất nhiều.
“Những điều cô nói đều là thật sao?”
“Là thật hay giả, tự ông nghiệm chứng một phen là biết.”
Sắc mặt Phương Khải Văn càng ngày càng khó coi, từng chi tiết vui mừng bị bỏ qua cũng hiện lên trong đầu.
Nếu là thật, vậy ông có thể có được mảnh đất này căn bản không phải nhặt được món hời, mà là có người cố ý.
“Vậy có cách nào hóa giải không?”
Khu đất kia thật sự rất tốt, nếu cứ như vậy bỏ đi, thật sự là quá đáng tiếc.
Nhưng nếu không bỏ, theo như lời Thẩm Phất Du nói sẽ xảy ra chuyện.
“Nếu muốn hóa giải, tôi sẽ thu phí riêng.”
“Tiền không thành vấn đề, chỉ cần có thể giải quyết, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”
“Vậy ngày mai tôi đến đó xem thử.” Thẩm Phất Du thần sắc thản nhiên nói, một bộ dáng cao nhân.
Trong lòng Phương Khải Văn vẫn có chút bất an, Lâm Dung cũng là một mặt lo lắng nhìn.
Thẩm Phất Du nên nói đều đã nói, cũng không có cách nào an ủi ông ta, quay đầu nhìn món ăn trên bàn, không ăn nữa sẽ nguội mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro