[Làm Giàu] Ác Phụ Đụng Đầu, Đứng Dậy Sau Khi Tìm Thấy Lương Tâm
Tam Thẩm Thật L...
Tâm Khiêu
2025-01-02 01:07:42
Cỏ heo sau khi hái về cần phải cắt nát, sau đó khi bọn họ ăn cơm xong, thì đem có heo bỏ vào nồi, cho thêm trấu và cám lên nấu, đổ vào thùng thức ăn thừa đi cho heo ăn.
Cho heo ăn là việc của mấy đứa nhỏ, không cần người lớn nhắc bọn chúng cũng sẽ tự đi làm.
Bốn người lại cúi đầu chạy ra, dáng vẻ run sợ.
Tô Như Ý thấy bọn họ như vậy, vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ.
Nàng cúi đầu xem lại mình, tuy rằng không mập, nhưng thân thể chắc chắn là chắc khoẻ nhất nhà, ít nhất trên người còn có mấy lạng thịt.
Trương thị, Lưu Thúy Nhi, còn có mấy đứa nhỏ trước mắt, ai mà lại không phải xanh xao vàng vọt?
Nàng đứng trước cửa nhà, chỉ nhìn thân hình là thấy không hợp nhau.
Bốn đứa nhỏ để thớt gỗ xuống, động tác thuần thục cầm dao cắt cỏ heo.
Tráng Nhi 5 tuổi và Hạnh Nhi 4 tuổi không có việc gì làm, liền muốn đi tìm Đản Nhi chơi.
Tô Như Ý vội vàng hô: “Tráng Nhi, tới, tam thẩm có chút việc muốn con tới giúp!”
Tráng Nhi cứng đờ tại chỗ, ngơ ngác nhìn qua, ba đứa nhỏ khác cũng dừng động tác, dùng ánh mắt vừa kỳ quái vừa sợ hãi nhìn nàng.
Không chỉ bọn nhỏ như vậy, sắc mặt hai nữ nhân trong phòng cũng âm trầm.
Lưu Thúy Nhi vội la lên: “Nữ nhân này, muốn Tráng Nhi nhà ta làm gì!”
Trương thị lôi kéo nàng ta: “Ngươi đừng xúc động, người ra ngoài đó xem nàng ta muốn làm gì, có chuyện gì thì ngươi kêu lên, ta cầm cái cuốc đi qua!”
“Được! Ta mới không sợ nàng!”
Tô Như Ý nhìn Tráng Nhi sợ hãi, trong lòng có chút xấu hổ, trước kia mấy đứa nhỏ cũng sợ nàng, nhưng không sợ tới mức như vậy.
Cho nên trong tiểu thuyết, sau khi nữ chủ xuyên qua trên người người khác luôn bắt chước hành động và giọng nói của nguyên chủ, chính là đề phòng tình huống như của nàng bây giờ, khác biệt quá lớn, người trong nhà xem nàng giống như quái vật, còn sợ hãi hơn trước kia.
Không phải Tô Như Ý không hiểu đạo lý này, nhưng thật sự là Tô Như Ý trước đây làm nàng quá phản cảm, không muốn bắt chước, cũng thấy xấu hổ khi bắt chước.
Vậy dứt khoát dùng tính cách chân thật của mình đối mặt với mọi người đi, dù bọn họ không tiếp thu nổi thì bây giờ nàng vẫn là Tô Như Ý.
Tráng Nhi sợ nàng, cũng không muốn làm việc giúp nàng, nhưng tam thẩm kêu cậu bé không thể không qua.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cho heo ăn là việc của mấy đứa nhỏ, không cần người lớn nhắc bọn chúng cũng sẽ tự đi làm.
Bốn người lại cúi đầu chạy ra, dáng vẻ run sợ.
Tô Như Ý thấy bọn họ như vậy, vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ.
Nàng cúi đầu xem lại mình, tuy rằng không mập, nhưng thân thể chắc chắn là chắc khoẻ nhất nhà, ít nhất trên người còn có mấy lạng thịt.
Trương thị, Lưu Thúy Nhi, còn có mấy đứa nhỏ trước mắt, ai mà lại không phải xanh xao vàng vọt?
Nàng đứng trước cửa nhà, chỉ nhìn thân hình là thấy không hợp nhau.
Bốn đứa nhỏ để thớt gỗ xuống, động tác thuần thục cầm dao cắt cỏ heo.
Tráng Nhi 5 tuổi và Hạnh Nhi 4 tuổi không có việc gì làm, liền muốn đi tìm Đản Nhi chơi.
Tô Như Ý vội vàng hô: “Tráng Nhi, tới, tam thẩm có chút việc muốn con tới giúp!”
Tráng Nhi cứng đờ tại chỗ, ngơ ngác nhìn qua, ba đứa nhỏ khác cũng dừng động tác, dùng ánh mắt vừa kỳ quái vừa sợ hãi nhìn nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không chỉ bọn nhỏ như vậy, sắc mặt hai nữ nhân trong phòng cũng âm trầm.
Lưu Thúy Nhi vội la lên: “Nữ nhân này, muốn Tráng Nhi nhà ta làm gì!”
Trương thị lôi kéo nàng ta: “Ngươi đừng xúc động, người ra ngoài đó xem nàng ta muốn làm gì, có chuyện gì thì ngươi kêu lên, ta cầm cái cuốc đi qua!”
“Được! Ta mới không sợ nàng!”
Tô Như Ý nhìn Tráng Nhi sợ hãi, trong lòng có chút xấu hổ, trước kia mấy đứa nhỏ cũng sợ nàng, nhưng không sợ tới mức như vậy.
Cho nên trong tiểu thuyết, sau khi nữ chủ xuyên qua trên người người khác luôn bắt chước hành động và giọng nói của nguyên chủ, chính là đề phòng tình huống như của nàng bây giờ, khác biệt quá lớn, người trong nhà xem nàng giống như quái vật, còn sợ hãi hơn trước kia.
Không phải Tô Như Ý không hiểu đạo lý này, nhưng thật sự là Tô Như Ý trước đây làm nàng quá phản cảm, không muốn bắt chước, cũng thấy xấu hổ khi bắt chước.
Vậy dứt khoát dùng tính cách chân thật của mình đối mặt với mọi người đi, dù bọn họ không tiếp thu nổi thì bây giờ nàng vẫn là Tô Như Ý.
Tráng Nhi sợ nàng, cũng không muốn làm việc giúp nàng, nhưng tam thẩm kêu cậu bé không thể không qua.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro