Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Kế Hoạch Của Bà...
2024-09-08 15:30:22
Hài tử trong bụng nàng cảm nhận được sự nguy hiểm, nó liên tiếp thúc vào bụng nàng mấy cái.
Mẫu tử liền tâm, Tô Vũ Loan cảm nhận được đứa trẻ đang cầu cứu với nàng.
Nàng gắng gượng lấy lại chút ý thức yếu ớt của mình, vươn tay rút chiếc trâm gỗ cài tóc trên đầu, nhấc chăn bông lên, đâm mạnh vào đùi, dùng cơn đau để khiến bản thân tỉnh táo.
Đây là hài tử của nàng và tướng công, bất kể thế nào nàng cũng phải giữ cho bằng được, không để hài tử xảy ra bất cứ chuyện gì.
Thẩm bà tử không ngờ rằng để giữ được hài tử, Tô Vũ Loan lại tàn nhẫn với chính mình như vậy, bỗng nhiên bà ta cảm thấy hoảng sợ.
Cuối cùng trên đùi bị đâm thủng một lỗ, Tô Vũ Loan cũng tỉnh táo lại nhưng nàng mất máu quá nhiều còn cạn kiệt sức lực.
Nàng nắm lấy tay Thẩm bà tử, mấp máy môi nói: “Nương, cứu... cứu con của con...”
Lúc này, trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ, cho dù nàng có chết, cũng phải cố hết sức để giữ được hài tử.
Thẩm bà tử rút tay về, ánh mắt nhìn Tô Vũ Loan dần trở nên lạnh lẽo: “Vũ Loan, kiếp này nhà họ Thẩm nợ mẫu tử ngươi, ngươi cùng hài tử hãy đầu thai cho tốt.”
Tô Vũ Loan ngơ ngác nhìn Thẩm bà tử: “Nương, nương đang nói gì vậy?”
Lúc này, cửa bị đẩy ra. Thẩm Ninh ở bên ngoài nghe lén đã lâu, lập tức bước vào.
Không nghĩ tới hàm ý trong lời nói của Thẩm bà tử, Tô Vũ Loan tràn ngập hi vọng nhìn về phía cửa.
Cứ tưởng cuối cùng bà đỡ cũng đến, nhưng không ngờ chỉ có một mình Thẩm Ninh bước vào.
Thẩm Ninh đi đến bên giường, liếc mắt nhìn Tô Vũ Loan chế nhạo nói: “Hừ, ngươi sống thế cũng đã đủ lâu rồi.”
Tô Vũ Loan kinh ngạc nhìn Thẩm Ninh, không dám tin nàng ta lại nói ra lời như vậy.
Trên mặt Thẩm Ninh lộ ra vẻ giễu cợt, cúi người lại gần nàng nói: “Tẩu tử, nói thật với ngươi, bà đỡ sẽ không đến, hôm nay ngươi và hài tử của ngươi nhất định phải chết!.”
“Muội... nói gì vậy?”
Tô Vũ Loan kinh ngạc mở to mắt, không thể tin được nhìn nàng ta.
Thẩm Ninh cảm thấy không cần phải dấu diếm người sắp chết làm gì, vì vậy nàng ta bình tĩnh nói: “Để ta nói cho tẩu biết, đại ca của ta đã được chọn làm rể nhà đại quan, huynh ấy sắp thành thân với tiểu thư nhà Hộ bộ thị lang ở kinh thành.”
Nghe thấy những lời này, trái tim Tô Vũ Loan run rẩy dữ dội, toàn thân lạnh lẽo, hoàn toàn quên mất những đau đớn trên cơ thể.
Mẫu tử liền tâm, Tô Vũ Loan cảm nhận được đứa trẻ đang cầu cứu với nàng.
Nàng gắng gượng lấy lại chút ý thức yếu ớt của mình, vươn tay rút chiếc trâm gỗ cài tóc trên đầu, nhấc chăn bông lên, đâm mạnh vào đùi, dùng cơn đau để khiến bản thân tỉnh táo.
Đây là hài tử của nàng và tướng công, bất kể thế nào nàng cũng phải giữ cho bằng được, không để hài tử xảy ra bất cứ chuyện gì.
Thẩm bà tử không ngờ rằng để giữ được hài tử, Tô Vũ Loan lại tàn nhẫn với chính mình như vậy, bỗng nhiên bà ta cảm thấy hoảng sợ.
Cuối cùng trên đùi bị đâm thủng một lỗ, Tô Vũ Loan cũng tỉnh táo lại nhưng nàng mất máu quá nhiều còn cạn kiệt sức lực.
Nàng nắm lấy tay Thẩm bà tử, mấp máy môi nói: “Nương, cứu... cứu con của con...”
Lúc này, trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ, cho dù nàng có chết, cũng phải cố hết sức để giữ được hài tử.
Thẩm bà tử rút tay về, ánh mắt nhìn Tô Vũ Loan dần trở nên lạnh lẽo: “Vũ Loan, kiếp này nhà họ Thẩm nợ mẫu tử ngươi, ngươi cùng hài tử hãy đầu thai cho tốt.”
Tô Vũ Loan ngơ ngác nhìn Thẩm bà tử: “Nương, nương đang nói gì vậy?”
Lúc này, cửa bị đẩy ra. Thẩm Ninh ở bên ngoài nghe lén đã lâu, lập tức bước vào.
Không nghĩ tới hàm ý trong lời nói của Thẩm bà tử, Tô Vũ Loan tràn ngập hi vọng nhìn về phía cửa.
Cứ tưởng cuối cùng bà đỡ cũng đến, nhưng không ngờ chỉ có một mình Thẩm Ninh bước vào.
Thẩm Ninh đi đến bên giường, liếc mắt nhìn Tô Vũ Loan chế nhạo nói: “Hừ, ngươi sống thế cũng đã đủ lâu rồi.”
Tô Vũ Loan kinh ngạc nhìn Thẩm Ninh, không dám tin nàng ta lại nói ra lời như vậy.
Trên mặt Thẩm Ninh lộ ra vẻ giễu cợt, cúi người lại gần nàng nói: “Tẩu tử, nói thật với ngươi, bà đỡ sẽ không đến, hôm nay ngươi và hài tử của ngươi nhất định phải chết!.”
“Muội... nói gì vậy?”
Tô Vũ Loan kinh ngạc mở to mắt, không thể tin được nhìn nàng ta.
Thẩm Ninh cảm thấy không cần phải dấu diếm người sắp chết làm gì, vì vậy nàng ta bình tĩnh nói: “Để ta nói cho tẩu biết, đại ca của ta đã được chọn làm rể nhà đại quan, huynh ấy sắp thành thân với tiểu thư nhà Hộ bộ thị lang ở kinh thành.”
Nghe thấy những lời này, trái tim Tô Vũ Loan run rẩy dữ dội, toàn thân lạnh lẽo, hoàn toàn quên mất những đau đớn trên cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro