Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Ngã Bệnh 2
2024-09-08 15:30:22
“Mẫu thân ta bị bệnh hai ngày nay, ngoại trừ một lần đưa nước, ngươi không hề quan tâm hầu hạ dù chỉ một chút. Đây là điều nàng dâu nên làm à?”
Tô Vũ Loan hỏi một cách trào phúng: “Mẫu thân bị bệnh, không phải còn có nữ nhi là ngươi sao? Ngươi không thể hầu hạ mẫu thân ngươi?”
Thẩm Ninh nghiến răng, trừng mắt nhìn nàng: “Hầu hạ bà bà là nghĩa vụ của nàng dâu, ta là nữ nhi ruột thịt, làm sao ngươi có thể so với ta?”
“Cho nên ngươi không muốn hầu hạ?” Tô Vũ Loan cười cợt.
“Ngươi đừng có nói nhảm, đương nhiên ta sẽ hầu hạ mẫu thân ta, nhưng ngươi cũng phải ở nhà hầu hạ, nếu không ai có thể làm được nhiều việc như vậy?”
Tô Vũ Loan nhướng mày, tỏ ra ngại ngùng: “Không phải ta không muốn ở nhà chăm sóc mẫu thân, chỉ là lô hàng ta vừa gom lần trước đã bị thúc giục thanh toán bạc trong hai ngày tới. Nếu như việc buôn bán bị chậm trễ, đến lúc đó ta không có bạc để thanh toán cho người thì phải làm sao bây giờ?”
Thẩm Ninh tức giận cười nói: “Tô Vũ Loan lần trước ngươi mới lấy từ chỗ mẫu thân ta mười lượng bạc, sao có thể không có tiền để trả? Rõ ràng ngươi đang kiếm cớ.”
“Ninh tỷ nhi, đừng có vu oan cho ta, mười lượng bạc đó là mẫu thân cho ta để điều dưỡng cơ thể, ta đã dùng hết để bốc dược rồi, làm gì còn nữa mà kiếm cớ.”
“Cái gì? Trong một tháng mà ngươi dùng hết mười lượng bạc?” Thẩm Ninh sững sờ nhìn nàng, tức giận đến mức mắt như bốc ra lửa.
Tô Vũ Loan nhếch khóe miệng: “Không thì Ninh tỷ nhi giúp ta trả nợ bạc, để yên tâm ở nhà chăm sóc mẫu thân cho muội, có được không?”
Thẩm Ninh giận dữ, chỉ vào nàng mắng mỏ: “Tô Vũ Loan, ta cảnh cáo ngươi đừng hòng đánh chủ ý vào ta, việc của ngươi thì tự ngươi đi mà giải quyết. Ngươi cũng phải chăm sóc mẫu thân, nếu không ta sẽ gọi mọi người đến nhìn xem ngươi phạm vào thất xuất chi điều. Không tôn trọng và hầu hạ bà bà cũng đủ khiến ngươi phải trầm lồng heo!.”
Nghe thấy vậy, Tô Vũ Loan tỏ ra không còn cách nào khác, đành phải thỏa hiệp: “Được rồi, nếu như muội đã nói như vậy, ta chỉ đành ở nhà chăm sóc bà bà, nhưng đến lúc đó không có bạc trả nợ cho người, sẽ dính phải kiện cáo, lo rằng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của đại ca muội.”
Thẩm Ninh nghẹn lại đột ngột, sắc mặt cực kì khó coi.
Tô Vũ Loan hỏi một cách trào phúng: “Mẫu thân bị bệnh, không phải còn có nữ nhi là ngươi sao? Ngươi không thể hầu hạ mẫu thân ngươi?”
Thẩm Ninh nghiến răng, trừng mắt nhìn nàng: “Hầu hạ bà bà là nghĩa vụ của nàng dâu, ta là nữ nhi ruột thịt, làm sao ngươi có thể so với ta?”
“Cho nên ngươi không muốn hầu hạ?” Tô Vũ Loan cười cợt.
“Ngươi đừng có nói nhảm, đương nhiên ta sẽ hầu hạ mẫu thân ta, nhưng ngươi cũng phải ở nhà hầu hạ, nếu không ai có thể làm được nhiều việc như vậy?”
Tô Vũ Loan nhướng mày, tỏ ra ngại ngùng: “Không phải ta không muốn ở nhà chăm sóc mẫu thân, chỉ là lô hàng ta vừa gom lần trước đã bị thúc giục thanh toán bạc trong hai ngày tới. Nếu như việc buôn bán bị chậm trễ, đến lúc đó ta không có bạc để thanh toán cho người thì phải làm sao bây giờ?”
Thẩm Ninh tức giận cười nói: “Tô Vũ Loan lần trước ngươi mới lấy từ chỗ mẫu thân ta mười lượng bạc, sao có thể không có tiền để trả? Rõ ràng ngươi đang kiếm cớ.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ninh tỷ nhi, đừng có vu oan cho ta, mười lượng bạc đó là mẫu thân cho ta để điều dưỡng cơ thể, ta đã dùng hết để bốc dược rồi, làm gì còn nữa mà kiếm cớ.”
“Cái gì? Trong một tháng mà ngươi dùng hết mười lượng bạc?” Thẩm Ninh sững sờ nhìn nàng, tức giận đến mức mắt như bốc ra lửa.
Tô Vũ Loan nhếch khóe miệng: “Không thì Ninh tỷ nhi giúp ta trả nợ bạc, để yên tâm ở nhà chăm sóc mẫu thân cho muội, có được không?”
Thẩm Ninh giận dữ, chỉ vào nàng mắng mỏ: “Tô Vũ Loan, ta cảnh cáo ngươi đừng hòng đánh chủ ý vào ta, việc của ngươi thì tự ngươi đi mà giải quyết. Ngươi cũng phải chăm sóc mẫu thân, nếu không ta sẽ gọi mọi người đến nhìn xem ngươi phạm vào thất xuất chi điều. Không tôn trọng và hầu hạ bà bà cũng đủ khiến ngươi phải trầm lồng heo!.”
Nghe thấy vậy, Tô Vũ Loan tỏ ra không còn cách nào khác, đành phải thỏa hiệp: “Được rồi, nếu như muội đã nói như vậy, ta chỉ đành ở nhà chăm sóc bà bà, nhưng đến lúc đó không có bạc trả nợ cho người, sẽ dính phải kiện cáo, lo rằng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của đại ca muội.”
Thẩm Ninh nghẹn lại đột ngột, sắc mặt cực kì khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro