Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Suýt Thiêu Rụi...
2024-09-08 15:30:22
Lời này vừa thốt ra, Thẩm Ninh liền nổi giận, chỉ tay vào Tô Vũ Loan mắng: “Tô Vũ Loan, ngươi là cái thá gì, ở đây có chỗ cho ngươi nói chuyện hay sao? Ngươi chỉ là con dâu nuôi từ bé, đừng tưởng rằng có thể gả cho đại ca ta thì sẽ biến thành chủ mẫu, thấp hèn như ngươi dù có thế nào cũng không thể thay đổi được.”
“Chát.”
Thẩm Ninh vừa dứt lời thì nhận được cái tát nặng nề rơi vào mặt.
Nàng ta ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng vì đau rát, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tô Vũ Loan với vẻ khó tin.
“Ngươi! Sao ngươi dám đánh ta?”
Thẩm Tự ở một bên cũng kinh ngạc hết sức, trong ấn tượng của hắn ta nàng là người dịu dàng và yếu đuối nhất, nhưng lúc này, dường như nàng biến thành một người hoàn toàn khác.
Đặc biệt là đôi mắt, dường như trở lên sắc bén hơn.
Tô Vũ Loan nhìn thẳng vào Thẩm Ninh, chính trực nói: “Trưởng tẩu như mẹ, thân là tẩu tử của muội, ta có nghĩa vụ thay mẫu thân dạy dỗ muội.”
“Muội hành xử liều lĩnh và thiếu tôn trọng trưởng tẩu như vậy, nếu không may bị truyền ra ngoài, người khác sẽ cho rằng Thẩm gia không nuôi dạy muội tử tế.”
“Lúc đó, không chỉ mẫu thân sẽ bị người chỉ trích, mà ngay cả danh tiếng của đại ca muội cũng bị tổn hại.”
Nghe vậy, ánh mắt Thẩm Tự nhìn nàng có vẻ hơi đổi.
Nàng đang suy nghĩ cho hắn ta.
Thẩm Ninh không quan tâm nàng ta có danh tiếng hay không, giận dữ giơ tay lên muốn đánh trả, nhưng đã bị Thẩm Tự ngăn cản.
Thẩm Ninh tức tối nhìn huynh trưởng, hai mắt đỏ hoe: “Đại ca, muội là muội muội ruột của huynh, huynh nhẫn tâm nhìn muội bị đánh hay sao?”
“Từ nhỏ tới lớn, phụ mẫu chưa bao giờ đánh muội, nàng ta lại dám đánh.”
Thẩm Ninh òa khóc đòi làm chủ.
Mặc dù Thẩm Tự luôn yêu thương Thẩn Ninh, nhưng dù sao Tô Vũ Loan làm như vậy cũng vì bảo vệ thanh danh cho hắn ta.
Vì vậy đành phải an ủi Thẩm Ninh: “Được rồi, đừng khóc nữa, chuyện này muội cũng có sai, ngày mai đại ca sẽ mua cho muội bánh dâm bụt mà muội yêu thích, chuyện này dừng ở đây.”
“Không đời nào!” Thẩm Ninh hất nửa khuôn mặt đang sưng vù lên, không thể tin nói: “Nàng ta đánh muội, sao muội phải bỏ qua.”
“Đại ca, huynh nhất định phải giúp đỡ đồ khốn này bắt nạt muội đúng không?”
Thẩm Tự bị nàng ta làm phiền, vẻ mặt không vui nói: “Muội gây sự đã đủ chưa?”
“Chát.”
Thẩm Ninh vừa dứt lời thì nhận được cái tát nặng nề rơi vào mặt.
Nàng ta ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng vì đau rát, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tô Vũ Loan với vẻ khó tin.
“Ngươi! Sao ngươi dám đánh ta?”
Thẩm Tự ở một bên cũng kinh ngạc hết sức, trong ấn tượng của hắn ta nàng là người dịu dàng và yếu đuối nhất, nhưng lúc này, dường như nàng biến thành một người hoàn toàn khác.
Đặc biệt là đôi mắt, dường như trở lên sắc bén hơn.
Tô Vũ Loan nhìn thẳng vào Thẩm Ninh, chính trực nói: “Trưởng tẩu như mẹ, thân là tẩu tử của muội, ta có nghĩa vụ thay mẫu thân dạy dỗ muội.”
“Muội hành xử liều lĩnh và thiếu tôn trọng trưởng tẩu như vậy, nếu không may bị truyền ra ngoài, người khác sẽ cho rằng Thẩm gia không nuôi dạy muội tử tế.”
“Lúc đó, không chỉ mẫu thân sẽ bị người chỉ trích, mà ngay cả danh tiếng của đại ca muội cũng bị tổn hại.”
Nghe vậy, ánh mắt Thẩm Tự nhìn nàng có vẻ hơi đổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng đang suy nghĩ cho hắn ta.
Thẩm Ninh không quan tâm nàng ta có danh tiếng hay không, giận dữ giơ tay lên muốn đánh trả, nhưng đã bị Thẩm Tự ngăn cản.
Thẩm Ninh tức tối nhìn huynh trưởng, hai mắt đỏ hoe: “Đại ca, muội là muội muội ruột của huynh, huynh nhẫn tâm nhìn muội bị đánh hay sao?”
“Từ nhỏ tới lớn, phụ mẫu chưa bao giờ đánh muội, nàng ta lại dám đánh.”
Thẩm Ninh òa khóc đòi làm chủ.
Mặc dù Thẩm Tự luôn yêu thương Thẩn Ninh, nhưng dù sao Tô Vũ Loan làm như vậy cũng vì bảo vệ thanh danh cho hắn ta.
Vì vậy đành phải an ủi Thẩm Ninh: “Được rồi, đừng khóc nữa, chuyện này muội cũng có sai, ngày mai đại ca sẽ mua cho muội bánh dâm bụt mà muội yêu thích, chuyện này dừng ở đây.”
“Không đời nào!” Thẩm Ninh hất nửa khuôn mặt đang sưng vù lên, không thể tin nói: “Nàng ta đánh muội, sao muội phải bỏ qua.”
“Đại ca, huynh nhất định phải giúp đỡ đồ khốn này bắt nạt muội đúng không?”
Thẩm Tự bị nàng ta làm phiền, vẻ mặt không vui nói: “Muội gây sự đã đủ chưa?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro