[Làm Giàu] Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú
Chương 33
2024-10-03 08:12:40
----
Tình yêu thật nặng nề.
[Thì ra Miêu Miêu đi theo vào WC là sợ con sen bị chết đuối, trời ạ.]
[Nghịch tử nhà tôi mỗi ngày trời chưa sáng đã tát mặt ta, nghĩa là nó lo lắng tôi chết sao? Sao tôi lại thấy không đáng tin lắm nhỉ?]
Miumiu: "Cô ấy thích ăn phân, tôi chịu hết nổi rồi."
Mọi người trong phòng phát sóng: "......"
[Thích ăn phân?]
[Lại là chuyện gì đây???]
Nhà có hai con gà con điên cuồng run rẩy, sắp kiên trì không nổi nữa, gian nan nhịn cười:
"Hừm, là sầu riêng."
Hơn mười phút sau, ông xã gà con vội vã trở về, đẩy cửa ra lập tức vào vai:
"Đồ cặn bã, cô sẽ phải hối hận, hy vọng hôm nay ông đây không đánh chết cô."
Miumiu không thể hiểu được nhưng đặc biệt nhạy cảm với cảm xúc của con người, nó kinh ngạc hỏi.
"Anh ta đang làm gì vậy?"
"Bình thường người đàn ông này đều nghe lời con sen, hôm nay lại muốn tạo phản sao?"
Lương Cẩm Tú nghiêm trang phiên dịch cảm xúc.
"Cậu biết không, anh ấy vô cùng thích cậu, anh ấy bị cậu hấp dẫn ngay từ lần gặp đầu tiên, anh ấy cảm thấy cậu là con mèo nhỏ đáng yêu nhất trên đời này, nếu có thể may mắn làm con sen của cậu thì cả đời này chỉ có thể là con sen của cậu thôi."
Miumiu không thích ông chủ vì anh ta giành mất tình yêu của con sen xúc phân.
Dù Lương Cẩm Tú nói hơi quá nhưng không nói dối.
Người đàn ông thật sự thích con mèo nhỏ này, thế nhưng mặc cho anh ta lấy lòng như thế nào thì gần ba năm nay Miumiu vẫn tràn ngập địch ý với anh ta, nói gì đến chuyện chấp nhận.
Muốn vuốt ve chỉ có thể nhân lúc nó ngủ.
Nam chủ nhân không nghĩ tới sẽ có chuyện tốt như hôm nay, giờ phút này nghe Lương Cẩm Tú phiên dịch liền vui vẻ, sau đó đắc ý vênh váo thực hành lố một chút.
Trong nhà có hai con gà con đau đớn kêu lên, không thể nhịn được nữa nhỏ giọng mắng:
"Anh diễn lố vừa thôi."
Nam chủ nhân nói giọng sợ hãi:
"Bà xã, anh sai rồi, nhưng mà anh cảm thấy, Miumiu thông minh như vậy, chúng ta tốt nhất nên diễn chân thành một chút."
Nhà có hai con gà con ôm lấy đầu, gào khan:
"Chó má chân tình thực cảm nhà anh, anh đang công báo tư thù."
Mọi người trong phòng phát sóng không xem nổi nữa.
[Mèo nhỏ, đừng mắc mưu, bọn họ đang diễn kịch, căn bản không ý thức được sai lầm.]
[Các người cũng quá khi dễ mèo con đi.]
Miumiu ngây người: "Anh ấy thực sự thích tôi như vậy sao?"
Lương Cẩm Tú khẳng định:
"Đương nhiên rồi, có ai lại không thích cậu chứ, cậu nghĩ xem những chú dì đến nhà kia có phải đều tranh nhau ôm cậu không?"
Lúc này nhà có hai con gà con bỗng nhiên thê thảm kêu to, đương nhiên không phải bị đánh - - chân bị chuột rút.
Trong video có một cái bóng nhảy lên thật cao.
Đó là Miumiu.
Con sen gặp nguy hiểm, nó quên mất sự tủi thân, theo bản năng nhảy đến giữa hai người, móng vuốt nhắm ngay đến trước mặt nam chủ nhân liên tục đánh không biết bao nhiêu lần, nhanh đến mức xuất hiện ảo ảnh - - nhưng mà không có thương tổn nào.
Nam chủ nhân giơ hai tay đầu hàng, biểu cảm vô cùng sợ hãi.
Nhà có hai con gà con bình tĩnh lại thử ôm lấy Miumiu.
Kể từ khi sự việc xảy ra, Miumiu không bao giờ để cô ôm nữa, thậm chí còn hung dữ với cô.
Cô áp mặt vào Miumiu, giống như trước kia, dán chặt khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, bỗng nhiên nước mắt rơi như mưa.
Tình yêu thật nặng nề.
[Thì ra Miêu Miêu đi theo vào WC là sợ con sen bị chết đuối, trời ạ.]
[Nghịch tử nhà tôi mỗi ngày trời chưa sáng đã tát mặt ta, nghĩa là nó lo lắng tôi chết sao? Sao tôi lại thấy không đáng tin lắm nhỉ?]
Miumiu: "Cô ấy thích ăn phân, tôi chịu hết nổi rồi."
Mọi người trong phòng phát sóng: "......"
[Thích ăn phân?]
[Lại là chuyện gì đây???]
Nhà có hai con gà con điên cuồng run rẩy, sắp kiên trì không nổi nữa, gian nan nhịn cười:
"Hừm, là sầu riêng."
Hơn mười phút sau, ông xã gà con vội vã trở về, đẩy cửa ra lập tức vào vai:
"Đồ cặn bã, cô sẽ phải hối hận, hy vọng hôm nay ông đây không đánh chết cô."
Miumiu không thể hiểu được nhưng đặc biệt nhạy cảm với cảm xúc của con người, nó kinh ngạc hỏi.
"Anh ta đang làm gì vậy?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bình thường người đàn ông này đều nghe lời con sen, hôm nay lại muốn tạo phản sao?"
Lương Cẩm Tú nghiêm trang phiên dịch cảm xúc.
"Cậu biết không, anh ấy vô cùng thích cậu, anh ấy bị cậu hấp dẫn ngay từ lần gặp đầu tiên, anh ấy cảm thấy cậu là con mèo nhỏ đáng yêu nhất trên đời này, nếu có thể may mắn làm con sen của cậu thì cả đời này chỉ có thể là con sen của cậu thôi."
Miumiu không thích ông chủ vì anh ta giành mất tình yêu của con sen xúc phân.
Dù Lương Cẩm Tú nói hơi quá nhưng không nói dối.
Người đàn ông thật sự thích con mèo nhỏ này, thế nhưng mặc cho anh ta lấy lòng như thế nào thì gần ba năm nay Miumiu vẫn tràn ngập địch ý với anh ta, nói gì đến chuyện chấp nhận.
Muốn vuốt ve chỉ có thể nhân lúc nó ngủ.
Nam chủ nhân không nghĩ tới sẽ có chuyện tốt như hôm nay, giờ phút này nghe Lương Cẩm Tú phiên dịch liền vui vẻ, sau đó đắc ý vênh váo thực hành lố một chút.
Trong nhà có hai con gà con đau đớn kêu lên, không thể nhịn được nữa nhỏ giọng mắng:
"Anh diễn lố vừa thôi."
Nam chủ nhân nói giọng sợ hãi:
"Bà xã, anh sai rồi, nhưng mà anh cảm thấy, Miumiu thông minh như vậy, chúng ta tốt nhất nên diễn chân thành một chút."
Nhà có hai con gà con ôm lấy đầu, gào khan:
"Chó má chân tình thực cảm nhà anh, anh đang công báo tư thù."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi người trong phòng phát sóng không xem nổi nữa.
[Mèo nhỏ, đừng mắc mưu, bọn họ đang diễn kịch, căn bản không ý thức được sai lầm.]
[Các người cũng quá khi dễ mèo con đi.]
Miumiu ngây người: "Anh ấy thực sự thích tôi như vậy sao?"
Lương Cẩm Tú khẳng định:
"Đương nhiên rồi, có ai lại không thích cậu chứ, cậu nghĩ xem những chú dì đến nhà kia có phải đều tranh nhau ôm cậu không?"
Lúc này nhà có hai con gà con bỗng nhiên thê thảm kêu to, đương nhiên không phải bị đánh - - chân bị chuột rút.
Trong video có một cái bóng nhảy lên thật cao.
Đó là Miumiu.
Con sen gặp nguy hiểm, nó quên mất sự tủi thân, theo bản năng nhảy đến giữa hai người, móng vuốt nhắm ngay đến trước mặt nam chủ nhân liên tục đánh không biết bao nhiêu lần, nhanh đến mức xuất hiện ảo ảnh - - nhưng mà không có thương tổn nào.
Nam chủ nhân giơ hai tay đầu hàng, biểu cảm vô cùng sợ hãi.
Nhà có hai con gà con bình tĩnh lại thử ôm lấy Miumiu.
Kể từ khi sự việc xảy ra, Miumiu không bao giờ để cô ôm nữa, thậm chí còn hung dữ với cô.
Cô áp mặt vào Miumiu, giống như trước kia, dán chặt khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, bỗng nhiên nước mắt rơi như mưa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro