[Làm Giàu] Xuyên Thành Nữ Chính Bị Bán Đi
Súp Đậu (4)
Khải Phu Vi An
2024-10-30 10:52:35
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Về sau món ăn này nổi tiếng, thống nhất được khẩu vị nhân dân toàn quốc nên đương nhiên hương vị rất đảm bảo.
Nhẩm tính trong lòng, An Lâm Lang lấy hành lá từ trong giỏ thái thành sợi.
Giữa khói bếp lượn lờ, gương mặt nàng bình tĩnh mà điềm đạm. Những người khác nấu ăn như trâu bò đánh nhau, An Lâm Lang thì nấu vừa gọn gàng vừa đẹp mắt. Nàng đã chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi và ngay lập tức bắt tay vào pha bột chiên. Bột chiên mà đời sau này thường nhắc đến thực ra là tinh bột khoai tây, khoai lang hoặc bột ngô. Nàng dùng một tay đập hai quả trứng vào trong, thêm một ít nước, khuấy liên tay trộn thành hỗn hợp sánh đặc.
Tay cầm đũa gắp mấy miếng thịt kích cỡ đều nhau đã cắt sẵn lên lăn qua bột nhão, đổ thẳng dầu chiên vào.
Thịt chiên giòn sốt chua ngọt cần chú trọng nhất là lúc chiên trên lửa, chiên giỏi thì ngoài giòn rụm trong mềm mọng, chiên không giỏi thì chúng biến thành miếng thịt già. Bình thường nàng sẽ chiên qua hai lần, lần đầu là để chiên chín, lần sau là để ra màu đẹp. Xong hai lần thì vớt ra, rồi lại tiếp tục làm nóng chảo. Quá trình lặp đi lặp lại này khiến cho người xem phải líu lưỡi. Một nữ nhân đứng cạnh đó phụ bếp không nhịn được lẩm bẩm, nấu ăn sao lại phải phiền phức thế chứ?
Có điều quản gia nhà người ta không ngại phiền phức, các bà ấy cũng chỉ dám nói lẩm bẩm trong miệng.
Dưới đáy chảo giữ lại một ít dầu, muối, nước tương, đường trắng, giấm và hỗn hợp bột chiên trộn thật đều tay, thêm chút bột để nước sệt lại thành sốt. Xối đều nước sốt giấm đã trộn xong cùng với dầu lên miếng thịt, thêm chút rượu gia vị. Những năm này không dự trữ rượu để nấu ăn. Nói là rượu gia vị, song thực ra chính là rượu vàng. An Lâm Lang múc thêm một muỗng rượu vào, đảo nhanh tay. Một tiếng xèo xèo, hương thơm chua chua ngọt ngọt trong nháy mắt đã toả ra.
Lửa lớn làm ráo nước, cho đến khi nước sốt dưới đáy nồi sắp ráo hết, nàng xoay người rắc sợi hành, gừng và củ cải thái sẵn trên thớt vào. Cuối cùng lại đảo thêm mấy lần nữa, đợi đến khi hỗn hợp hành lá thấm đều sốt, nhìn óng ánh bóng bẩy, bấy giờ mới gọn gàng bày ra đĩa.
"Thịt chiên giòn sốt chua ngọt."
Thịt chiên giòn sốt chua ngọt? Chưa bao giờ nghe qua cả.
Những người phụ bếp đều ngây ngẩn cả người, đây đâu phải là mời người tới nấu ăn, rõ ràng là bậc đại sư phụ thể hiện phép thần thông mà! Vốn trước đó còn có vài lời oán trách, bây giờ không dám xì xào thêm câu nào nữa. Đầu bếp Vương gia núp bên ngoài không biết đã đi vào từ lúc nào, đứng cạnh bếp lò, mở to mắt nhìn. Thấy An Lâm Lang làm ra được món ăn này, vẻ mặt thách thức dần nứt ra từng chút một.
An Lâm Lang úp một cái khay lên trên, đậy đĩa thịt chiên giòn sốt chua ngọt lại.
Thời gian gấp rút, mỗi lần chỉ làm được một món thì không kịp. Trên bàn tiệc không thể chỉ có một món xào phụ, vẫn phải có món hầm. Vừa may nhiều người được gọi đến phụ bếp, An Lâm Lang chỉ đạo họ làm việc rất tự nhiên: "Trộn bột, cắt nhỏ những thứ này ra, con ngỗng này thì chặt thành từng miếng. Hỗn hợp hành, gừng, tỏi băm nhỏ."
Nhóm phụ bếp hơi sửng sốt một chút, vô thức đi làm việc theo mệnh lệnh của An Lâm Lang.
Chờ đến khi bọn họ đã bận rộn được một lúc thì mới tỉnh táo trở lại, tại sao mình lại phải nghe một tiểu nha đầu sai khiến chứ?
Về sau món ăn này nổi tiếng, thống nhất được khẩu vị nhân dân toàn quốc nên đương nhiên hương vị rất đảm bảo.
Nhẩm tính trong lòng, An Lâm Lang lấy hành lá từ trong giỏ thái thành sợi.
Giữa khói bếp lượn lờ, gương mặt nàng bình tĩnh mà điềm đạm. Những người khác nấu ăn như trâu bò đánh nhau, An Lâm Lang thì nấu vừa gọn gàng vừa đẹp mắt. Nàng đã chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi và ngay lập tức bắt tay vào pha bột chiên. Bột chiên mà đời sau này thường nhắc đến thực ra là tinh bột khoai tây, khoai lang hoặc bột ngô. Nàng dùng một tay đập hai quả trứng vào trong, thêm một ít nước, khuấy liên tay trộn thành hỗn hợp sánh đặc.
Tay cầm đũa gắp mấy miếng thịt kích cỡ đều nhau đã cắt sẵn lên lăn qua bột nhão, đổ thẳng dầu chiên vào.
Thịt chiên giòn sốt chua ngọt cần chú trọng nhất là lúc chiên trên lửa, chiên giỏi thì ngoài giòn rụm trong mềm mọng, chiên không giỏi thì chúng biến thành miếng thịt già. Bình thường nàng sẽ chiên qua hai lần, lần đầu là để chiên chín, lần sau là để ra màu đẹp. Xong hai lần thì vớt ra, rồi lại tiếp tục làm nóng chảo. Quá trình lặp đi lặp lại này khiến cho người xem phải líu lưỡi. Một nữ nhân đứng cạnh đó phụ bếp không nhịn được lẩm bẩm, nấu ăn sao lại phải phiền phức thế chứ?
Có điều quản gia nhà người ta không ngại phiền phức, các bà ấy cũng chỉ dám nói lẩm bẩm trong miệng.
Dưới đáy chảo giữ lại một ít dầu, muối, nước tương, đường trắng, giấm và hỗn hợp bột chiên trộn thật đều tay, thêm chút bột để nước sệt lại thành sốt. Xối đều nước sốt giấm đã trộn xong cùng với dầu lên miếng thịt, thêm chút rượu gia vị. Những năm này không dự trữ rượu để nấu ăn. Nói là rượu gia vị, song thực ra chính là rượu vàng. An Lâm Lang múc thêm một muỗng rượu vào, đảo nhanh tay. Một tiếng xèo xèo, hương thơm chua chua ngọt ngọt trong nháy mắt đã toả ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lửa lớn làm ráo nước, cho đến khi nước sốt dưới đáy nồi sắp ráo hết, nàng xoay người rắc sợi hành, gừng và củ cải thái sẵn trên thớt vào. Cuối cùng lại đảo thêm mấy lần nữa, đợi đến khi hỗn hợp hành lá thấm đều sốt, nhìn óng ánh bóng bẩy, bấy giờ mới gọn gàng bày ra đĩa.
"Thịt chiên giòn sốt chua ngọt."
Thịt chiên giòn sốt chua ngọt? Chưa bao giờ nghe qua cả.
Những người phụ bếp đều ngây ngẩn cả người, đây đâu phải là mời người tới nấu ăn, rõ ràng là bậc đại sư phụ thể hiện phép thần thông mà! Vốn trước đó còn có vài lời oán trách, bây giờ không dám xì xào thêm câu nào nữa. Đầu bếp Vương gia núp bên ngoài không biết đã đi vào từ lúc nào, đứng cạnh bếp lò, mở to mắt nhìn. Thấy An Lâm Lang làm ra được món ăn này, vẻ mặt thách thức dần nứt ra từng chút một.
An Lâm Lang úp một cái khay lên trên, đậy đĩa thịt chiên giòn sốt chua ngọt lại.
Thời gian gấp rút, mỗi lần chỉ làm được một món thì không kịp. Trên bàn tiệc không thể chỉ có một món xào phụ, vẫn phải có món hầm. Vừa may nhiều người được gọi đến phụ bếp, An Lâm Lang chỉ đạo họ làm việc rất tự nhiên: "Trộn bột, cắt nhỏ những thứ này ra, con ngỗng này thì chặt thành từng miếng. Hỗn hợp hành, gừng, tỏi băm nhỏ."
Nhóm phụ bếp hơi sửng sốt một chút, vô thức đi làm việc theo mệnh lệnh của An Lâm Lang.
Chờ đến khi bọn họ đã bận rộn được một lúc thì mới tỉnh táo trở lại, tại sao mình lại phải nghe một tiểu nha đầu sai khiến chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro