Chương 30 - Chú Ơi, Sâu Quá

Đâm Cô Tung Toé...

Tinh Vân

2024-08-15 14:06:46

..........

Cố Lệnh Thâm vừa đi dự một bữa tiệc, khi La Việt gọi điện tới, anh đã đoán được là Cố Trăn gặp rắc rối, quả nhiên mà.

Nhưng vừa vào cửa đồn công an, người anh thấy đầu tiên lại là Thi Mị.

Cô gái mặc một chiếc váy ngắn màu xanh đơn giản, trên mặt không bôi bất kì lớp son phấn nào, đang yên tĩnh cúi đầu không biết suy nghĩ gì nữa.

“Anh cảnh sát, tuổi của bọn em vẫn còn nhỏ, anh có thể xem ở chỗ bọn em không hiểu chuyện, để bọn em về nhà thương lượng lại đã, bọn em sẽ chịu trách nhiệm cho việc làm sai mà.”

“Em gái, em có nói với bọn tôi thì cũng vô ích thôi.”

Cảnh sát liếc nhìn cô một cái, rồi lại nhìn Cố Lệnh Thâm.

“Chủ xe đã tới rồi, hay là chính em tự nói với người ta đi, có thể lén hòa giải thì hãy tận lực hòa giải, ngộ nhỡ thật sự ầm ĩ lên tận toà, thì sẽ không chỉ đơn giản là chuyện một vài trăm vạn thôi đâu.”

“Em biết rồi, cảm ơn anh.”

Thi Mị ngước mắt, nhìn người đàn ông đã ngồi xuống ở cách đó không xa, đôi chân dài chiếm lấy không gian nhỏ hẹp giữa bàn trà và sô pha, Cố Lệnh Thâm giãn lưng ra dựa vào phía sau, như là đang đợi cô mở miệng vậy.

Đàn ông đang vào độ tuổi này như anh, 30 tuổi có sự từng trải, có sự chín chắn và bình tĩnh chỉ thuộc về anh, giữa lúc giơ tay nhấc chân luôn sẽ bí hiểm khó dò, khí tràng dễ dàng trấn áp được mọi người.

“Tiểu Mị, em giúp anh nói với Cố tổng kia có được không?”

Trịnh Thắng đã khóc đến độ mặt đầy nước mắt nước mũi, Thi Mị rất xinh đẹp, nếu cô cầu xin giúp mình, nói không chừng chuyện này còn có thể xoay chuyển, không phải mấy ông chủ lớn luôn rất hào phóng với gái đẹp đấy sao.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thi Mị biết suy nghĩ của Trịnh Thắng, cô cũng không phải thánh mẫu gì cho cam, biết rõ đây có lẽ là một con đường để tiếp cận Cố Lệnh Thâm, hơn nữa còn đầy đủ lý do.

“Ngài Cố, chúng ta có thể nói chuyện không?”

Cô ngước mắt lên, đứng ở trước mặt người đàn ông.

Cố Lệnh Thâm không đáp lại lời Thi Mị, chỉ tùy tiện ném bật lửa lên trên bàn trà, cúi người cầm ly nước trên bàn rồi uống, sống lưng bị áo sơmi ép ra đường cong kiên cường.

Thái độ coi thường hoàn toàn không thèm để ý tới người ta, cũng không nói lời nào.

“……”

Thi Mị bỗng nhiên không đoán được suy nghĩ của anh, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không thôi.

Rõ ràng khi còn ở đảo Phuket anh vẫn đối xử dịu dàng với cô, dù cho cô cố ý cởi hết đồ, quyến rũ anh ở trong phòng, thì anh cũng không trách tội cô, sao giờ lại phớt lờ cô rồi?

“Ngài Cố?”

Cố Lệnh Thâm đặt ly nước xuống bàn lại, sườn mặt được chạm trổ sâu sắc rất đỗi lạnh lùng, ngước mắt lên im hơi lặng tiếng liếc nhìn cô một cái, nhưng vẫn không nói chuyện.

Dù sao Thi Mị vẫn còn là một cô gái trẻ, da mặt rất mỏng, bị người đàn ông bắt nạt như vậy, không khỏi nhìn cảnh sát xin giúp đỡ.

La Việt nhận ra bầu không khí sai sai, bèn tấm tắc hai tiếng: “Tôi nói nhé em gái, em muốn nói chuyện với Cố tổng thì cũng có thể thôi, nhưng nên chấn chỉnh lại tâm trạng của mình, thế giới này không phải là em yếu thì em có lý, không có tiền thì không phải lý do để bọn em không bồi thường.”

“Hơn nữa cậu bạn trai này của em tự mình gây ra họa, ngậm miệng ăn tiền (1) đẩy em ra chắn trước, nhân phẩm như vậy tôi thấy em vẫn nhanh chia tay khi chưa muộn đi, nói không chừng tới ngày nào đó cậu ta lại tặng em cho người khác đấy.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chú Ơi, Sâu Quá

Số ký tự: 0