Chương 30 - Chú Ơi, Sâu Quá

Làm Tình Với Tư...

Tinh Vân

2024-08-15 14:06:46

“A…”

“Dâm đãng, đâm nhiều lần như vậy mà còn rất chặt.”

Cái động của cô quấn lấy dương vật của anh.

Cố Lệnh Thâm vuốt ve bầu sữa to của cô, một tay khác lại vuốt ve đùi cô, con gái trẻ tuổi thật non mềm, làm anh sờ thế nào cũng thấy không đủ, làm cũng không thấy đủ.

“Ưm a, ưm…”

Cái gậy kia lại lấp đầy lỗ nhỏ thêm một lần nữa, người đàn ông không hề di chuyển, cô gái nhỏ nhắm mắt hưởng thụ dư vị của khoái cảm, món đồ cực nóng lại thô to ủi nóng cái huyệt thịt của cô.

Sự quyến rũ của Thi Mị toả ra, bắt đầu vặn vẹo phần hông vẽ thành một vòng tròn, cưỡi lên người người đàn ông kia, tựa như cưỡi ngựa kịch liệt mà lay động cái mông, nhanh chóng lên xuống trên dương vật.

“A… A… Lớn quá… Ưm ưm…”

Gân xanh trên đầu anh hiện lên, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ, tay càng làm càn xoa vuốt cơ thể trần trụi của cô, lưu lại dấu vết trên người cô.

Cơ thể cuồng hoan, trong lúc giao hợp tất nhiên vừa kịch liệt vừa đê mê.

“Đồ lẳng lơ, sao em lại có thể cưỡi đàn ông như thế này?”

“Chú, cây gậy thịt của chú ăn thật ngon…”



Cố Lệnh Thâm nhìn hai quả ngực nhảy loạn trước mặt mình, quầng vú hồng nhạt rung động nhanh đến nỗi chỉ có thể nhìn được hình dạng đại khái, vú dập dờn bồng bềnh.

Cô gái nhỏ không ngừng xoay hông, một vòng lại một vòng mà xoắn hông, dưới sự dẫn dắt của khoái cảm mà tự đâm thọc vào mỗi một điểm nhạy cảm của mình.

Chiếc ghế chịu đựng cuộc giao hoan mạnh mẽ của hai người bọn họ, cô gái cưỡi lên thứ bên trong khu rừng màu đen của người đàn ông, mỗi lần mông dồn xuống, đều phát ra tiếng vang do cơ thể đụng chạm, vặn ra càng nhiều chất lỏng hơn.

Chất lỏng dâm loạn, lại một lần nữa tạo bọt ngay chỗ bọn họ tiếp xúc.

“Dâm đãng, lỗ của em hút thật chặt.”

Ghế không ngừng cọ xát với mặt đất, thiếu chút nữa đã bị bọn họ rung lắc đến độ muốn gãy rời.

Đùi của anh căng ra đạp lên mặt đất, hàm dưới cắn chặt, cô gái nhỏ dâm đãng ngồi xuống dương vật của anh, hai chân trắng nõn rũ xuống hai bên, không ngừng vặn hông cưỡi trên người người đàn ông dưới thân.

“Ô…”

Tay của Cố Lệnh Thâm chống lấy eo và mông cô, trên mặt toàn là mồ hôi.



Lúc mọi thứ đã được dập tắt, trong không khí đều là mùi hương thối nát.

Khi cô cong lưng, có chất lỏng chảy xuống từ đùi, Thi Mị cảm thấy toàn thân giống như bị người ta mở ra, rồi sau đó lại bị người ta sửa lại một lần.

Quần áo của Thi Mị đều bị Cố Lệnh Thâm xé rách, nhưng cô chỉ cần hơi sửa soạn lại, cũng vẫn có thể ra khỏi cửa, dù sao cũng đã tối mịt, sẽ không có ai nhìn chằm chằm vào quần áo cô.



“Tôi đưa em về.”

Có lẽ là do vừa mới làm tình, giọng nói của người đàn ông rất khàn.

Anh đã khôi phục lại vẻ ngoài đứng đắn, áo mũ chỉnh tề của mình, cặp mắt sâu kia, tựa như chưa từng nhuốm màu tình dục, nhưng đó chỉ là nếu Thi Mị không biết vừa mới nãy anh phóng túng như thế nào trong cơ thể mình.

“Không cần, chú Cố.”

Thi Mị cười nhào vào trong lòng người đàn ông, nhón mũi chân hôn lên môi anh một cái, người đàn ông ngậm lấy môi cô, lại một lần nữa đưa đầu lưỡi đi vào đôi môi non nớt của thiếu nữ, đầu lưỡi của hai người lại dây dưa bên nhau thêm một lần nữa.

Cô gái nhỏ đỏ ửng cả mặt, chất lỏng ngọt ướt, lưu lại dấu vết âm ấm trong khoang miệng lõi đời của người đàn ông, hai người lại hôn nhau, nước bọt hoà quyện đến nỗi khó phân được là của ai, ôm đối phương thật chặt trước giường bệnh của Hướng Thiến.

Cố Lệnh Thâm cảm nhận được sự ngọt ngào và mềm mại của cô gái nhỏ, đầu lưỡi thô dày tuỳ ý hoành hành trong khoang miệng cô, nuốt chất lỏng ngọt ngào của cô, đến khi nước miếng tràn ra từ khoé môi của hai người, người đàn ông vẫn ấn lấy cái gáy của cô, hôn thật sâu.

Mãi cho đến lúc hô hấp của hai người bị chiếm đoạt hết, cô mới rời khỏi, run rẩy thở dốc trong lòng của anh, môi đỏ bị người đàn ông hôn sưng lên.

Ánh mắt của Cố Lệnh Thâm dừng trên gương mặt của thiếu nữ, liếm môi dưới.

“Chú, sau này phải nhớ tới mùi hương của em đấy nhé.”

Tay Thi Mị ấn lên trái tim anh, mỉm cười: “Em cũng sẽ nhớ rõ cảm giác chú chôn sâu trong cơ thể em, mặc kệ sau này có xảy ra điều gì, em chắc chắn đều sẽ nhớ, nhớ rõ chú.”

“Thi Mị.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chú Ơi, Sâu Quá

Số ký tự: 0