Chương 30 - Chú Ơi, Sâu Quá

Ranh Giới Của H...

Tinh Vân

2024-08-15 14:06:46

"Tiểu Mị, sao cậu đi toilet lâu vậy, tớ chờ sốt ruột lắm đấy, cứ nghĩ cậu có chuyện gì rồi." Trong miệng Cố Cửu m gần như chất đầy thịt, thấy cô đã quay lại, vội vàng bảo cô ngồi xuống.

Sau khi Cố Lệnh Thâm quay lại thì ngồi chỗ đối diện Thi Mị, không ngồi bên cạnh cô nữa, mấy người đàn ông đều đang hút thuốc.

Thi Mị làm như chưa từng xảy ra chuyện gì cả, cười nói: "Mới nãy bụng tớ có chút khó chịu, thế nên đi có hơi lâu, cậu ăn chậm thôi, không ai giành với cậu đâu."

"Hì hì, cậu cũng ăn đi, ăn nhiều một chút, thịt tớ nướng cực kỳ ngon."

"Được."

Thi Mị nhìn thịt ở trong chén, cầm đũa lên ăn một miếng.

Trong nháy mắt nâng mắt lên lúc uống rượu, cô thấy người đàn ông ở đối diện đang trầm mắt nhìn cô cách một bàn, đôi mắt nhìn không ra cảm xúc, chỉ là bàn tay đang kẹp điếu thuốc, dường như rất lâu cũng không cử động lại một chút.

Cô cười với anh một cái, ngấm ngầm, rất câu hồn.

Có chút ái muội, chỉ cần một ánh mắt là có thể lĩnh hội.

......

Sau tối hôm đó, rất lâu rồi Thi Mị cũng không chủ động xuất hiện ở trước mặt Cố Lệnh Thâm, dường như gần đây cô rất bận, vội vàng đi học, vội vàng làm việc bán thời gian, vội vàng......

Yêu đương với bạn trai.

Cố Lệnh Thâm không biết mình đang bị gì, có lẽ gần đây việc làm ăn quá thuận lợi, thuận lợi đến nỗi anh bắt đầu thấy buồn chán, buồn chán đến nỗi nhớ tới cô gái kia, bèn có chút tâm ngứa khó nhịn, nhưng đã lâu rồi cô không xuất hiện ở trước mặt anh.



Buổi tối, anh mở máy chiếu lên, xem một bộ phim cũ đã nhiều năm về trước, khi nữ chính xuất hiện ở bể bơi, bộ ngực nóng bỏng hơn người, khiến anh nhớ lại tối hôm đó, bầu ngực của Thi Mị run rẩy trước mặt anh, anh xoa bầu vú đầy đặn của cô, vô cùng thỏa mãn.

Thôi rồi, không xem phim được nữa.

Cố Lệnh Thâm tắt phim đi, có chút buồn tẻ vô vị.

"Lệnh Thâm."

Không biết Hướng Thiến tới từ khi nào, tay xoa vai anh, xoa nắn bằng lực đạo gãi đúng chỗ ngứa: "Đã trễ rồi, sao anh còn chưa ngủ."

"Có chút việc, em ngủ trước đi."

Cố Lệnh Thâm nhắm mắt lại, bình tĩnh từ chối ám thị của cô, trong lòng Hướng Thiến có một loại cảm giác thất bại sâu sắc, nhưng lại không dám hỏi thêm nhiều.

Cô có thể khẳng định, Cố Lệnh Thâm bị ả đàn bà khác câu mất rồi, người nhận điện thoại ở Thái Lan đó, chính là minh chứng tốt nhất.

Nhưng cô điều tra đã lâu, cũng không biết con ả đê tiện quyến rũ anh tóm lại là ai, có lẽ cô nằm mơ cũng không ngờ được, người quyến rũ người đàn ông của cô, chính là cháu gái ruột Thi Mị.

"Lệnh Thâm, chúng ta vẫn sẽ kết hôn chứ?"

Hướng Thiến cô đơn hỏi một câu.

Cố Lệnh Thâm mở đôi mắt đen thẫm ra, anh không nhúc nhích mà nhìn người phụ nữ ngồi ở trên sô pha, yết hầu lên xuống mấy lần.

"Hướng Thiến, em không muốn hả?"



"Không phải."

Trong lòng Hướng Thiến liền hoảng hốt, vội vàng ôm eo anh, cọ xát: "Em muốn kết hôn, nhưng em cảm thấy anh rất lạnh nhạt với em, Lệnh Thâm, em biết gần đây anh rất bận, em cũng không dám cầu xin xa vời ngày thường anh sẽ rút ra thời gian ở bên cạnh em, cho dù chỉ là vài phút, em cũng đã rất vui rồi."

"Hướng Thiến, anh không phải một người đàn ông tốt, mà ngược lại, anh còn xấu xa và cặn bã hơn nhiều so với tưởng tượng của em. Chắc hẳn em đã từng nghe nói tới lịch sử đen trước kia của anh, 17 tuổi đã loạn luân sinh con với chị gái, sau đó đắm mình ăn chơi một khoảng thời gian ngắn ở nước ngoài, rất sa đọa, cũng rất đen tối, là cuộc sống mà người bình thường như em rất khó tưởng tượng."

Cố Lệnh Thâm khép hờ mắt, bên môi hiện lên độ cung rất mỏng, hơi thở trên người có vẻ ngập ngừng khó hiểu: "Em gả cho anh, chú định sẽ không có hạnh phúc. Em lấy thận cứu m m, anh rất cảm ơn em, anh luôn nói, em có thể yêu cầu bất kì thứ gì em muốn, anh sẽ đáp ứng cho em."

"Thế nên, em chọn anh. Bởi vì em yêu anh, em thật sự yêu anh."

Đôi mắt của Hướng Thiến ẩm ướt, nhìn anh một cách dịu dàng buồn bã: "Lệnh Thâm, em biết những tin đồn đó là giả, không phải là sự thật, là do giới truyền thông và người có lòng muốn bôi nhọ thanh danh của anh...... Cho dù là sự thật, em cũng không thể nào từ bỏ, cho dù anh đã từng trải qua những gì, em sẽ vẫn luôn yêu anh......"

Trong phòng khách, bắt đầu một khoảng im lặng dài đến vài phút, trong đó xen lẫn tiếng khóc khẽ nức nở của người phụ nữ: "Lệnh Thâm, anh sẽ vĩnh viễn không biết được em yêu anh thế nào đâu......"

"Đã khuya rồi, nghỉ ngơi sớm chút đi."

Người đàn ông nhìn cô một cái, cảm xúc ở trong mắt không gợn sóng chút nào, dường như dưới đáy mắt có bóng tối vô tận.

"Trước khi tổ chức hôn lễ, em vẫn còn cơ hội để hối hận, em suy nghĩ rõ ràng và kỹ vào, đừng làm trễ nải cuộc đời của mình."

........

Đôi lời: Lần này tui quay lại thiệt rồi nè m.n...

.......

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chú Ơi, Sâu Quá

Số ký tự: 0