[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Bán Thịt
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 00:07:20
Cũng không phải là không có tay hay không có chân, nếu đổi lại thành nhà bọn họ thì bọn họ đã đoạn tuyệt quan hệ từ lâu rồi!
Cha nhà bọn họ cũng thật là, hưởng hết ích lợi rồi còn làm ra vẻ tự hào!
Kiều Tam Ngưu "..."
"Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi! Nhị ca cũng là người, các ngươi cứ chờ xem đi! Cha nương của ông chắc chắn sẽ phải chịu hậu quả!" Trần thị ám chỉ nói: "Ông thực sự coi mình là nhân vật lớn nào đấy là!" Bà ta đã nhìn thấu, khi mà chi thứ hai tách ra khỏi Kiều gia thì người nào người nấy chắc chắn không phải là người có suy nghĩ nông cạn. Có thể nói từng bước từng bước trả lại những gì mà bọn họ đã trải qua.
Kiều Tam Ngưu "..."
Hai huynh đệ ghét bỏ tránh xa cha mình.
Bộ dạng kiêu ngạo của Kiều Tam Ngưu lập tức bị xé nát! Làm sao mà ông ta có thể không biết được, nếu không phải nương tử nhà mình mạnh mẽ thì chính mình chắc chắn là nhị ca thứ hai.
Trong mắt cha chỉ có đại ca, trong mắt nương chỉ có tứ đệ, ông ta và nhị ca từ nhỏ đã đứng hàng giữa! Cả hai đều phải chịu đựng rất nhiều!
Vì vậy, khi nói đến chuyện kết hôn! Ông ta sẽ không nghe lời cha nương, thà cưới một nương tử mạnh mẽ! Cũng không muốn sống dưới sự bất công của cha nương suốt đời!
Nhị ca chính là một tấm gương ví dụ.
"Cha!" Kiều Đại Nha nghe thấy tiếng động, nhìn sang nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cha Kiều!
"Đại Nha, nương con và Nhị Nha đâu?" Cha Kiều cười gượng hỏi.
"Nương đến nhà bà ngoại! Nhị muội, Tam muội và Tứ muội lên núi!" Kiều Đại Nha nói, sau đó tiếp tục nhìn thóc.
Cha Kiều "..."
"Tránh ra một chút, đừng cản!" Kiều Đại Nha đẩy ra cha Kiều đang đứng trước mặt!
"Đại Nha, con có hận cha không?" Cha Kiều nhìn đại khuê nữ và hỏi.
Kiều Đại Nha sửng sốt và quay lại nhìn cha Kiều.
"Hận? Hận là cái gì? Chỉ là một người không liên quan mà thôi! Không đáng hận! Chúng ta có cha cha sao? Có cha hay không cũng như nhau mà thôi!"
Cha Kiều "..."
Kiều Đại Nha mất mát rời đi, trên mặt Kiều Đại Nha lộ ra một nụ cười khinh bỉ. Bây giờ mới nghĩ tới việc mình là cha à! Bây giờ nàng ấy đã trưởng thành rồi, có thể chăm sóc ba muội muội rồi!
Bây giờ làm ra cái vẻ đau khổ, đau đớn đó cho ai xem? Chó cũng chẳng thèm ngó!
"Đại tỷ, Nha Đản, chúng ta đã trở lại!" Nhị Nha lau mồ hôi và xách một giỏ đầy củi!
Cha nhà bọn họ cũng thật là, hưởng hết ích lợi rồi còn làm ra vẻ tự hào!
Kiều Tam Ngưu "..."
"Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi! Nhị ca cũng là người, các ngươi cứ chờ xem đi! Cha nương của ông chắc chắn sẽ phải chịu hậu quả!" Trần thị ám chỉ nói: "Ông thực sự coi mình là nhân vật lớn nào đấy là!" Bà ta đã nhìn thấu, khi mà chi thứ hai tách ra khỏi Kiều gia thì người nào người nấy chắc chắn không phải là người có suy nghĩ nông cạn. Có thể nói từng bước từng bước trả lại những gì mà bọn họ đã trải qua.
Kiều Tam Ngưu "..."
Hai huynh đệ ghét bỏ tránh xa cha mình.
Bộ dạng kiêu ngạo của Kiều Tam Ngưu lập tức bị xé nát! Làm sao mà ông ta có thể không biết được, nếu không phải nương tử nhà mình mạnh mẽ thì chính mình chắc chắn là nhị ca thứ hai.
Trong mắt cha chỉ có đại ca, trong mắt nương chỉ có tứ đệ, ông ta và nhị ca từ nhỏ đã đứng hàng giữa! Cả hai đều phải chịu đựng rất nhiều!
Vì vậy, khi nói đến chuyện kết hôn! Ông ta sẽ không nghe lời cha nương, thà cưới một nương tử mạnh mẽ! Cũng không muốn sống dưới sự bất công của cha nương suốt đời!
Nhị ca chính là một tấm gương ví dụ.
"Cha!" Kiều Đại Nha nghe thấy tiếng động, nhìn sang nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cha Kiều!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đại Nha, nương con và Nhị Nha đâu?" Cha Kiều cười gượng hỏi.
"Nương đến nhà bà ngoại! Nhị muội, Tam muội và Tứ muội lên núi!" Kiều Đại Nha nói, sau đó tiếp tục nhìn thóc.
Cha Kiều "..."
"Tránh ra một chút, đừng cản!" Kiều Đại Nha đẩy ra cha Kiều đang đứng trước mặt!
"Đại Nha, con có hận cha không?" Cha Kiều nhìn đại khuê nữ và hỏi.
Kiều Đại Nha sửng sốt và quay lại nhìn cha Kiều.
"Hận? Hận là cái gì? Chỉ là một người không liên quan mà thôi! Không đáng hận! Chúng ta có cha cha sao? Có cha hay không cũng như nhau mà thôi!"
Cha Kiều "..."
Kiều Đại Nha mất mát rời đi, trên mặt Kiều Đại Nha lộ ra một nụ cười khinh bỉ. Bây giờ mới nghĩ tới việc mình là cha à! Bây giờ nàng ấy đã trưởng thành rồi, có thể chăm sóc ba muội muội rồi!
Bây giờ làm ra cái vẻ đau khổ, đau đớn đó cho ai xem? Chó cũng chẳng thèm ngó!
"Đại tỷ, Nha Đản, chúng ta đã trở lại!" Nhị Nha lau mồ hôi và xách một giỏ đầy củi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro