[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Bóc Lá Sung
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 00:07:20
"Này!" Kiều Tứ Ngưu không phục, đang định nói gì đó! Quay lại thì thấy Vương thị đang ăn rau rừng! Ông ta lập tức nghẹn lại lời nói sắp ra của mình!
Kiều Lục Thành lập tức yên lặng!
"Cha, sao cha không mua nhiều thêm một chút!"
"Nghe con nói kìa, hay là lão tử xẻo mấy miếng thịt trên người cho con xào ăn nhá, ăn không?" Kiều Tứ Ngưu tức đến bật cười.
"Cha, con sai rồi, con biết sai rồi mà."Kiều Lục Thành cười cợt nhà. Nhà mình không có, nhà của nãi nãi chắc chắn có nhiều, nãi nãi là người hiểu rõ cậu bé nhất. Ngày mai phải đi tìm nãi nãi.
"Kiều Lục Thành! Lão tử cảnh cáo ngươi! Đừng gây rắc rối cho lão tử! Nếu không lão tử sẽ đánh gãy chân ngươi!" Kiều Tứ Ngưu nhìn vào mắt của đại nhi tử là biết cậu bé đang âm mưu gì đó!
Khi mua thịt, ông ta cũng không dám dùng danh nghĩa trưởng bối để áp bức mấy chất chữ. Ông tnhìn thấy mấy chất nữ ở trong sân chạy đi chạy lại vô cùng bận rộn. Ngay cả bóng dáng của Nhị ca và nhị tẩu đều khôgn thấy. Hơn nữa buổi chiều ở ngoài đồng ruộng còn gây sự với nhau.
Tuyệt đối không thể để đại nhi tử đi tìm lữo nương. Đại phòng gây chuyện thì đó là chuyện của địa phòng, khoong thể liên quan đến nhà mình được.
Nếu không, chỉ bằng cái cơ thể này của ông ta và đại nhi tử thì không thể chịu được một cú đấm của tiểu chất nữ đâu!
Đại phòng cũng không quá khó coi. May mà ông ta đã từ chối đề nghị của lão nương! Nếu không thì ...
"Con biết rồi, cha!" Dù Kiều Lục Thành có không cam tâm đến đâu thì cũng chỉ có thể đồng ý!
Ngày hôm sau!
Kiều Tứ Ngưu đang định đi ra ngoài thì vừa mở cửa đã nhìn thấy lão nương!
"Tứ Ngưu! Lại đây!" Đại Viên thị vẫy tay với ông ta.
"Sao vậy? Nương!" Kiều Tứ Ngưu bước tới và hỏi.
"Lần trước ta nói với con chuyện đó! Con đã suy nghĩ kỹ chưa?" Đại Viên thị nói.
Kiều Tứ Ngưu lập tức tỉnh lại! Ông ta vội vàng nói.
"Nương, nương muốn hại con đấy à? Nương nhìn Lục Thành với Thất Thành, ai có thể chống lại được nắm đấm của Nha Đản! Muốn làm con thừa tự cho nhị ca, đó chẳng phải là tặng đồ ăn cho Nha Đản sao?"
"Nó dám!" Đại Viên thị gầm lên giận dữ.
Kiều Tứ Ngưu bất đắc dĩ nói.
"Nương, nương có chắc là Nha Đản không dám không? Nha Đản sợ nhị ca nhị tẩu, sợ con hay sợ người và cha sao ?"
Đại Viên thị không nói tiếp!
“Nương, nương đừng nhắc đến mấy chuyện như thế nữa? Tưởng làm như vậy không được là không có chuyện gì sao? Chúng con mới là người gặp chuyện đây này!" Kiều Tứ Ngưu nhìn vẻ mặt không tốt của lão nương! Ông ta cũng rất bất lực.
Kiều Lục Thành lập tức yên lặng!
"Cha, sao cha không mua nhiều thêm một chút!"
"Nghe con nói kìa, hay là lão tử xẻo mấy miếng thịt trên người cho con xào ăn nhá, ăn không?" Kiều Tứ Ngưu tức đến bật cười.
"Cha, con sai rồi, con biết sai rồi mà."Kiều Lục Thành cười cợt nhà. Nhà mình không có, nhà của nãi nãi chắc chắn có nhiều, nãi nãi là người hiểu rõ cậu bé nhất. Ngày mai phải đi tìm nãi nãi.
"Kiều Lục Thành! Lão tử cảnh cáo ngươi! Đừng gây rắc rối cho lão tử! Nếu không lão tử sẽ đánh gãy chân ngươi!" Kiều Tứ Ngưu nhìn vào mắt của đại nhi tử là biết cậu bé đang âm mưu gì đó!
Khi mua thịt, ông ta cũng không dám dùng danh nghĩa trưởng bối để áp bức mấy chất chữ. Ông tnhìn thấy mấy chất nữ ở trong sân chạy đi chạy lại vô cùng bận rộn. Ngay cả bóng dáng của Nhị ca và nhị tẩu đều khôgn thấy. Hơn nữa buổi chiều ở ngoài đồng ruộng còn gây sự với nhau.
Tuyệt đối không thể để đại nhi tử đi tìm lữo nương. Đại phòng gây chuyện thì đó là chuyện của địa phòng, khoong thể liên quan đến nhà mình được.
Nếu không, chỉ bằng cái cơ thể này của ông ta và đại nhi tử thì không thể chịu được một cú đấm của tiểu chất nữ đâu!
Đại phòng cũng không quá khó coi. May mà ông ta đã từ chối đề nghị của lão nương! Nếu không thì ...
"Con biết rồi, cha!" Dù Kiều Lục Thành có không cam tâm đến đâu thì cũng chỉ có thể đồng ý!
Ngày hôm sau!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều Tứ Ngưu đang định đi ra ngoài thì vừa mở cửa đã nhìn thấy lão nương!
"Tứ Ngưu! Lại đây!" Đại Viên thị vẫy tay với ông ta.
"Sao vậy? Nương!" Kiều Tứ Ngưu bước tới và hỏi.
"Lần trước ta nói với con chuyện đó! Con đã suy nghĩ kỹ chưa?" Đại Viên thị nói.
Kiều Tứ Ngưu lập tức tỉnh lại! Ông ta vội vàng nói.
"Nương, nương muốn hại con đấy à? Nương nhìn Lục Thành với Thất Thành, ai có thể chống lại được nắm đấm của Nha Đản! Muốn làm con thừa tự cho nhị ca, đó chẳng phải là tặng đồ ăn cho Nha Đản sao?"
"Nó dám!" Đại Viên thị gầm lên giận dữ.
Kiều Tứ Ngưu bất đắc dĩ nói.
"Nương, nương có chắc là Nha Đản không dám không? Nha Đản sợ nhị ca nhị tẩu, sợ con hay sợ người và cha sao ?"
Đại Viên thị không nói tiếp!
“Nương, nương đừng nhắc đến mấy chuyện như thế nữa? Tưởng làm như vậy không được là không có chuyện gì sao? Chúng con mới là người gặp chuyện đây này!" Kiều Tứ Ngưu nhìn vẻ mặt không tốt của lão nương! Ông ta cũng rất bất lực.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro