[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Đi Chợ
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 20:15:04
"Được!" Tần Minh Hồng lập tức đồng ý!
Lúc này Tần Minh Nguyệt mới đứng dậy!
"Nhị Ngưu thúc, chúng ta đi chợ! Để ta giúp thúc!"
"Minh Nguyệt nha đầu!" Cha Kiều mỉm cười hét lên.
"Thúc, để ta giúp thúc!" Tần Minh Hồng chạy đến bên cạnh Kiều Đại Nha, căn bản không chú ý đến Kiều Thất Nguyệt đang đi theo Kiều Đại Nha! Ngay lập tức...
"Ối!" Kiều Thất Nguyệt nặng nề ngã xuống đất!
Tần Minh Hồng "..."
Tần Minh Nguyệt "..."
Kiều Đại Nha "..."
Cha Kiều "..."
"Nha Đản..." Tần Minh Hồng quá khích, người gây chuyện là Tần Minh Hồng phản ứng đầu tiên! Hắn ta kéo Kiều Thất Nguyệt lên.
"Ngươi..." Kiều Thất Nguyệt nhe răng!
"Nha Đản, đau không!" Cha Kiều không tiện đi qua xem ! Lo lắng hỏi.
"Đại tỷ, muội không sao!" Kiều Thất Nguyệt xấu hổ đỏ mặt. Đại tỷ nhà mình đang kiểm tra, sắp cởi quần nàng ra luôn rồi!
"Thật xin lỗi, Nha Đản... Ta không cố ý!" Tần Minh Hồng vô cùng áy náy nói.
"Hừ!" Kiều Thất Nguyệt hừ lạnh rồi đi về phía trước. Miễn cho thấy mặt lại càng tức giận!
"A..." Tần Minh Hồng còn muốn nói cái gì, lại bị Kiều Đại Nha kéo lại! Rõ ràng là tiểu muội đang vô cùng xấu hổ, căn bản không tức giận chút nào, nhưng cũng không thể để hắn ta tiếp tục nói nữa!
"Không có việc gì!"
"Được..." Tần Minh Hồng nhéo nàng một cái theo bản năng, ngay lập tức, nàng đỏ mặt tới tận cổ.
Kiều Đại Nha ngây người một chút, nhanh chóng thu tay lại!
Mặc dù Tần Minh Nguyệt không nhìn thấy nhị ca và Kiều Đại Nha làm gì, nhưng nàng ấy vẫn cảm thấy bọn họ có gì đó là lạ!
Nàng ấy thầm khen ngợi nhị ca nhà mình, không tệ, tiến bộ rất nhanh!
Sáng sớm!
"A a a a a..." Tiểu Viên thị còn chưa tỉnh lại. Vừa mới mở cổng, còn đang bực mình vì bắt mỗi bà ta nấu cơm, trong khi cả nhà đều ăn. Bà ta dụi mắt và nhìn thấy một đống xác gà đang nằm la liệt trong sân.
"Cái quái gì thế này! Sáng sớm mà chuyện quái gì thế này!" Tiểu Viên thị ngủ mơ mơ màng màng cả đêm, ngủ không ngon giấc chút nào. Trời vừa sáng cho nên cảm thấy vô cùng buồn ngủ, đang chuẩn bị ngủ thêm một chút!
Cả nhà bị tiếng thét của bà ta đánh thức. Ngay cả giày còn chưa kịp mang đã mở cửa ra mắng tới tấp.
"A..." Tiểu Viên thị kinh hãi chỉ vào Đại Viên thị thị...
Đại Viên thị đang định chửi rủa thì nhìn thấy con gà chết ngoài sân...
Đôi mắt bà ta mở to đầy kinh hãi!
"Ồn ào cái gì mà ồn ào hả. Kiều Đại Ngưu đi ra khỏi phòng với vẻ mặt không kiên nhẫn!"
Lúc này Tần Minh Nguyệt mới đứng dậy!
"Nhị Ngưu thúc, chúng ta đi chợ! Để ta giúp thúc!"
"Minh Nguyệt nha đầu!" Cha Kiều mỉm cười hét lên.
"Thúc, để ta giúp thúc!" Tần Minh Hồng chạy đến bên cạnh Kiều Đại Nha, căn bản không chú ý đến Kiều Thất Nguyệt đang đi theo Kiều Đại Nha! Ngay lập tức...
"Ối!" Kiều Thất Nguyệt nặng nề ngã xuống đất!
Tần Minh Hồng "..."
Tần Minh Nguyệt "..."
Kiều Đại Nha "..."
Cha Kiều "..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nha Đản..." Tần Minh Hồng quá khích, người gây chuyện là Tần Minh Hồng phản ứng đầu tiên! Hắn ta kéo Kiều Thất Nguyệt lên.
"Ngươi..." Kiều Thất Nguyệt nhe răng!
"Nha Đản, đau không!" Cha Kiều không tiện đi qua xem ! Lo lắng hỏi.
"Đại tỷ, muội không sao!" Kiều Thất Nguyệt xấu hổ đỏ mặt. Đại tỷ nhà mình đang kiểm tra, sắp cởi quần nàng ra luôn rồi!
"Thật xin lỗi, Nha Đản... Ta không cố ý!" Tần Minh Hồng vô cùng áy náy nói.
"Hừ!" Kiều Thất Nguyệt hừ lạnh rồi đi về phía trước. Miễn cho thấy mặt lại càng tức giận!
"A..." Tần Minh Hồng còn muốn nói cái gì, lại bị Kiều Đại Nha kéo lại! Rõ ràng là tiểu muội đang vô cùng xấu hổ, căn bản không tức giận chút nào, nhưng cũng không thể để hắn ta tiếp tục nói nữa!
"Không có việc gì!"
"Được..." Tần Minh Hồng nhéo nàng một cái theo bản năng, ngay lập tức, nàng đỏ mặt tới tận cổ.
Kiều Đại Nha ngây người một chút, nhanh chóng thu tay lại!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù Tần Minh Nguyệt không nhìn thấy nhị ca và Kiều Đại Nha làm gì, nhưng nàng ấy vẫn cảm thấy bọn họ có gì đó là lạ!
Nàng ấy thầm khen ngợi nhị ca nhà mình, không tệ, tiến bộ rất nhanh!
Sáng sớm!
"A a a a a..." Tiểu Viên thị còn chưa tỉnh lại. Vừa mới mở cổng, còn đang bực mình vì bắt mỗi bà ta nấu cơm, trong khi cả nhà đều ăn. Bà ta dụi mắt và nhìn thấy một đống xác gà đang nằm la liệt trong sân.
"Cái quái gì thế này! Sáng sớm mà chuyện quái gì thế này!" Tiểu Viên thị ngủ mơ mơ màng màng cả đêm, ngủ không ngon giấc chút nào. Trời vừa sáng cho nên cảm thấy vô cùng buồn ngủ, đang chuẩn bị ngủ thêm một chút!
Cả nhà bị tiếng thét của bà ta đánh thức. Ngay cả giày còn chưa kịp mang đã mở cửa ra mắng tới tấp.
"A..." Tiểu Viên thị kinh hãi chỉ vào Đại Viên thị thị...
Đại Viên thị đang định chửi rủa thì nhìn thấy con gà chết ngoài sân...
Đôi mắt bà ta mở to đầy kinh hãi!
"Ồn ào cái gì mà ồn ào hả. Kiều Đại Ngưu đi ra khỏi phòng với vẻ mặt không kiên nhẫn!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro