[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai

Hoàn Toàn Thất...

Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử

2024-11-23 00:07:20

Kiều lão đầu: "..."

Đại Viên thị "..."

Xung quanh bờ ruộng đều có người, đương nhiên nghe được những lời mà cha Kiều nói!

“Lão nhị, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không hả?” Đại Viên thị trừng mắt! Cứ như thể người trước mặt không phải là nhi tử của bà ta vậy!

"Câm miệng!" Kiều lão đầu trừng mắt nhìn người bạn già của mình, sau đó quay đầu nhìn Lão nhị!

"Lão nhị, con mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi, đừng nghe nương con nói bậy!"

Người xung quanh cũng xì xào!

"Con không mệt! Tại sao lại mệt cho được? Thân thể con làm bằng sắt mà!" Cha Kiều xua tay, hoàn toàn thất vọng rời đi.

Kiều lão đầu"..."

Đại Viên thị "..."

"Ha ha ha!"

"Sao Nhị Ngưu có thể làm bằng sát được. Sắp trở thành một con bò già của Kiều gia luôn rồi ấy chứ!"

"Đương nhiên rồi, cả nhà, người nào người nấy đều lười biếng, da mặt dày như tường thành. Nếu là ta, ta không có mặt mũi đi ra gặp người khác luôn ấy chứ!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Được rồi, được rồi, các ngươi đừng nói lung tung nữa! Nhị Ngưu chính là bảo bối của Kiều gia đấy." Bà lão chống tay lên hông trêu chọc: “Các ngươi không thấy là Kiều gia không thể làm được cái tích sự gì nếu không có Nhị Ngưu sao? "

Kiều lão đầu: "..."

Đại Viên thị "..."

"Cả nhà đều vô tâm và vô đạo đức!"

"Khuê nữ thì làm sao! Khuê nữ còn tốt hơn gấp trăm lần hai kẻ lười biếng!"

Mọi người trong thôn đang làm ruộng đều nói chuyện rất nhiệt tình! Họ không thể chịu đựng được nữa! Trước kia chỉ có thể nhìn mà không làm gì được, nhưng bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng thấy Kiều Nhị Ngưu đứng lên đấu tranh! Cuối cùng bọn họ cũng có thể nói được rồi!

Cách đó không xa, Kiều Tam Ngưu mím môi đang định nói thì bị Trần thị ở bên cạnh tóm lấy!

"Làm việc! Đó không phải việc của ông!"

"Nương tử! Sao họ có thể nói về cha nương chúng ta như vậy! Nhị ca cũng thật là, ra vẻ cái gì chứ..." Kiều Tam Ngưu không nhịn được mà lẩm bẩm!

'Bộp!' Trần thị nhịn không được vỗ vào đầu trượng phu một cái: “Kiều Tam Ngưu, ông cũng được lắm! Dao không cắt trên người ông, cho nên không nói chuyện không đau lưng đúng không. Nhị ca thì làm sao. Nếu không có nương ở đó thì ông chẳng khác gì Nhị ca đâu.

Làm sao? Ông nghĩ cha nương của ông tốt lắm hả ? Vậy sao ông không quay trở lại nhà cũ luôn đi? Nương chắc chắn rất vui vẻ! "

Kiều Tam Thành và Kiều Tứ Thành đều tỏ vẻ thất vọng nhìn Kiều Tam Ngưu. Bọn họ là tiểu bối, nhưng nhìn thấy gia gia nãi nãi suốt ngày chèn ép gia đình Nhị thúc thì thực sự vô cùng khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai

Số ký tự: 0