[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Khắc Khẩu
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 20:15:04
"Sao thế?" Đang tắm nắng và ăn thịt, tâm trạng Kiều Thất Nguyệt rất tốt, không tiếc cười một cái thật tươi với Lưu thị!
"Khuê nữ, nếu... nếu... Nương và cha con ly hôn, con có bằng lòng đi theo nương không?" Lưu thị biết chỉ cần tiểu khuê nữ nhỏ đồng ý, ba khuê nữ còn lại sẽ không từ chối!
"Ủa, tại sao?" Kiều Thất Nguyệt đang nhai thịt! Nàng tò mò hỏi, nàng không quan tâm mình có cha nương hay không, nàng sẽ làm cho cả ba tỷ muội sống tốt!
"Không có việc gì đâu! Ăn đi, nương vào nhà trước đã!" Lưu thị hiểu được vẻ mặt của tiểu khuê nữ! Mệt mỏi đi vào phòng!
Kiều Thất Nguyệt vùi đầu ăn thịt chim sẻ trên tay, sau đó vỗ tay đi vào trong sân!
Nhị Nha và Tam Nha đang thu thóc lại, nhưng rõ ràng có điều gì đó không ổn hiện lên trên mặt của bọn họ! Kiều Thất Nguyệt đoán rằng họ có thể đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa nàng và Lưu thị. Nàng thiếu chút nữa là quên mất thời đại này...
Nếu nói như vậy thì nàng vẫn nên ở lại với Lưu thị!
"Bọn con ở với nương!"
Sắc mặt Lưu thị trắng bệch đang dựa vào đầu giường, nghe tiểu khuê nữ nói thế thì bà lập tức đứng dậy!
"Được rồi được rồi!" Lưu thị ôm tiểu khuê nữ thật chặt!
"Khụ khụ!" Kiều Thất Nguyệt đẩy Lưu ra, hỏi: "Hiện tại có thể nói rõ có chuyện gì xảy ra sao?"
Vẻ mặt của Lưu thị nhất thời trở nên xấu hổ!
"Chuyện của người lớn, trẻ con đừng hỏi!"
"Chậc chậc chậc!" Kiều Thất Nguyệt lẩm bẩm mấy lần: "Lật mặt nhanh quá!"
Lưu thị "..."
"Nếu nương không muốn nói, thì con sẽ không hỏi nữa!" Kiều Thất Nguyệt xua tay rời khỏi phòng!
Vừa ra khỏi phòng đã thấy ba tỷ muội đang đứng ở cửa!
"Nha Đản!" Kiều Đại Nha ôm tiểu muội!
"Không sao đâu! Không sao đâu! Từ nay về sau mọi người sẽ có muội mà!" Kiều Thất Nguyệt vỗ vỗ ngực cam đoan.
"Phụt!" Nhị Nha không nhịn được mà cười lớn: "Không biết lớn nhỏ gì cả!"
"Nha Đản! Sau này tam tỷ tìm một tỷ phu đến ở rể rồi chăm sóc mọi việc trong nhà được không?" Tam Nha mười bốn tuổi trêu chọc nói.
"Được nha! Ba tỷ phu đều ở rể ở đây đi!" Kiều Thất Nguyệt cười nói.
Lưu thị đứng ở cửa, nghe tiếng nói của bốn khuê nữ ở bên ngoài, bà trầm ngâm suy nghĩ một lát. Đại tỷ phu cũng là đến ở rể, đại tỷ thành hôn nhiều năm như vậy, cuộc sống hôn nhân cũng khá tốt, ngay cả việc chăm sóc cha nương cũng rất chu đáo, cẩn thận.
Sao mà nhiều năm qua bà lại ngu ngốc cứng đầu như vậy cơ chứ! Bốn khuê nữ cũng có thể giống đại tỷ và đại tỷ phu!
"Khuê nữ, nếu... nếu... Nương và cha con ly hôn, con có bằng lòng đi theo nương không?" Lưu thị biết chỉ cần tiểu khuê nữ nhỏ đồng ý, ba khuê nữ còn lại sẽ không từ chối!
"Ủa, tại sao?" Kiều Thất Nguyệt đang nhai thịt! Nàng tò mò hỏi, nàng không quan tâm mình có cha nương hay không, nàng sẽ làm cho cả ba tỷ muội sống tốt!
"Không có việc gì đâu! Ăn đi, nương vào nhà trước đã!" Lưu thị hiểu được vẻ mặt của tiểu khuê nữ! Mệt mỏi đi vào phòng!
Kiều Thất Nguyệt vùi đầu ăn thịt chim sẻ trên tay, sau đó vỗ tay đi vào trong sân!
Nhị Nha và Tam Nha đang thu thóc lại, nhưng rõ ràng có điều gì đó không ổn hiện lên trên mặt của bọn họ! Kiều Thất Nguyệt đoán rằng họ có thể đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa nàng và Lưu thị. Nàng thiếu chút nữa là quên mất thời đại này...
Nếu nói như vậy thì nàng vẫn nên ở lại với Lưu thị!
"Bọn con ở với nương!"
Sắc mặt Lưu thị trắng bệch đang dựa vào đầu giường, nghe tiểu khuê nữ nói thế thì bà lập tức đứng dậy!
"Được rồi được rồi!" Lưu thị ôm tiểu khuê nữ thật chặt!
"Khụ khụ!" Kiều Thất Nguyệt đẩy Lưu ra, hỏi: "Hiện tại có thể nói rõ có chuyện gì xảy ra sao?"
Vẻ mặt của Lưu thị nhất thời trở nên xấu hổ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chuyện của người lớn, trẻ con đừng hỏi!"
"Chậc chậc chậc!" Kiều Thất Nguyệt lẩm bẩm mấy lần: "Lật mặt nhanh quá!"
Lưu thị "..."
"Nếu nương không muốn nói, thì con sẽ không hỏi nữa!" Kiều Thất Nguyệt xua tay rời khỏi phòng!
Vừa ra khỏi phòng đã thấy ba tỷ muội đang đứng ở cửa!
"Nha Đản!" Kiều Đại Nha ôm tiểu muội!
"Không sao đâu! Không sao đâu! Từ nay về sau mọi người sẽ có muội mà!" Kiều Thất Nguyệt vỗ vỗ ngực cam đoan.
"Phụt!" Nhị Nha không nhịn được mà cười lớn: "Không biết lớn nhỏ gì cả!"
"Nha Đản! Sau này tam tỷ tìm một tỷ phu đến ở rể rồi chăm sóc mọi việc trong nhà được không?" Tam Nha mười bốn tuổi trêu chọc nói.
"Được nha! Ba tỷ phu đều ở rể ở đây đi!" Kiều Thất Nguyệt cười nói.
Lưu thị đứng ở cửa, nghe tiếng nói của bốn khuê nữ ở bên ngoài, bà trầm ngâm suy nghĩ một lát. Đại tỷ phu cũng là đến ở rể, đại tỷ thành hôn nhiều năm như vậy, cuộc sống hôn nhân cũng khá tốt, ngay cả việc chăm sóc cha nương cũng rất chu đáo, cẩn thận.
Sao mà nhiều năm qua bà lại ngu ngốc cứng đầu như vậy cơ chứ! Bốn khuê nữ cũng có thể giống đại tỷ và đại tỷ phu!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro