[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Khủng Bố Nhà Cũ
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 20:15:04
"Không... vâng cha!" Vốn dĩ Kiều Lục Thành muốn từ chối, nhưng nhìn thấy ánh mắt âm u của cha thì vô cùng thức thời mà đồng ý!
Vương thị thấy trượng phu trước nay không nói chuyện nặng lời với nhi tử. Nhưng giờ lại như thế này, điều này có nghĩa là chuyện bên nhà cũng không nhỏ chút nào.
Kiều Tam Ngưu trở về nhà, uống hai bát nước mới kể xong chuyện trong nhà cũ!
Trần thị không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại bà ấy cũng không ngạc nhiên cho lắm!
Bà ấy không quá lo lắng về khuê nữ và nhi tử nhà mình, nhưng nam nhân nhà bà ấy vừa há mồm là có thể dễ dàng xúc phạm người khác!
"Bà nó à! Ta biết rồi!" Thấy ba cặp mắt đều đang nhìn mình, Kiều Tam Ngưu run rẩy nói, ngay cả cha nương hắn cũng như vậy rồi, thì ông ta làm làm gì còn có dũng khí đi trêu chọc nhị đệ nữa chứ!
Thị trấn!
Kiều Thất Nguyệt ngân nga, ăn năm cái bánh bao mới cảm thấy no bụng! Sau đó cô mới dành thời gian nhìn cha Kiều đang ngồi xổm sang một bên và đại tỷ vẫn luôn không mở miệng!
Bán đồ vật mà không nói mấy câu à trời!
Hơn nữa có rất nhiều người bán củi, ít nhất thì trong mắt nàng, việc buôn bán của những người khác mạnh hơn nhà bọn họ nhiều, ít nhất là bán được một hai bó rồi . Mà nhà bình, lúc tới như thế nào thì bây giờ vẫn y nguyên như thế đó.
Cha Kiều và đại tỷ gần như trốn dưới đó!
"Cha, bế con lên!" Nàng trực tiếp bổ nhào lên lưng cha Kiều.
"A...được rồi!" Mặc dù cha Kiều rất nghi ngờ, nhưng đối với yêu cầu của tiêu khuê nữ thì hành động của ông còn nhanh hơn cả đầu óc.
"Khụ khụ! Đại tỷ, học theo muội này!" Kiều Thất Nguyệt hắng giọng và bắt đầu hét lên khi nhìn người qua lại trên đường.
“Đến, nhìn xem, nhìn xem, không phải giá mười xu, cũng chẳng phải tám xu, chỉ cần mười hai xu là có thể mua hai bó củi rồi. Mua đi, mua đi, mua không lỗ đâu, không lừa đảo.
Sản phẩm của Kiều gia chắc chắn là sản phẩm chất lượng cao rồi! Đồ ăn có thơm hay không còn tùy thuộc vào việc củi trông có đẹp hay không! "
"Phụt"
"Ha ha ha!"
Giọng nói trẻ con khiến hầu hết người đi đường đều phải dừng bước, thậm chí có người còn không nhịn được mà cười phớ lớ!
"Các vị đại gia, đại nương, tỷ tỷ xinh đẹp, đừng cười! Đừng nhìn ta là thấp bé, nhưng ta thật sự là người lớn rồi đấy!" Kiều Thất Nguyệt không luống cuống chút nào, còn có thời gian nói đùa!
Vương thị thấy trượng phu trước nay không nói chuyện nặng lời với nhi tử. Nhưng giờ lại như thế này, điều này có nghĩa là chuyện bên nhà cũng không nhỏ chút nào.
Kiều Tam Ngưu trở về nhà, uống hai bát nước mới kể xong chuyện trong nhà cũ!
Trần thị không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại bà ấy cũng không ngạc nhiên cho lắm!
Bà ấy không quá lo lắng về khuê nữ và nhi tử nhà mình, nhưng nam nhân nhà bà ấy vừa há mồm là có thể dễ dàng xúc phạm người khác!
"Bà nó à! Ta biết rồi!" Thấy ba cặp mắt đều đang nhìn mình, Kiều Tam Ngưu run rẩy nói, ngay cả cha nương hắn cũng như vậy rồi, thì ông ta làm làm gì còn có dũng khí đi trêu chọc nhị đệ nữa chứ!
Thị trấn!
Kiều Thất Nguyệt ngân nga, ăn năm cái bánh bao mới cảm thấy no bụng! Sau đó cô mới dành thời gian nhìn cha Kiều đang ngồi xổm sang một bên và đại tỷ vẫn luôn không mở miệng!
Bán đồ vật mà không nói mấy câu à trời!
Hơn nữa có rất nhiều người bán củi, ít nhất thì trong mắt nàng, việc buôn bán của những người khác mạnh hơn nhà bọn họ nhiều, ít nhất là bán được một hai bó rồi . Mà nhà bình, lúc tới như thế nào thì bây giờ vẫn y nguyên như thế đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cha Kiều và đại tỷ gần như trốn dưới đó!
"Cha, bế con lên!" Nàng trực tiếp bổ nhào lên lưng cha Kiều.
"A...được rồi!" Mặc dù cha Kiều rất nghi ngờ, nhưng đối với yêu cầu của tiêu khuê nữ thì hành động của ông còn nhanh hơn cả đầu óc.
"Khụ khụ! Đại tỷ, học theo muội này!" Kiều Thất Nguyệt hắng giọng và bắt đầu hét lên khi nhìn người qua lại trên đường.
“Đến, nhìn xem, nhìn xem, không phải giá mười xu, cũng chẳng phải tám xu, chỉ cần mười hai xu là có thể mua hai bó củi rồi. Mua đi, mua đi, mua không lỗ đâu, không lừa đảo.
Sản phẩm của Kiều gia chắc chắn là sản phẩm chất lượng cao rồi! Đồ ăn có thơm hay không còn tùy thuộc vào việc củi trông có đẹp hay không! "
"Phụt"
"Ha ha ha!"
Giọng nói trẻ con khiến hầu hết người đi đường đều phải dừng bước, thậm chí có người còn không nhịn được mà cười phớ lớ!
"Các vị đại gia, đại nương, tỷ tỷ xinh đẹp, đừng cười! Đừng nhìn ta là thấp bé, nhưng ta thật sự là người lớn rồi đấy!" Kiều Thất Nguyệt không luống cuống chút nào, còn có thời gian nói đùa!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro