[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Kích Phát Mâu T...
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 00:07:20
Mặc dù biết nhà mình nghèo, nhưng nàng ấy cũng không bao giờ nghĩ tới nghèo đến mức ngay cả một đồng tiền cũng không có. Nhất là khi tiểu muội hấp hối mà cha nương lại phải đi cầu xin từng nhà. Điều này đã khắc sâu trong đầu của nàng ấy!
Bây giờ cho dù bị nương đánh, nàng ấy cũng phải lấy được!
Dù sao thì hôm nay nàng ấy phải lấy được số tiền này.
Lưu thị "......"
"Con muốn lấy làm gì?"
Kiều Nhị Nha giơ hai tay ra, nhìn chằm chằm Lưu thị với vẻ mặt kiểu nương còn có mặt mũi để hỏi sao
"Được được được! Đưa hết cho con, ta đưa hết cho con!" Liễu sửng sốt một chút, sau đó đưa túi tiền ra! Bà nói: “Tôi chỉ có hai mươi xu, ngày mai nương phải đưa Nha Đản đi khám lại đầu. Đừng làm mất đấy!” Bà không nhịn được mà dặn dò vài câu.
"Nương! Nương đừng lo lắng! Cho dù con đánh mất bản thân cũng sẽ không làm mất hai mươi xu này đâu!" Kiều Nhị Nha cam đoan.
Lưu thị "..."
Nghiệp chướng...
"Nương, nương có thể đi rồi!" Kiều Nhị Nha tính toán cẩn thận lại một lần nữa! Vừa định vào nhà giấu tiền, nàng mắt lên thì thấy nương vẫn đứng đó! Nói không khách khí chút nào.
Lưu thị"......"
"Nương mày!"
"Con biết!" Kiều Nhị Nha nghiêm túc gật đầu! Có cha có nương còn không bằng không có!
Cả hai đều không đáng tin cậy! Mấy tỷ muội đói đến mức chỉ còn da bọc xương, nhưng nha nương vẫn hiếu kính nhà cũ. Khi đường ca, đường tỷ, đường đệ bắt nạt bọn họ nhưng mà cha nương vẫn chèn ép bọn họ. Từ đó cho tới bây giờ, hai người chưa bao giờ cảm thấy giận dữ bất bình vì bọn họ.
Trước kia nàng ấy đều nhịn! Nhưng mà hiện tại không được! Nếu không tự mình mạnh mẽ đứng lên thì cái nhà này sớm muộn gì cũng xong thôi!
Đúng vậy, phải học tập tiểu muội! Đừng ai nghĩ đến việc bắt nạt bọn họ!
Lưu thị: "......"
"Nương, nương lại đây giúp con một chút với!" Hai mẹ con còn đang nhìn nhau! Giọng nói của Kiều Đại Nha truyền đến!
"Giúp cái gì mà giúp? Về nhà đi chơi!" Lưu thị nhìn thấy hai cha con đang đẩy xe, tức giận đi tới kéo hai nữ nhi đi!
Cha Kiều thiếu chút nữa là bị xe đâm phải chân!
"Nương mấy đứa à! Bà làm gì thế?"
"Ta làm gì á hả! Ông sẵn lòng, vui vẻ giúp đỡ những kẻ vô tâm đó làm việc! Nhưng mà ta sẽ không làm nữa! Cũng đừng để khuê nữ của ta làm." Thái độ của Lưu thị rất cứng rắn.
Cha Kiều há miệng thở dốc...
"Nương! Những thứ này đều là của nhà chúng ta!" Kiều Đại Nha kéo tay áo nương! Nói nhỏ.
Bây giờ cho dù bị nương đánh, nàng ấy cũng phải lấy được!
Dù sao thì hôm nay nàng ấy phải lấy được số tiền này.
Lưu thị "......"
"Con muốn lấy làm gì?"
Kiều Nhị Nha giơ hai tay ra, nhìn chằm chằm Lưu thị với vẻ mặt kiểu nương còn có mặt mũi để hỏi sao
"Được được được! Đưa hết cho con, ta đưa hết cho con!" Liễu sửng sốt một chút, sau đó đưa túi tiền ra! Bà nói: “Tôi chỉ có hai mươi xu, ngày mai nương phải đưa Nha Đản đi khám lại đầu. Đừng làm mất đấy!” Bà không nhịn được mà dặn dò vài câu.
"Nương! Nương đừng lo lắng! Cho dù con đánh mất bản thân cũng sẽ không làm mất hai mươi xu này đâu!" Kiều Nhị Nha cam đoan.
Lưu thị "..."
Nghiệp chướng...
"Nương, nương có thể đi rồi!" Kiều Nhị Nha tính toán cẩn thận lại một lần nữa! Vừa định vào nhà giấu tiền, nàng mắt lên thì thấy nương vẫn đứng đó! Nói không khách khí chút nào.
Lưu thị"......"
"Nương mày!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con biết!" Kiều Nhị Nha nghiêm túc gật đầu! Có cha có nương còn không bằng không có!
Cả hai đều không đáng tin cậy! Mấy tỷ muội đói đến mức chỉ còn da bọc xương, nhưng nha nương vẫn hiếu kính nhà cũ. Khi đường ca, đường tỷ, đường đệ bắt nạt bọn họ nhưng mà cha nương vẫn chèn ép bọn họ. Từ đó cho tới bây giờ, hai người chưa bao giờ cảm thấy giận dữ bất bình vì bọn họ.
Trước kia nàng ấy đều nhịn! Nhưng mà hiện tại không được! Nếu không tự mình mạnh mẽ đứng lên thì cái nhà này sớm muộn gì cũng xong thôi!
Đúng vậy, phải học tập tiểu muội! Đừng ai nghĩ đến việc bắt nạt bọn họ!
Lưu thị: "......"
"Nương, nương lại đây giúp con một chút với!" Hai mẹ con còn đang nhìn nhau! Giọng nói của Kiều Đại Nha truyền đến!
"Giúp cái gì mà giúp? Về nhà đi chơi!" Lưu thị nhìn thấy hai cha con đang đẩy xe, tức giận đi tới kéo hai nữ nhi đi!
Cha Kiều thiếu chút nữa là bị xe đâm phải chân!
"Nương mấy đứa à! Bà làm gì thế?"
"Ta làm gì á hả! Ông sẵn lòng, vui vẻ giúp đỡ những kẻ vô tâm đó làm việc! Nhưng mà ta sẽ không làm nữa! Cũng đừng để khuê nữ của ta làm." Thái độ của Lưu thị rất cứng rắn.
Cha Kiều há miệng thở dốc...
"Nương! Những thứ này đều là của nhà chúng ta!" Kiều Đại Nha kéo tay áo nương! Nói nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro