[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai

Người Ranh Mãnh

Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử

2024-11-23 00:07:20

"Không được! Muội đi hỏi đại tẩu và nương đi!" Tần Minh Hồng cự tuyệt lập tức!

Tần Minh Nguyệt không cảm thấy chút kinh ngạc chút nào khi nghe câu trả lời của nhị ca, nàng ấy cũng không tức giận ghé vào tai nhị ca, thấp giọng thì thầm!

"Haizzz, Đại Nha tỷ và ta phải đi bộ vào thị trấn. Chắc là mệt lắm đây?"

Tần Minh Hồng "..."

"Ai?"

"Đại Nha tỷ!" Tần Minh Nguyệt dùng tay quạt gió, chạy quá nhanh cho nên giờ nàng ấy kiệt sức rồi!

" Hèm!" Tần Minh Hồng ho nhẹ một tiếng: "Minh Nguyệt, Muội một mình đi trấn không an toàn! Đương nhiên là nhị ca phải đi cùng muội rồi!"

"Chậc, chậc, chậc!" Tần Minh Nguyệt nói: "Nhị ca đúng là ranh mãnh! Huynh có thê tử... ô ô ô..."

Tần Minh Hồng bịt miệng tiểu muội lại!

"Ô ô ô..." Tần Minh Nguyệt trợn tròn mắt!

"Tiểu muội, đừng nói nhảm, nghe thấy không?" Tần Minh Hồng xấu hổ nói.

"Ô ô ô!" Tần Minh Nguyệt gật đầu!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Minh Hồng nhìn tiểu muội gật đầu thì mới yên tâm thả tay ra!

"Nhị ca! Huynh... thật sự là... quá đáng mà..." Tần Minh Nguyệt thở hổn hển, trừng mắt nhìn nhị ca, còn chưa có về chung một nhà mà đã bảo vệ người ta như thế rồi!

Chắc là sau khi cưới nhau về, nhị ca sẽ xum xue trước mặt nhị tẩu cả ngày mất.

"Tiểu muội, nhị ca sai rồi..." Tần Minh Hồng nhìn thấy ánh mắt tức giận như muốn ăn thịt người của muội muội, lấy tiền riêng của mình ra, nịnh nọt đưa ra cho nàng ấy! : "Tiểu muội, nhị ca có thể lấy được thê tử hay không là phụ thuộc vào muội đấy!"

"Hừ!" Tần Minh Nguyệt hừ một tiếng! Nhẹ nhàng cầm lấy: "Nhị ca, huynh đúng là ghê gớm nha! Dám giấu tiền sau lưng nương!"

" Khụ khụ!" Tần Minh Hồng không được tự nhiên nói: "Minh Nguyệt, muội đừng trách lầm ta! Đây là nương thường cho ta!"

"Được, được rồi!" Tần Minh Nguyệt không thù dai! Dù sao thì lợi ích cũng đã nằm trong tay rồi! Thái độ cũng khá hài lòng!

Nhìn thấy tiểu muội rời đi, Tần Minh Hồng thở phào nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu lục lọi trong hộp!

*****

Kiều lão đầu uể oải bước vào phòng, nhìn người bạn già của mình không nói lời nào suốt cả buổi sáng, liếc nhìn một cái rồi nằm xuống giường!

“Đứng dậy!” Đại Viên thị vỗ vai ông ta!

"Sao thế?" Kiều lão đầu đứng dậy với giọng điệu không tốt cho lắm, làm việc ngoài đồng cả buổi sáng. Làm việc mà cả nhà lão đại, người thì than đau lưng, người thì than mỏi lưng. Đến cái bóng của lão Nhị cũng không thấy. Ông ta không ngờ lần này lão nhị lại kiên cường như thế, không hợp, nói không đến là không đến.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai

Số ký tự: 0