[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Người Ranh Mãnh
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 00:07:20
"Bà..." Nói thật, Kiều lão đầu không có bảo đảm rằng lão nhị sẽ nghe lời ông ta, nhưng nếu đụng đến nhà lão đại thì việc này chắc chắn phải do ông ta bắt đầu.
*******
"Đại Nha, đây là giấy tờ hộ khẩu, giấy tờ ly thân, giấy tờ đất đai... con cầm đi! Cha sẽ cố gắng chứng minh cho các con xem." Sau khi ăn xong, cha Kiều lấy giấy tờ mà ngày hôm qua ông đi lên thị trấn xin cấp lại như giấy tờ hộ khẩu, giấy tờ ly thân. Cha nương đã thương lượng xong xuôi rồi mới đi làm, sau này hoàn toàn trở thành hai nhà, không ai cản trở ai.
Bây giờ ông chỉ muốn nuôi dưỡng bốn khuê nữ thật tốt. Những chuyện khác ông không thể quản được, cũng không phải là chuyện ông nên quản.
Hai mắt Kiều Đại Nha sáng lên, nàng ấy không biết chữ nàng ấy nhìn chăm chú kỹ lưỡng như biết vậy! Trong lòng nàng ấy vẫn luôn lo lắng là nhà cũ sẽ can thiệp vào hôn sự của nàng ấy, nhưng bây giờ nàng ấy không còn sợ hãi nữa!
Cũng không phải là không sợ, dù sao thì đồ vật ở trong tay nàng ấy, cuối cùng nàng ấy cũng có thể cảm thấy yên tâm!
Lưu thị, Nhị Nha và Tam Nha đều bị sốc!
Phản ứng của Kiều Thất Nguyệt rất bình thường, nàng vừa đi vừa vuốt ve chiếc bụng tròn vo của mình!
"Nha Đản! Những thứ này đều cho muội! Muội bảo quản giúp đại tỷ với được không?" Sau khi phấn khích vui vẻ xong thì nàng mới cảm thấy đồ trên tay như củ khoai lang nóng vậy. Nếu mình cầm mấy cái này, chỉ sợ buổi tối không dám ngủ luôn mất.
Kiều Thất Nguyệt sửng sốt, nhưng nàng vẫn cầm lấy và nhìn vào đó. Nàng biết mấy chữ nhưng có mấy chữ thì... ừm...
"Được rồi! Muội sẽ bảo quản nó!"
Cuối cùng cha Kiều và Lưu thị cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhị Nha và Tam Nha biết ngày mai đại tỷ của họ sẽ lên thị trấn nên vội vàng lên núi kiếm củi!
Lưu thị và cha Kiều cũng không dám nghỉ ngơi. Đã đến lúc phải thể hiện bản thân, bọn họ phải dọn dẹp đất đai để tìm cách kiếm tiền, chỉ có một phần ba mẫu đất là không thể ăn uống đầy đủ được.
Khi Kiều Thất Nguyệt ngủ trưa dậy, đi vào trong sân thì chỉ thấy đại tỷ!
"Nha Đản, muội dậy rồi hả! Giúp đại tỷ trông lúa một chút đừng để chim ăn nhé. Đại tỷ đi giặt quần áo dưới sông!" Kiều Đại Nha dùng giọng dỗ dành con nít để nói với Kiều Thất Nguyệt.
"Được!" Kiều Thất Nguyệt gật đầu!
Kiều Đại Nha sờ sờ đầu tiểu muội một chút rồi mang một chậu quần áo bẩn và xà phòng đi ra ngoài!
*******
"Đại Nha, đây là giấy tờ hộ khẩu, giấy tờ ly thân, giấy tờ đất đai... con cầm đi! Cha sẽ cố gắng chứng minh cho các con xem." Sau khi ăn xong, cha Kiều lấy giấy tờ mà ngày hôm qua ông đi lên thị trấn xin cấp lại như giấy tờ hộ khẩu, giấy tờ ly thân. Cha nương đã thương lượng xong xuôi rồi mới đi làm, sau này hoàn toàn trở thành hai nhà, không ai cản trở ai.
Bây giờ ông chỉ muốn nuôi dưỡng bốn khuê nữ thật tốt. Những chuyện khác ông không thể quản được, cũng không phải là chuyện ông nên quản.
Hai mắt Kiều Đại Nha sáng lên, nàng ấy không biết chữ nàng ấy nhìn chăm chú kỹ lưỡng như biết vậy! Trong lòng nàng ấy vẫn luôn lo lắng là nhà cũ sẽ can thiệp vào hôn sự của nàng ấy, nhưng bây giờ nàng ấy không còn sợ hãi nữa!
Cũng không phải là không sợ, dù sao thì đồ vật ở trong tay nàng ấy, cuối cùng nàng ấy cũng có thể cảm thấy yên tâm!
Lưu thị, Nhị Nha và Tam Nha đều bị sốc!
Phản ứng của Kiều Thất Nguyệt rất bình thường, nàng vừa đi vừa vuốt ve chiếc bụng tròn vo của mình!
"Nha Đản! Những thứ này đều cho muội! Muội bảo quản giúp đại tỷ với được không?" Sau khi phấn khích vui vẻ xong thì nàng mới cảm thấy đồ trên tay như củ khoai lang nóng vậy. Nếu mình cầm mấy cái này, chỉ sợ buổi tối không dám ngủ luôn mất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều Thất Nguyệt sửng sốt, nhưng nàng vẫn cầm lấy và nhìn vào đó. Nàng biết mấy chữ nhưng có mấy chữ thì... ừm...
"Được rồi! Muội sẽ bảo quản nó!"
Cuối cùng cha Kiều và Lưu thị cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhị Nha và Tam Nha biết ngày mai đại tỷ của họ sẽ lên thị trấn nên vội vàng lên núi kiếm củi!
Lưu thị và cha Kiều cũng không dám nghỉ ngơi. Đã đến lúc phải thể hiện bản thân, bọn họ phải dọn dẹp đất đai để tìm cách kiếm tiền, chỉ có một phần ba mẫu đất là không thể ăn uống đầy đủ được.
Khi Kiều Thất Nguyệt ngủ trưa dậy, đi vào trong sân thì chỉ thấy đại tỷ!
"Nha Đản, muội dậy rồi hả! Giúp đại tỷ trông lúa một chút đừng để chim ăn nhé. Đại tỷ đi giặt quần áo dưới sông!" Kiều Đại Nha dùng giọng dỗ dành con nít để nói với Kiều Thất Nguyệt.
"Được!" Kiều Thất Nguyệt gật đầu!
Kiều Đại Nha sờ sờ đầu tiểu muội một chút rồi mang một chậu quần áo bẩn và xà phòng đi ra ngoài!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro