[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai

Sẽ Chết Người Đ...

Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử

2024-11-23 20:15:04

Dù hai người đó có âm mưu như thế nào đi chăng nữa thì thân nhi tử đều không để ý đến, nhưng mà ba tỷ tỷ sẽ không thể thoát khỏi âm mưu của hai người này được.

Ở cái thời mà chữ “hiếu” được đặt lên hàng đầu của mỗi người, nó có thể phải trả giá trực tiếp bằng mạng sống của mình!

Nàng có thể không thèm để ý, nhưng ba tỷ tỷ thì không được! Ngay cả cha nương trên danh nghĩa cũng không được! Dù sao thì bây giờ thanh danh của nàng cũng không tốt, thôi kệ nó đi vậy!

"Nha... Đản!" Cha Kiều hoảng sợ vươn tay ra!

"Nha đầu chết tiệt, đồ vịt trời này! Thả ta ra..." Mặt Đại Viên thị đỏ bừng, định vươn tay cào mặt Kiều Thất Nguyện!

"Nha Đản!" Kiều lão đầu kinh ngạc hét lên.

"Này! Ông già! Có phải ông chán sống rồi hay không? Chỉ cần hai người gật đầu, thân tôn nữ là ta sẽ đích thân đưa hai người lên núi ngay lập tức! Yên tâm! Ta sẽ không đòi một xu, ta đảm bảo hai người sẽ thi cốt vô tồn." Kiều Thất Nguyệt cười mỉm, nhưng thật ra trong mắt vô cùng lạnh lùng!

Kiều lão đầu "..."

Đại Viên thị "..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng nói nhẹ nhàng êm ái nhưng xuyên thấu trái tim bọn họ!

"Ta sẽ nói cho các ngươi biết! Ta biết hết tất cả ở trên núi, ta cam đoan không ai có thể quấy rầy ngươi!" Kiều Thất Nguyệt chán ghét buông tay ra, đi tới trước mặt hai người, nói một câu đáng sợ bằng giọng nhẹ nhàng nhất!

"Sao ngươi dám..." Đại Viên thị kinh hãi chỉ vào Kiều Thất Nguyệt!

Kiều lão đầu thở dồn dập! Nếu những lời này là do người khác nói thì ông ta sẽ không thèm để ý đến, nhưng nếu người nói lại là Kiều Thất Nguyệt, ông ta hoàn toàn tin những gì nàng nói! Nha đầu chết tiệt này thật sự nghiêm túc, xem ông ta và người bạn già như một món đồ chơi vậy!

“Đi thôi!” Ông ta run rẩy kéo người bạn già rồi bỏ đi!

Không phải là ông ta thật sự quan tâm gì đến người bạn già mà là hai chân ông ta mềm, không có sức để đi.

"Nhìn đủ chưa? Không đành lòng à? Luyến tiếc à?" Kiều Thất Nguyệt nghiêng đầu cười khẩy nhìn cha Kiều đang nhìn hai người đó rời đi không chớp mắt!

"Không... không phải!" Sắc mặt cha Kiều tái xanh và trắng bệch. Ông nhìn xuống tiểu khuê nữ vô hại của mình và run rẩy nói: "Khuê nữ! Dù sao thì bọn họ cũng là gia gia nãi nãi của con. Nếu con nói như vậy, con sẽ bị người ta nói không hay."

"Cha thực sự nghĩ rằng con đang nói đùa!" Kiều Thất Nguyệt nói nhẹ nhàng!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai

Số ký tự: 0