[Làm Ruộng] Đản Mạnh Mẽ Điên Cuồng Không Sợ Ai
Trả Nợ
Ái Cật Thái Thái Đích Tiểu Bàn Tử
2024-11-23 00:07:20
"Đại tỷ, lát nữa chúng ta nấu nước tắm nhé, trên người có mùi khó chịu quá!" Kiều Thất Nguyệt rửa mặt xong, vừa đổ nước vào trong nồi trên bếp vừa nói.
"Được! Đều tắm đi!" Kiều Đại Nha gật đầu.
Bốn tỷ muội không nhắc gì đến Cha Kiều và Lưu thị.
Đợi từng người tắm xong thì mặt trời cũng lên cao rồi!
"Nha Đản, tối qua kiếm được hơn ba lạng, có thể cầm đi trả hết nợ trước được không?" Kiều Đại Nha vừa hỏi vừa lau tóc cho tiểu muội.
"Nghe đại tỷ nói!"
"Nha Đản ngoan quá!" Kiều Đại Nha vui mừng khôn xiết. Vốn dĩ nàng ấy không muốn động đến số tiền tiểu muội kiếm được, nhưng món nợ đó không phải nàng ấy nợ một ngày hai ngày! Chờ được cha nương trả thì không biết phải chờ đến khi nào!
Nhân lúc đang còn tiền dư thì trả cho hết, như vậy thì cũng thoải mái hơn.
Dặn dò Nhị Nha và Tam Nha để mắt tới tiểu muội, nàng ấy sẽ đi ra đồng tìm Lưu thị!
"Đại Nha!" Lưu thị lau mồ hôi trên trán!
"Nương, đây là số tiền kiếm được tối qua. Nương đi cùng con để trả nợ cho mọi người đi!" Kiều Đại Nha thậm chí còn không thèm nhìn cha Kiều đang đứng ở một bên. Mấy năm nay, số tiền nợ đều là do cha Kiều mượn để hiếu kính mấy người ở nhà cũ, dùng cho nhà mình thì chẳng có bao nhiêu.
Nàng ấy biết rõ, không thể đưa số tiền này cho Kiều phụ, nếu không vừa đưa thì ông đã đưa cho gia gia nãi nãi luôn rồi.
"Được!" Lưu thị đồng ý.
Nhìn hai mẫu tử đi! Cha Kiều rơi vào im lặng!
Hai mẫu tử đi qua nửa cái làng, đều là mười xu hai mươi xu, dù sao thì cũng chẳng có nhà nào khá giả cả. Có thể cho cha Kiều vay tiền là do cha Kiều là người lương thiện và thành thật!
Đi trả nợ cho mọi người một vòng trong thôn thì Kiều Đại Nha cũng chỉ còn lại năm mươi đồng tiền.
Lưu thị áy náy lấy túi tiền ra đưa cho đại khuê nữ!
"Đại Nha, đây là dì cả của con cho mượn để chuẩn bị nộp thuế, nương đều đưa cho con."
"Vậy con cầm đây!" Kiều Đại Nha không có cự tuyệt, đưa tay nhận lấy! Nàng ấy đoán bà đã mượn tiền vào ngày hôm qua.
Hai mẫu tử không nói lời nào suốt đường về nhà!
Kiều Đại Nha nhìn thấy tiểu muội đang tắm nắng trong sân, vội vàng bước tới! Trực tiếp đưa túi tiền cho tiểu muội!
“Nha Đản, còn năm mươi đồng và một lạng bạc hôm qua nương đã hỏi mượn dì cả, muội cất đi."
"Hả? Đại tỷ, tỷ không cầm được sao?" Kiều Thất Nguyệt sửng sốt! Khó khăn quay đầu lại!
"Được! Đều tắm đi!" Kiều Đại Nha gật đầu.
Bốn tỷ muội không nhắc gì đến Cha Kiều và Lưu thị.
Đợi từng người tắm xong thì mặt trời cũng lên cao rồi!
"Nha Đản, tối qua kiếm được hơn ba lạng, có thể cầm đi trả hết nợ trước được không?" Kiều Đại Nha vừa hỏi vừa lau tóc cho tiểu muội.
"Nghe đại tỷ nói!"
"Nha Đản ngoan quá!" Kiều Đại Nha vui mừng khôn xiết. Vốn dĩ nàng ấy không muốn động đến số tiền tiểu muội kiếm được, nhưng món nợ đó không phải nàng ấy nợ một ngày hai ngày! Chờ được cha nương trả thì không biết phải chờ đến khi nào!
Nhân lúc đang còn tiền dư thì trả cho hết, như vậy thì cũng thoải mái hơn.
Dặn dò Nhị Nha và Tam Nha để mắt tới tiểu muội, nàng ấy sẽ đi ra đồng tìm Lưu thị!
"Đại Nha!" Lưu thị lau mồ hôi trên trán!
"Nương, đây là số tiền kiếm được tối qua. Nương đi cùng con để trả nợ cho mọi người đi!" Kiều Đại Nha thậm chí còn không thèm nhìn cha Kiều đang đứng ở một bên. Mấy năm nay, số tiền nợ đều là do cha Kiều mượn để hiếu kính mấy người ở nhà cũ, dùng cho nhà mình thì chẳng có bao nhiêu.
Nàng ấy biết rõ, không thể đưa số tiền này cho Kiều phụ, nếu không vừa đưa thì ông đã đưa cho gia gia nãi nãi luôn rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được!" Lưu thị đồng ý.
Nhìn hai mẫu tử đi! Cha Kiều rơi vào im lặng!
Hai mẫu tử đi qua nửa cái làng, đều là mười xu hai mươi xu, dù sao thì cũng chẳng có nhà nào khá giả cả. Có thể cho cha Kiều vay tiền là do cha Kiều là người lương thiện và thành thật!
Đi trả nợ cho mọi người một vòng trong thôn thì Kiều Đại Nha cũng chỉ còn lại năm mươi đồng tiền.
Lưu thị áy náy lấy túi tiền ra đưa cho đại khuê nữ!
"Đại Nha, đây là dì cả của con cho mượn để chuẩn bị nộp thuế, nương đều đưa cho con."
"Vậy con cầm đây!" Kiều Đại Nha không có cự tuyệt, đưa tay nhận lấy! Nàng ấy đoán bà đã mượn tiền vào ngày hôm qua.
Hai mẫu tử không nói lời nào suốt đường về nhà!
Kiều Đại Nha nhìn thấy tiểu muội đang tắm nắng trong sân, vội vàng bước tới! Trực tiếp đưa túi tiền cho tiểu muội!
“Nha Đản, còn năm mươi đồng và một lạng bạc hôm qua nương đã hỏi mượn dì cả, muội cất đi."
"Hả? Đại tỷ, tỷ không cầm được sao?" Kiều Thất Nguyệt sửng sốt! Khó khăn quay đầu lại!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro