[Làm Ruộng] Mang Theo Ngàn Tỷ Vật Tư, Mang Con Nhỏ Xưng Bá Thú Nhân Đại Lục
Xuyên Thành Nữ Nhân Độc Ác 2
Hạnh Hội Liễu
2024-06-27 18:59:51
Mộ Khanh Khanh là nữ phụ trong truyện, xinh đẹp diễm lệ, tính cách chua ngoa, rất không được người trong bộ lạc yêu thích, sau khi gặp nam chính thì yêu hắn ta ngay từ cái nhìn đầu tiên, biết nam chính thích Vân Uyển Nhi nên muốn bỏ thuốc để phát sinh quan hệ với nam chính, kết quả nam chính không đến, nàng ta lại phát sinh quan hệ với một nam thú nhân không rõ lai lịch, còn sinh con cho hắn.
Nhưng điều khiến nàng ta không ngờ tới chính là, nam thú nhân kia lại là hậu duệ của tộc Hắc Xà bị Thú Thần nguyền rủa, nguyên chủ tức giận và căm hận vô cùng, ngày ngày đánh đập mấy đứa con, lũ trẻ lớn lên trong hoàn cảnh như vậy nên tâm lý bị vặn vẹo, sau khi trưởng thành đã trăm phương ngàn kế hành hạ nguyên chủ đến chết!
Nghĩ đến đây, Mộ Khanh Khanh hít sâu một hơi.
Nàng không ngờ mình lại xuyên thành một nữ nhân độc ác như vậy!
Không được, không được, nhất định phải thay đổi cục diện này, thế giới rộng lớn như vậy, nàng còn chưa sống đủ đâu.
Mộ Khanh Khanh quay đầu nhìn xung quanh, không thấy ai, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nàng còn đang lo lắng mấy đứa nhỏ thừa dịp nàng ngất xỉu mà xuống tay.
Nhưng chúng còn nhỏ, hẳn là vẫn còn cơ hội để cứu vãn.
Mộ Khanh Khanh day thái dương, chống người ngồi dậy, nhìn thấy một quả trứng đặt cạnh gối.
Nghĩ đến dáng vẻ gầy gò của mấy đứa nhỏ, nàng xoa bụng, cơ hội đến rồi.
Nàng đặt quả trứng vào chiếc nồi duy nhất trong phòng, sau đó đổ nước vào, tìm cách nhóm lửa.
"Nữ nhân độc ác kia, ngươi muốn làm gì?"
Một tiếng quát lớn khiến Mộ Khanh Khanh giật bắn mình, quay đầu lại, thấy mấy đứa nhỏ đang hung hăng trừng mắt nhìn nàng.
Nàng cầm cành cây trên tay, vẻ mặt mờ mịt: "Ta... Ta muốn nấu cơm cho các con... Các con đều đói rồi phải không?"
Mặc Lẫm trừng mắt nhìn Mộ Khanh Khanh, còn cậu bé đứng cạnh nhỏ hơn hắn ta một chút lại không nhịn được nữa, nhào lên cắn mạnh vào Mộ Khanh Khanh.
"Diễm ca!" Một bé gái loạng choạng chạy tới, hoảng sợ kéo cậu bé ra.
Cậu bé dùng hết sức cắn chặt, Mộ Khanh Khanh bị cắn đau đến mức chảy máu tay.
Nàng theo bản năng hất mạnh tay, ném cậu bé ra ngoài, không ngờ cậu bé lại bay thẳng ra ngoài, ngã xuống đất "Ầm" một tiếng.
Trong lòng nàng hoảng hốt, định chạy qua xem sao, nhưng Mặc Lẫm còn nhanh hơn, lao tới che chở cho đệ đệ, giữ chặt cậu bé trong lòng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng điều khiến nàng ta không ngờ tới chính là, nam thú nhân kia lại là hậu duệ của tộc Hắc Xà bị Thú Thần nguyền rủa, nguyên chủ tức giận và căm hận vô cùng, ngày ngày đánh đập mấy đứa con, lũ trẻ lớn lên trong hoàn cảnh như vậy nên tâm lý bị vặn vẹo, sau khi trưởng thành đã trăm phương ngàn kế hành hạ nguyên chủ đến chết!
Nghĩ đến đây, Mộ Khanh Khanh hít sâu một hơi.
Nàng không ngờ mình lại xuyên thành một nữ nhân độc ác như vậy!
Không được, không được, nhất định phải thay đổi cục diện này, thế giới rộng lớn như vậy, nàng còn chưa sống đủ đâu.
Mộ Khanh Khanh quay đầu nhìn xung quanh, không thấy ai, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nàng còn đang lo lắng mấy đứa nhỏ thừa dịp nàng ngất xỉu mà xuống tay.
Nhưng chúng còn nhỏ, hẳn là vẫn còn cơ hội để cứu vãn.
Mộ Khanh Khanh day thái dương, chống người ngồi dậy, nhìn thấy một quả trứng đặt cạnh gối.
Nghĩ đến dáng vẻ gầy gò của mấy đứa nhỏ, nàng xoa bụng, cơ hội đến rồi.
Nàng đặt quả trứng vào chiếc nồi duy nhất trong phòng, sau đó đổ nước vào, tìm cách nhóm lửa.
"Nữ nhân độc ác kia, ngươi muốn làm gì?"
Một tiếng quát lớn khiến Mộ Khanh Khanh giật bắn mình, quay đầu lại, thấy mấy đứa nhỏ đang hung hăng trừng mắt nhìn nàng.
Nàng cầm cành cây trên tay, vẻ mặt mờ mịt: "Ta... Ta muốn nấu cơm cho các con... Các con đều đói rồi phải không?"
Mặc Lẫm trừng mắt nhìn Mộ Khanh Khanh, còn cậu bé đứng cạnh nhỏ hơn hắn ta một chút lại không nhịn được nữa, nhào lên cắn mạnh vào Mộ Khanh Khanh.
"Diễm ca!" Một bé gái loạng choạng chạy tới, hoảng sợ kéo cậu bé ra.
Cậu bé dùng hết sức cắn chặt, Mộ Khanh Khanh bị cắn đau đến mức chảy máu tay.
Nàng theo bản năng hất mạnh tay, ném cậu bé ra ngoài, không ngờ cậu bé lại bay thẳng ra ngoài, ngã xuống đất "Ầm" một tiếng.
Trong lòng nàng hoảng hốt, định chạy qua xem sao, nhưng Mặc Lẫm còn nhanh hơn, lao tới che chở cho đệ đệ, giữ chặt cậu bé trong lòng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro