[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày

Chương 36

2024-09-11 22:42:10

Nghĩ đến ánh mắt Dung Tiễn nhìn nàng lúc mới vào Thừa Càn cung, Ôn Yểu không nhịn được rùng mình một cái.

Nàng không chút hoài nghi một giây kia Dung Tiễn đã động sát niệm.

Cho đến lúc này, Ôn Yểu mới bắt đầu nghĩ mà sợ, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi lạnh trên trán, nàng cắn chặt miệng trong gió lạnh cuối xuân, hậu cung này, quả thật không phải là thứ tốt, may mà nàng chạy nhanh...

Nàng hít sâu một hơi, đè nỗi sợ hãi lan tràn trong đáy lòng chậm rãi ép trở về, tiếp tục duy trì thần sắc vui vẻ phấn chấn hồi tẩm cung - - nàng tới đi chuyến này, cũng không biết trong bóng tối sẽ có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, tất nhiên không thể để người ta nhìn ra cái gì ở trên mặt nàng.

Mới vừa đi qua khúc quanh nhìn thấy cửa chính cung Trường Tín, liền thấy Thu Văn và Tiểu Xuân Tử đều đứng ở cửa cung đang lo lắng chờ đợi, thấy nàng bình an không việc gì trở về, hai người vội vàng bước nhanh tới thỉnh an.

Nói thật, nhìn hai người bọn họ như vậy, trong lòng Ôn Yểu vẫn rất cảm động.

Mặc kệ bọn họ đối xử với nàng như thế nào, ít nhất giờ khắc này, bọn họ thật sự đang lo lắng cho nàng.

“Miễn lễ thôi,” Ôn Yểu cười với bọn họ: “Sao lại ra ngoài?”

Thu Văn đã hỏi thăm được tình huống của Thừa Càn cung, nhưng tóm lại phải tận mắt nhìn thấy chủ tử bình yên vô sự mới có thể yên lòng, thấy chủ tử thần sắc bình tĩnh, mặt mày mang theo nụ cười, nàng ấy liền kéo ra một nụ cười: "Lúc này trời lạnh, nô tỳ sợ chủ tử hóng gió, đang định đưa áo choàng cho chủ tử, may mà chủ tử đã trở lại.”

Nàng nói xong lấy áo choàng trong tay ra phủ thêm cho Ôn Yểu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ôn Yểu cười với nàng ấy: "Vẫn là ngươi cẩn thận, về thôi.”

Thu Văn không nói toạc ra, nàng cũng không vạch trần, hai người liếc nhau, đều thấy được thâm ý trong mắt đối phương, Ôn Yểu đột nhiên có hơi không muốn để Thu Văn đi, người ổn thỏa cẩn thận lại thông minh như vậy ở lại bên người, ai mà không muốn chứ?

Nhưng nàng cũng chỉ là ngẫm lại, liền bỏ đi ý niệm này.

Vẫn không nên chậm trễ tiền đồ của người ta, đi Tùng Thúy cung, muốn đi ra sẽ khó khăn, nàng một lòng một dạ muốn rời xa trung tâm quyền lực rời xa thị phi, Thu Văn lại không nhất định nghĩ như vậy.

Trở lại tẩm điện, Ôn Yểu chỉ tùy ý nhìn thoáng qua liền thấy thần sắc cung nhân trong cung giống như buổi sáng, không giống như buổi chiều khi nàng mới trở về từ Hoa Dương cung.

Trong lòng bọn họ rốt cuộc nghĩ như thế nào, Ôn Yểu cũng không thèm để ý, sau khi uống một chung trà sâm áp chế kinh hãi, Ôn Yểu liền triệu tập một đám cung nhân đến phòng khách.

Thấy cung nhân đều cúi đầu, bộ dáng như sợ hãi lại như do dự, Ôn Yểu nở nụ cười trước.

Nàng vốn có bộ dạng tốt, ngày thường lại đối nhân xử thế hiền lành, cười rộ lên lại như mộc xuân phong, nụ cười này liền cười tới áp lực trong phòng khách không còn.

"Hôm nay đi Thừa Càn cung vì chuyện gì chắc hẳn các ngươi cũng đều biết," Nàng cười nói: "Chuyển đến Tùng Thúy cung là tâm nguyện của ta, Tùng Thúy cung xa xôi, ngày sau có thể lui tới không tiện, ta không ép buộc các ngươi đều đi theo ta, ta rất dễ nói chuyện, muốn đi theo, liền nói với ta, cảm thấy bên kia quá xa, không muốn đi, cũng không cần băn khoăn, nói với ta là được, ta sẽ bại lại Tuệ phi nương nương, lại an bài công việc khác cho các ngươi, tất cả đều dựa vào ý nguyện các ngươi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày

Số ký tự: 0