[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Cảm Giác Như Nó...
2024-10-16 09:48:41
Đại xà dường như ngơ ra ngay, do dự một lúc, không cởi nút thắt ra, sau đó lại tự thắt một cái nút trên đuôi.
Sơ Niệm bật cười thành tiếng.
Thì ra đại xà đáng sợ cũng có một mặt dễ thương như vậy.
Bọn họ ở trong động hai ngày, cuối cùng đại xà bồn chồn cũng đã trở lại như bình thường.
Buổi sáng Sơ Niệm ra đến cửa động duỗi người, nhìn khung cảnh tĩnh mịch mà xa xôi bên dưới núi, đột nhiên nàng nghĩ ra một ý tưởng táo bạo.
Nàng lại muốn xuống núi lần nữa xem sao.
Nếu lần trước là một cuộc chạy trốn trong vội vàng, thì lần này Sơ Niệm lại không nhanh không chậm, vô cùng nhàn nhã.
Nàng bỏ lông trong ba lô ra rồi đi đến sơn động nhỏ bên cạnh, rót đầy một cốc nước suối, sau đó mang theo vài loại quả đại xà đã hái cho nàng lúc sáng sớm.
Trừ việc đó ra, cuốn sổ tay cũng là một vật không thể thiếu được, trong đó còn có bản đồ vẽ tay của nàng.
Sơ Niệm đã đánh dấu phương hướng trên bản đồ, trong đó tuyến đường chính xác cũng được Sơ Niệm vẽ in đậm. Miễn là không đi sai hướng với sự trợ giúp của la bàn, chắc sẽ có thể đi ra ngoài.
Sau khi đeo ba lô vào, nàng lại đi đến cửa hang động, lấy một viên dạ minh châu được đặt đối xứng với đám cỏ phát sáng. Mặc dù viên dạ minh châu này không lớn, nhưng nó đã là viên ngọc trai sáng nhất trong tất cả các viên dạ minh châu, đủ để chiếu rọi lên một mảng sáng nhỏ trong bóng tối, giống như chiếc đèn pin con con.
Khi nàng chuẩn bị đồ đạc, đại xà vẫn đang lười biếng nhìn nàng đi đây đi đó một lúc như thường ngày, giống như con trưởng thành chăm sóc thú nhỏ, để mặc cho con thú nhỏ hoạt động, chỉ cần nó còn ở trong phạm vi an toàn.
Cuối cùng cũng thu dọn đồ đạc xong xuôi, dưới ánh nhìn chăm chú của đại xà, Sơ Niệm chậm rãi bước vào một trong số các cửa hang.
Sơ Niệm không biết cửa hang động này có phải là lối vào duy nhất kết nối với thế giới bên ngoài hay không, nhưng đó là lối đi duy nhất giúp nàng có thể mò mẫm ra được thế giới bên ngoài.
Thấy nàng tiến vào cửa hang, đại xà cũng cử động theo.
Sơ Niệm dừng lại, đại xà cũng dừng lại.
Sau khi thử vài lần, Sơ Niệm phát hiện ra đại xà không ngăn cản nàng, mà dường như chỉ muốn đi theo nàng.
Sơ Niệm dần trở nên lớn mật hơn, không còn đi một bước quay đầu lại một bước nữa. đẩy nhanh tốc độ bước chân.
Khi đến ngã ba thứ sáu trên đường, Sơ Niệm đang chuẩn bị rẽ vào một lối đi, thì đại xà đã dùng đuôi kéo nàng vào một lối khác.
Có vẻ như nó đang cố gắng để nàng con đường này.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm bật cười thành tiếng.
Thì ra đại xà đáng sợ cũng có một mặt dễ thương như vậy.
Bọn họ ở trong động hai ngày, cuối cùng đại xà bồn chồn cũng đã trở lại như bình thường.
Buổi sáng Sơ Niệm ra đến cửa động duỗi người, nhìn khung cảnh tĩnh mịch mà xa xôi bên dưới núi, đột nhiên nàng nghĩ ra một ý tưởng táo bạo.
Nàng lại muốn xuống núi lần nữa xem sao.
Nếu lần trước là một cuộc chạy trốn trong vội vàng, thì lần này Sơ Niệm lại không nhanh không chậm, vô cùng nhàn nhã.
Nàng bỏ lông trong ba lô ra rồi đi đến sơn động nhỏ bên cạnh, rót đầy một cốc nước suối, sau đó mang theo vài loại quả đại xà đã hái cho nàng lúc sáng sớm.
Trừ việc đó ra, cuốn sổ tay cũng là một vật không thể thiếu được, trong đó còn có bản đồ vẽ tay của nàng.
Sơ Niệm đã đánh dấu phương hướng trên bản đồ, trong đó tuyến đường chính xác cũng được Sơ Niệm vẽ in đậm. Miễn là không đi sai hướng với sự trợ giúp của la bàn, chắc sẽ có thể đi ra ngoài.
Sau khi đeo ba lô vào, nàng lại đi đến cửa hang động, lấy một viên dạ minh châu được đặt đối xứng với đám cỏ phát sáng. Mặc dù viên dạ minh châu này không lớn, nhưng nó đã là viên ngọc trai sáng nhất trong tất cả các viên dạ minh châu, đủ để chiếu rọi lên một mảng sáng nhỏ trong bóng tối, giống như chiếc đèn pin con con.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi nàng chuẩn bị đồ đạc, đại xà vẫn đang lười biếng nhìn nàng đi đây đi đó một lúc như thường ngày, giống như con trưởng thành chăm sóc thú nhỏ, để mặc cho con thú nhỏ hoạt động, chỉ cần nó còn ở trong phạm vi an toàn.
Cuối cùng cũng thu dọn đồ đạc xong xuôi, dưới ánh nhìn chăm chú của đại xà, Sơ Niệm chậm rãi bước vào một trong số các cửa hang.
Sơ Niệm không biết cửa hang động này có phải là lối vào duy nhất kết nối với thế giới bên ngoài hay không, nhưng đó là lối đi duy nhất giúp nàng có thể mò mẫm ra được thế giới bên ngoài.
Thấy nàng tiến vào cửa hang, đại xà cũng cử động theo.
Sơ Niệm dừng lại, đại xà cũng dừng lại.
Sau khi thử vài lần, Sơ Niệm phát hiện ra đại xà không ngăn cản nàng, mà dường như chỉ muốn đi theo nàng.
Sơ Niệm dần trở nên lớn mật hơn, không còn đi một bước quay đầu lại một bước nữa. đẩy nhanh tốc độ bước chân.
Khi đến ngã ba thứ sáu trên đường, Sơ Niệm đang chuẩn bị rẽ vào một lối đi, thì đại xà đã dùng đuôi kéo nàng vào một lối khác.
Có vẻ như nó đang cố gắng để nàng con đường này.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro