[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Cảm Giác Như Nó...
2024-10-16 09:48:41
Có rất nhiều loại thực vật phong phú dưới chân núi, Sơ Niệm vừa đi vừa nhìn, muốn tìm một ít loại thực vật có thể ăn được. Gần đây, ngày nào nàng cũng chỉ ăn thịt, nàng cảm thấy bản thân rất cần một số thực phẩm chay để thanh lọc dạ dày.
Khi trước Sơ Niệm cũng từng là một sinh viên giỏi trong khoa sinh học, là kiểu có thể nhận được học bổng hàng năm. Nhưng bây giờ nhìn những loài thực vật nhìn tương tự nhau, hơn nữa còn hoàn toàn xa lạ này, đáy lòng Sơ Niệm có hơi mờ mịt bối rối, tại sao tất cả số chúng đều mâu thuẫn với thực vật trong trí nhớ của nàng, hay là do kiến thức của nàng không vững, quá lâu rồi không ôn tập nên đã nhớ nhầm kiến thức rồi...
Nàng hái lá của một cái cây non trông giống như cây bồ công anh, dùng răng cắn nhẹ một đoạn nhỏ, trong nháy mắt, vị đăng đã khiến nàng nhả ra ngay, lông mày nhíu chặt.
Nàng ảo não vứt bỏ chiếc lá trong tay, tìm kiếm một mục tiêu khác.
Lần này nàng để mắt tới loại quả nhỏ giống như đèn lồng màu đỏ trên một bụi cây thấp, trái đèn lồng này ăn không ngon lắm, không được ngọt như mong đợi, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng ăn được. Sơ Niệm bèn hái một ít và bỏ vào ba lô.
Mỗi lần nếm thử các loại thực vật, nàng đều rất thận trọng, chỉ cắn miếng nhỏ ngậm trong miệng, sau một thời gian không cảm thấy gì khó chịu thì có thể coi là ăn được. Sau nhiều lần nếm thử, Sơ Niệm cảm thấy mình đã có thể nếm được trăm loại thảo dược tương đương với Thần Nông rồi. May mắn thay, nàng cũng đã chọn được một vài thực vật ăn được trong số rất nhiều loại cây.
Đặc biệt, có một loại cây như rau xà lách, thanh ngọt mà ngon miệng, thích hợp nhất để ăn với thịt nướng, một nửa cái ba lô phía sau lưng Sơ Niệm đã chất đầy loại rau xà lách này.
Nàng đã lang thang quanh đó mãi cho đến khi mặt trời treo cao trên đỉnh đầu, đại xà từ trên cây rơi xuống, quấn nàng lại để đưa trở về hang động.
Sơ Niệm nhanh trí không giãy giụa, ngoan ngoãn đi theo đại xà trở về.
Sau nửa ngày thăm dò, về cơ bản thì Sơ Niệm đã xác định được đại xà sẽ cho phép nàng tự do hoạt động, nhưng nàng không thể đi quá xa, phải ở trong lãnh thổ của nó, hoặc là ở trong tầm mắt.
Trước đây, Sơ Niệm luôn nghĩ rằng ranh giới này nằm trong sơn động nhỏ, nhưng bây giờ xem ra phạm vi này có thể mở rộng hơn một ít.
Đại xà đưa nàng trở lại hang động với đôi cánh, chẳng bao lâu đã bay trở lại.
Sau khi trở về, Sơ Niệm bèn cất thành quả cả một buổi sáng tới trưa vào sơn động nhỏ, rửa sạch bằng nước rồi để sang một bên dự trữ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi trước Sơ Niệm cũng từng là một sinh viên giỏi trong khoa sinh học, là kiểu có thể nhận được học bổng hàng năm. Nhưng bây giờ nhìn những loài thực vật nhìn tương tự nhau, hơn nữa còn hoàn toàn xa lạ này, đáy lòng Sơ Niệm có hơi mờ mịt bối rối, tại sao tất cả số chúng đều mâu thuẫn với thực vật trong trí nhớ của nàng, hay là do kiến thức của nàng không vững, quá lâu rồi không ôn tập nên đã nhớ nhầm kiến thức rồi...
Nàng hái lá của một cái cây non trông giống như cây bồ công anh, dùng răng cắn nhẹ một đoạn nhỏ, trong nháy mắt, vị đăng đã khiến nàng nhả ra ngay, lông mày nhíu chặt.
Nàng ảo não vứt bỏ chiếc lá trong tay, tìm kiếm một mục tiêu khác.
Lần này nàng để mắt tới loại quả nhỏ giống như đèn lồng màu đỏ trên một bụi cây thấp, trái đèn lồng này ăn không ngon lắm, không được ngọt như mong đợi, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng ăn được. Sơ Niệm bèn hái một ít và bỏ vào ba lô.
Mỗi lần nếm thử các loại thực vật, nàng đều rất thận trọng, chỉ cắn miếng nhỏ ngậm trong miệng, sau một thời gian không cảm thấy gì khó chịu thì có thể coi là ăn được. Sau nhiều lần nếm thử, Sơ Niệm cảm thấy mình đã có thể nếm được trăm loại thảo dược tương đương với Thần Nông rồi. May mắn thay, nàng cũng đã chọn được một vài thực vật ăn được trong số rất nhiều loại cây.
Đặc biệt, có một loại cây như rau xà lách, thanh ngọt mà ngon miệng, thích hợp nhất để ăn với thịt nướng, một nửa cái ba lô phía sau lưng Sơ Niệm đã chất đầy loại rau xà lách này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng đã lang thang quanh đó mãi cho đến khi mặt trời treo cao trên đỉnh đầu, đại xà từ trên cây rơi xuống, quấn nàng lại để đưa trở về hang động.
Sơ Niệm nhanh trí không giãy giụa, ngoan ngoãn đi theo đại xà trở về.
Sau nửa ngày thăm dò, về cơ bản thì Sơ Niệm đã xác định được đại xà sẽ cho phép nàng tự do hoạt động, nhưng nàng không thể đi quá xa, phải ở trong lãnh thổ của nó, hoặc là ở trong tầm mắt.
Trước đây, Sơ Niệm luôn nghĩ rằng ranh giới này nằm trong sơn động nhỏ, nhưng bây giờ xem ra phạm vi này có thể mở rộng hơn một ít.
Đại xà đưa nàng trở lại hang động với đôi cánh, chẳng bao lâu đã bay trở lại.
Sau khi trở về, Sơ Niệm bèn cất thành quả cả một buổi sáng tới trưa vào sơn động nhỏ, rửa sạch bằng nước rồi để sang một bên dự trữ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro