[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Phải Cầu Xin Co...
2024-10-16 09:48:41
Nếu khi ướp có muối, sau đó rắc thêm một nắm hành lá xắt nhỏ thì chắc chắn sẽ ngon hơn.
Sơ Niệm tự ăn một miếng, sau đó gắp một miếng khác cho con rắn. Cho dù đối với con rắn mà nói, miếng thịt gà này còn không đủ để nhét kẽ răng, nhưng Sơ Niệm có thể cảm nhận được sự tán thưởng của con rắn đối với món gà nướng này.
Con gà rừng quá lớn, nếu không có dụng cụ nướng thịt, chỉ dựa vào mỗi cái xẻng quân sự để nướng thịt gà từng chút một thì e là có khi đến tận lúc làm cháy một lỗ trên xẻng cũng vẫn chưa nướng xong. Hơn nữa tình hình hiện tại không có một dụng cụ nhà bếp nào nên Sơ Niệm phải dựa vào xẻng quân sự để đun nước nóng uống.
Vì thế sau khi nướng xong một miếng thịt gà nhỏ đã ướp, Sơ Niệm đi tới cành cây rút ra một nắm lá tươi, dùng xẻng quân sự chà hết vết dầu, rửa sạch rồi cất đi.
Con rắn hiển nhiên thấy có hơi không vui, hình như vẫn còn muốn ăn món thịt nướng vừa rồi.
Sơ Niệm chỉ có thể dùng cả tay cả chân để giải thích với nó: "Không có dụng cụ, dụng cụ để nướng thịt ấy, đồ vừa rồi là thứ ta dùng để đun nước uống."
nàng giải thích hai lần, con rắn cuối cùng cũng không quấy rầy nàng nữa, nó đi đến hồ nước nuốt chửng hết phần gà còn lại, đồng thời vẫy một ít nước lên, dọn sạch mọi vết máu trên bờ nước. Cuối cùng thậm chí còn dùng chính cơ thể mình để cuốn hết tro tàn của thực vật bị đốt cháy rồi lao xuống nước, đi đi về về mấy chuyến mới dọn dẹp sạch sẽ được nơi này.
Sơ Niệm cảm thấy có lẽ đây là tập tính, thói quen dọn dẹp của rắn, sẽ dùng chính thân mình để dính một lớp bụi lên vảy, sau đó lao mình xuống nước rồi tự làm sạch.
Sơ Niệm nhìn những chiếc lông vũ đang phơi khô ở cửa hang, thầm nghĩ, nếu những chiếc lông vũ này không quá mềm, thì có thể sẽ được dùng làm chổi quét nhà.
Sau khi giày vò vì chuyện này, thời gian trong ngày đã trôi qua hơn nửa.
Sơ Niệm thu thập những chiếc lông vũ lại, nhìn chiếc giường đầy lá của mình. Những chiếc lá sau khi bị cơ thể con người dân lăn qua lộn lại đã bị đè thành những mảnh nhỏ, nhưng cũng trở nên mềm mại hơn. Khi phủ lên những chiếc lông vũ xinh đẹp lên, chẳng bao lâu đã bị phủ một lớp bụi bẩn, rất khó làm sạch. Sơ Niệm lại bắt đầu cảm thấy không nỡ.
nàng muốn dùng những chiếc lông vũ này để làm gối. Nàng mở ba lô của mình ra, lấy mọi thứ ra đặt lên trên chiếc giường lá, rồi cho những chiếc lông vũ mềm mại vào trong, cái balo trông có vẻ phồng lên nhưng thực ra khi ấn vào lại mềm mại như một chiếc gối, rất phù hợp.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm tự ăn một miếng, sau đó gắp một miếng khác cho con rắn. Cho dù đối với con rắn mà nói, miếng thịt gà này còn không đủ để nhét kẽ răng, nhưng Sơ Niệm có thể cảm nhận được sự tán thưởng của con rắn đối với món gà nướng này.
Con gà rừng quá lớn, nếu không có dụng cụ nướng thịt, chỉ dựa vào mỗi cái xẻng quân sự để nướng thịt gà từng chút một thì e là có khi đến tận lúc làm cháy một lỗ trên xẻng cũng vẫn chưa nướng xong. Hơn nữa tình hình hiện tại không có một dụng cụ nhà bếp nào nên Sơ Niệm phải dựa vào xẻng quân sự để đun nước nóng uống.
Vì thế sau khi nướng xong một miếng thịt gà nhỏ đã ướp, Sơ Niệm đi tới cành cây rút ra một nắm lá tươi, dùng xẻng quân sự chà hết vết dầu, rửa sạch rồi cất đi.
Con rắn hiển nhiên thấy có hơi không vui, hình như vẫn còn muốn ăn món thịt nướng vừa rồi.
Sơ Niệm chỉ có thể dùng cả tay cả chân để giải thích với nó: "Không có dụng cụ, dụng cụ để nướng thịt ấy, đồ vừa rồi là thứ ta dùng để đun nước uống."
nàng giải thích hai lần, con rắn cuối cùng cũng không quấy rầy nàng nữa, nó đi đến hồ nước nuốt chửng hết phần gà còn lại, đồng thời vẫy một ít nước lên, dọn sạch mọi vết máu trên bờ nước. Cuối cùng thậm chí còn dùng chính cơ thể mình để cuốn hết tro tàn của thực vật bị đốt cháy rồi lao xuống nước, đi đi về về mấy chuyến mới dọn dẹp sạch sẽ được nơi này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sơ Niệm cảm thấy có lẽ đây là tập tính, thói quen dọn dẹp của rắn, sẽ dùng chính thân mình để dính một lớp bụi lên vảy, sau đó lao mình xuống nước rồi tự làm sạch.
Sơ Niệm nhìn những chiếc lông vũ đang phơi khô ở cửa hang, thầm nghĩ, nếu những chiếc lông vũ này không quá mềm, thì có thể sẽ được dùng làm chổi quét nhà.
Sau khi giày vò vì chuyện này, thời gian trong ngày đã trôi qua hơn nửa.
Sơ Niệm thu thập những chiếc lông vũ lại, nhìn chiếc giường đầy lá của mình. Những chiếc lá sau khi bị cơ thể con người dân lăn qua lộn lại đã bị đè thành những mảnh nhỏ, nhưng cũng trở nên mềm mại hơn. Khi phủ lên những chiếc lông vũ xinh đẹp lên, chẳng bao lâu đã bị phủ một lớp bụi bẩn, rất khó làm sạch. Sơ Niệm lại bắt đầu cảm thấy không nỡ.
nàng muốn dùng những chiếc lông vũ này để làm gối. Nàng mở ba lô của mình ra, lấy mọi thứ ra đặt lên trên chiếc giường lá, rồi cho những chiếc lông vũ mềm mại vào trong, cái balo trông có vẻ phồng lên nhưng thực ra khi ấn vào lại mềm mại như một chiếc gối, rất phù hợp.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro