[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Sự Lãng Mạn Của...
2024-10-16 09:48:41
Nụ hoa không lớn, có màu xanh, đỏ, hồng, lưa thưa nhưng nhìn rất đẹp.
Sơ Niệm muốn dừng lại hái vài bông hoa, nhưng nàng lại nhìn thấy con rắn đang không ngừng thúc giục nàng tiến vào, đành phải từ bỏ ý định của mình.
Con rắn có vẻ đang nóng lòng muốn để nàng làm điều gì đó.
Hang động rất sâu, đường đi lại càng có xu hướng quanh co khi càng tiến vào, đi được khoảng năm phút, Sơ Niệm trợn tròn mắt khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức che miệng lại.
Có một viên dạ minh châu* phát sáng rất lớn ở nơi đây!
*Dạ minh châu: theo truyền thuyết cổ đại thì trân châu có thể phát ra ánh sáng vào ban đêm
Sơ Niệm vẫn nhớ rõ mình từng đọc được một tin tức, đường kính của viên dạ minh châu phát sáng lớn nhất thế giới là 1,6 mét.
nàng cẩn thận thử ước tính viên dạ minh châu phát sáng này phải dài khoảng mười mét, hình dáng không đều, giống như một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Ánh sáng nó phát ra không phải là ánh sáng xanh lục của dạ minh châu thông thường, mà là vầng sáng trắng nhàn nhạt, giống như ánh trăng lạnh lẽo từ từ tỏa ra.
Trong lúc nàng còn đang mê mẩn, con rắn đã bò đến bên cạnh viên dạ minh châu, thò cái đầu rắn ra, dường như đang muốn nói: Nhìn này, đây chính là bảo vật mà rắn tìm được cho ngươi đấy.
Sơ Niệm đột nhiên nghĩ đến đám cỏ sao cạnh cái giường lá của mình.
Chẳng lẽ con rắn nhìn thấy vật phát sáng vào ban đêm, nên mới đưa nàng đến đây để xem viên dạ minh châu phát sáng khổng lồ này?
Trừ khả năng đó ra Sơ Niệm không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.
Nhưng nghĩ tới đây, Sơ Niệm lại cảm thấy bối rối.
Vì sao khi nhìn thấy cỏ sao thì con rắn lại muốn mang nàng đến tìm viên dạ minh châu, chẳng lẽ là muốn nói cho cô biết nó còn có một bảo vật càng lớn và sáng hơn.
Chỉ số thông minh của con rắn rất cao, con người thường so sánh chỉ số thông minh của động vật với trẻ em, nếu có thể đạt tới chỉ số thông minh của một đứa trẻ bảy, tám tuổi thì đó đã là một loài động vật rất thông minh. Nhưng Sơ Niệm cảm thấy chỉ số thông minh của con rắn có lẽ còn cao hơn cả nàng.
Cuối cùng, nàng khẳng định hành động con rắn đưa nàng đi xem viên dạ minh châu này là: một trò chơi ganh đua giữa người và rắn.
Ngẫm lại cũng cảm thấy buồn cười, có lúc nàng thực sự cảm thấy con rắn này rất giống một con người thật.
Cảm thấy con rắn này là con người, Sơ Niệm còn bị ý nghĩ này mà bật cười thành tiếng. Đây là lần đầu tiên nàng có dáng vẻ tươi cười kể từ khi đến đây.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm muốn dừng lại hái vài bông hoa, nhưng nàng lại nhìn thấy con rắn đang không ngừng thúc giục nàng tiến vào, đành phải từ bỏ ý định của mình.
Con rắn có vẻ đang nóng lòng muốn để nàng làm điều gì đó.
Hang động rất sâu, đường đi lại càng có xu hướng quanh co khi càng tiến vào, đi được khoảng năm phút, Sơ Niệm trợn tròn mắt khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức che miệng lại.
Có một viên dạ minh châu* phát sáng rất lớn ở nơi đây!
*Dạ minh châu: theo truyền thuyết cổ đại thì trân châu có thể phát ra ánh sáng vào ban đêm
Sơ Niệm vẫn nhớ rõ mình từng đọc được một tin tức, đường kính của viên dạ minh châu phát sáng lớn nhất thế giới là 1,6 mét.
nàng cẩn thận thử ước tính viên dạ minh châu phát sáng này phải dài khoảng mười mét, hình dáng không đều, giống như một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Ánh sáng nó phát ra không phải là ánh sáng xanh lục của dạ minh châu thông thường, mà là vầng sáng trắng nhàn nhạt, giống như ánh trăng lạnh lẽo từ từ tỏa ra.
Trong lúc nàng còn đang mê mẩn, con rắn đã bò đến bên cạnh viên dạ minh châu, thò cái đầu rắn ra, dường như đang muốn nói: Nhìn này, đây chính là bảo vật mà rắn tìm được cho ngươi đấy.
Sơ Niệm đột nhiên nghĩ đến đám cỏ sao cạnh cái giường lá của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chẳng lẽ con rắn nhìn thấy vật phát sáng vào ban đêm, nên mới đưa nàng đến đây để xem viên dạ minh châu phát sáng khổng lồ này?
Trừ khả năng đó ra Sơ Niệm không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.
Nhưng nghĩ tới đây, Sơ Niệm lại cảm thấy bối rối.
Vì sao khi nhìn thấy cỏ sao thì con rắn lại muốn mang nàng đến tìm viên dạ minh châu, chẳng lẽ là muốn nói cho cô biết nó còn có một bảo vật càng lớn và sáng hơn.
Chỉ số thông minh của con rắn rất cao, con người thường so sánh chỉ số thông minh của động vật với trẻ em, nếu có thể đạt tới chỉ số thông minh của một đứa trẻ bảy, tám tuổi thì đó đã là một loài động vật rất thông minh. Nhưng Sơ Niệm cảm thấy chỉ số thông minh của con rắn có lẽ còn cao hơn cả nàng.
Cuối cùng, nàng khẳng định hành động con rắn đưa nàng đi xem viên dạ minh châu này là: một trò chơi ganh đua giữa người và rắn.
Ngẫm lại cũng cảm thấy buồn cười, có lúc nàng thực sự cảm thấy con rắn này rất giống một con người thật.
Cảm thấy con rắn này là con người, Sơ Niệm còn bị ý nghĩ này mà bật cười thành tiếng. Đây là lần đầu tiên nàng có dáng vẻ tươi cười kể từ khi đến đây.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro