Làm Sao Để Cái Chết Nặng Tựa Thái Sơn

Lần đầu thử thay đổi đường thế giới

Miêu Bát Tiên Sinh

2024-06-19 01:44:11

(*)

(* đường thế giới: QT là "thế giới tuyến", có thể hiểu đơn giản là hướng phát triển đã được xác định của thế giới, cách mà thế giới này đã được định sẵn là phải vận hành theo đó, ví dụ rõ nhất thì là cái mà chúng ta hay gọi là "số mệnh", "vận mệnh", "ông trời định sẵn" ấy. Ai đọc thể loại xuyên không, xuyên sách hoặc xuyên nhanh nhiều chắc cũng rõ cả rồi)

***

Quay về nơi tạm trú ở Nabia, ba người bắt đầu bàn bạc kế hoạch hành động mấy ngày sau. Muốn tìm ra Elden tại Nabia hỗn loạn này gần như là chuyện không thể, chỉ có một nơi có thể giúp tiếp cận được Elden, đó chính là Phòng Đấu giá Trung tâm.

Dựa theo tình báo được lính trinh sát (*) cung cấp, lần nào trước hội đấu giá thì chủ bán cũng sẽ mang hàng đấu giá của mình ngồi đợi trong căn phòng được canh gác nghiêm ngặt sau Phòng Đấu giá, khi hàng của mình được bán ra thì cũng nhận Tinh tệ ngay tại chỗ rồi rời đi luôn.

(* raw là 军方线人 (quân phương tuyến nhân), tra trên mạng không thấy chỗ nào có giải thích tương tự nên đành chém)

"Xem ra muốn tóm được Elden thì chỉ có thể động thủ ở khu vực chờ." Hewitt chiếu bề ngoài Phòng Đấu giá lên giữa không trung, đổi đi đổi lại đủ kiểu góc độ để nghiên cứu, "Phía trinh sát có thể tìm cách lấy được sơ đồ cấu tạo bên trong của Phòng Đấu giá không? Nếu có sơ đồ cấu tạo thì độ khó của hành động lần này sẽ giảm xuống không ít."

Lục Hằng lắc đầu: "Trinh sát nói nói đó là cơ mật, chỉ có vài cấp cao của Phòng Đấu giá mới có, anh ta hoàn toàn không tiếp cận được."

"Chậc, nói vậy thì chuyện này có hơi phiền phức rồi."

"À thì," Carlo chợt lên tiếng, "Em có một ý tưởng......"

"Nói nghe thử xem nào." Hewitt khuyến khích nhìn y.

"Em có thể giả thành Omega trà trộn vào Phòng Đấu giá làm người hầu," Carlo nhìn thoáng qua Hewitt, thấy hắn có vẻ rất hứng thú thì càng thêm tự tin, "Sau đó nhân cơ hội thăm dò rõ cấu tạo bên trong. Đúng rồi, vào ngày diễn ra hội đấu giá thì em còn có thể tiếp ứng các anh từ bên trong."

Lục Hằng thầm nghĩ không ổn. Trong đường thế giới ban đầu, Carlo cũng đề ra kế hoạch tương tự, ngay lúc đó Reiner và Hewitt đều không phản đối, cho nên y cứ thế mà giả thành người hầu trà trộn vào Phòng Đấu giá Trung tâm. Song, cùng ngày ở hội đấu giá Bạch Kim, y bị một Alpha để ý, lén bỏ thuốc kích thích động dục cho y định cưỡng ép đánh dấu, dẫn tới khi lùi về thì Carlo động dục, từ đó kéo theo hàng loạt việc xảy ra.

Ngoài dự đoán là Hewitt chưa lập tức chốt kế hoạch này mà quay sang Lục Hằng: "Reiner, cậu thấy kế hoạch này có ổn không?"

Lục Hằng cong ngón tay gõ nhẹ mặt bàn, mi tâm nhíu lại theo thói quen. Biết đây là động tác quen thuộc khi cậu tự hỏi nên Hewitt không lên tiếng nữa, im lặng chờ đợi.

Carlo lại có phần sốt ruột: "Phụ tá Reiner, xin anh hãy tin tưởng tôi."

"Kế hoạch này có quá nhiều biến số," Khi Carlo định thuyết phục Hewitt thì Lục Hằng mở miệng, "Một là, việc người mới lâm thời gia nhập có thể tiếp xúc vị trí trung tâm hay không còn chưa thể xác định; hai là, Carlo cậu cũng không có kinh nghiệm nằm vùng, chúng tôi không thể để cậu mạo hiểm."

"Nhưng mà đâu còn biện pháp tốt hơn đâu!"

Hewitt vỗ vai Carlo an ủi: "Đừng căng thẳng, trong lòng Reiner hẳn đã có kế hoạch rồi. "

Hewitt và Reiner luôn ở cạnh nhau với hình thức thế này. Với sự vụ Phong Lôi thì Hewitt phụ trách phương hướng chiến lược tổng quát, Reiner chịu trách nhiệm quản lý các chi tiết. Trong nhiệm vụ thì bình thường kế hoạch hành động cũng là do Reiner vạch ra.



Lục Hằng mở quang não, xoay đi xoay lại hình chiếu VR bề ngoài của Phòng Đấu giá Trung tâm, cẩn thận quan sát từ các góc độ.

"Tôi cứ cảm thấy kiến trúc này có hơi quen mắt." Hewitt bỗng nói, "Cơ mà tôi không đưa ra được ý kiến gì đâu, năm đó học 《Lịch sử Kiến trúc và Nghệ thuật》 tôi cũng chỉ nghe được mấy tiết lúc đi tìm cậu thôi."

Lục Hằng gật đầu: "Tôi cũng có cảm giác này. "

Reiner là một người học rất toàn diện. Lúc ở Học viện quân sự, khác với Hewitt cắm đầu học các loại chương trình về Mecha quân đội, anh chọn học các chương trình ở đủ loại lĩnh vực, 《Lịch sử Kiến trúc và Nghệ thuật》 chính là một trong số đó. Luận văn tương quan mà anh viết còn được coi là luận văn xuất sắc của hệ Kiến trúc, cung cấp tài liệu tham khảo cho các đàn em khóa sau.

Nghĩ đến đây, Lục Hằng lập tức liên hệ trợ lý nhỏ cho nhiệm vụ, bắt đầu lục lọi trong trí nhớ của Reiner, rất nhanh đã tìm thấy manh mối có liên quan. Đó là một quyển sách không được xuất bản nữa mà Reiner từng bắt gặp khi đang viết luận văn, tác giả dựa trên đôi câu vài lời trong lịch sử mà phục hồi một ít sơ đồ thiết kế kiến trúc nổi tiếng của Trái Đất cổ. Phòng Đấu giá Trung tâm trông cực kì giống một bản sơ đồ thiết kế trong đó.

Lục Hằng nói suy nghĩ của mình cho Hewitt, Hewitt cũng đào ra bản thiết kế kia từ trong một góc kí ức nào đó, năm đó bọn họ là bạn cùng phòng, hắn cũng từng thấy quyển sách này.

Carlo lại đưa ra ý kiến khác: "Dù bề ngoài có giống đi chăng nữa, nếu cấu tạo bên trong không giống thì phải làm sao đây?"

"Người sáng lập Phòng Đấu giá Trung tâm là Locke, ông ta là một fan vô cùng cuồng nhiệt của nền văn hóa trên Trái Đất cổ." Lục Hằng giải thích một câu.

Giải quyết vấn đề lớn nhất rồi, ba người rất nhanh đã chốt hạ phân công và chi tiết các hành động khác. Kế đó Lục Hằng về phòng vẽ sơ đồ cấu tạo, để lại Hewitt nhấn mạnh lại vài chỗ cần chú ý với Carlo.

"Carlo, sau khi anh với Reiner hội hợp thì anh sẽ nhắn một tin cho em bằng kênh mã hóa...... Carlo?"

Trông Carlo như có tâm sự nặng nề, dưới sự gạn hỏi của Hewitt, y có hơi thấp thỏm mở miệng: "Hewitt, có phải Phụ tá Reiner không thích em không?"

"Sao em lại nghĩ vậy chứ?" Hewitt vẫn luôn cảm thấy không khí giữa Lục Hằng và Carlo có hơi kì lạ, nhưng trước nay hắn đều không phải một người tinh ý. Hắn cho rằng đây chỉ do cả hai không quá quen người kia, giờ xem ra thì có lẽ sự nghiêm khắc của Lục Hằng đã dọa Carlo rồi.

Hắn thầm lắc đầu, hình như Carlo có hơi yếu đuối quá, đây cũng không phải tố chất tâm lý mà một người lính đủ tư cách nên có.

"Ngay từ đầu nhiệm vụ này thì Phụ tá Reiner đã không đồng ý cho em tới. Vừa nãy kế hoạch em đề ra cũng bị anh ta bác bỏ. Em cảm thấy trong lòng anh ta, chắc chắn em là một người mới chỉ biết gây hoạ nhỉ. Nhưng mà, nhưng mà em đã rất cố gắng......"

"Nhóc Carlo, có đôi khi em nghĩ quá nhiều. Tính tình Reiner chính là như vậy, cậu ấy chỉ là việc nào ra việc đó, cũng không hề nhằm vào em." Hewitt lại cảm thấy giọng điệu mình có vẻ hơi nghiêm khắc, hắn chớp chớp mắt, "Cậu ấy thế là đã rất dịu dàng với em rồi, em không thấy cậu ấy quắc mắt với anh cỡ nào à? Nếu ngày nào đó cậu ấy có thể đối xử với anh như với em thì anh nằm mơ cũng cười được."

Mẹ Carlo là gái nhảy quán bar, trong một đêm tình với cha y - Trung sĩ Meg - thì có Carlo. Đến tận trước khi chết vì bệnh bà mới nhắc đến sự tồn tại của Carlo cho Trung sĩ Meg, thế nhưng khi ấy chiến dịch với Tộc Trùng đã vô cùng kịch liệt. Trung sĩ Meg đến thân mình còn chưa lo xong, không thể tự nuôi nấng Carlo, thế là ông gửi gắm Carlo cho anh trai mình.

Ăn nhờ ở đậu trong thời gian dài khiến Carlo cực kì nhạy với cảm xúc của người khác, y nhận ra Hewitt đang bất mãn thì vội giải thích: "Có lẽ em nhạy cảm quá, thím em cũng nghiêm khắc với em như thế nên em có hơi sợ người có tính cách như vậy."

Nhắc tới thân thế của Carlo, nét mặt Hewitt lập tức không khỏi dịu lại. Dù sao thì lúc ấy Trung sĩ Meg đã nộp đơn xin xuất ngũ, chỉ chờ sau khi chiến dịch kết thúc là sẽ giải nghệ tập trung nuôi con, nhưng ông lại vì cứu mình mà hy sinh. Bắt đầu từ cái ngày biết đến sự tồn tại của Carlo, Hewitt đã xem y thành trách nhiệm của bản thân.

"Đừng lo, chẳng phải còn anh ở đây sao." Hewitt mỉm cười vỗ vai Carlo, "Em sẽ trở thành một người lính xuất sắc."



Hội đấu giá Bạch Kim là hội đấu giá cỡ lớn mỗi năm một lần ở Nabia, gần như có thể xem là lần mua bán tại chợ đen có quy mô lớn nhất Liên Minh loài người hàng năm. Các đoàn cướp vũ trụ lớn đều mang chiến lợi phẩm của mình đến đây tụ họp, thương nhân các nước tới đây tìm kiếm hàng hóa có giá trị.

Mức độ cảnh giác của Phòng Đấu giá Trung tâm đã được nâng lên mức cao nhất, nhưng điều này cũng không cản được luôn có cướp vũ trụ to gan lớn mật hàng năm, dẫu sao ai cũng muốn làm vụ mua bán một vốn bốn lời mà.

Từ trước đến nay Sao Fure tự do có tiếng, Phòng Đấu giá Trung tâm cũng có một quy tắc rất thú vị. Kẻ thành công cướp bóc ở Phòng Đấu giá Trung tâm, chỉ cần thoát đi được thì lần sau lại hiện diện vẫn sẽ được tôn làm khách quý. Nhưng một khi bị tóm được thì hoặc phải nộp tiền chuộc thân đến tan cửa nát nhà, hoặc bị Phòng Đấu giá Trung tâm bán đấu giá như một món hàng.

Billy giật giật cổ áo, cứ cảm thấy có hơi chặt quá. Ba năm trước, vì theo đuổi cuộc sống an ổn nên gã đã rửa tay gác kiếm, không làm một thợ săn tiền thưởng nữa, trái lại vào Phòng Đấu giá Trung tâm làm Đội trưởng Đội Bảo vệ.

Không phải gã khoe chứ, mấy năm nay gã giữ chức vụ này, không một kẻ làm loạn nào có thể chạy thoát khỏi tay gã. Dù gì thì thợ săn tiền thưởng cấp S cũng không phải trưng cái danh hão không. Nhưng hôm nay gã lại cứ hơi không yên lòng, ngay đến vết sẹo vinh dự trên mặt kia cũng có hơi ngưa ngứa.

Có lẽ là do trời quá nóng. Gã nghĩ thế, mình chính là Billy Chim Cắt, tên cướp không tin đồn đoán lần trước giờ còn đang đào than đá ở quặng vũ trụ kia kìa.

Billy lại kéo cổ áo, quyết định đến góc rẽ giật một điếu thả lỏng một chút. Gã vừa đi vừa lạnh lùng yêu cầu đám bảo vệ tuần tra khắp nơi nâng cao tinh thần. Ngay khoảnh khắc gã đến góc rẽ kia thì chỗ cửa lớn truyền đến tiếng đánh nhau dữ dội.

Billy bỗng quay đầu lại, thấy một Mecha có bề ngoài quái dị, nhìn không ra kích cỡ cụ thể tùy tiện đứng trên vai tượng Locke.

Chậc, lại là một kẻ không sợ chết. Billy nghĩ vậy, tay lại không hề chậm chạp gọi ra Mecha của mình tiến lên nghênh chiến.

"Lực lượng phòng vệ Phòng Đấu giá Trung tâm này cũng chẳng ra gì mà, ấy? Kẻ này không tồi, có thể giúp luyện tập."

Vừa nghe Hewitt chém gió trong kênh liên lạc, Lục Hằng vừa để ý đến một người hầu. Vóc dáng cậu ta không khác Lục Hằng là bao, đồng phục mặc lại có hơi đặc biệt.

Lục Hằng rót một ly rượu từ bàn bên, thất tha thất thểu đi về phía người hầu kia. Khi sắp tiếp cận thì dưới chân cậu quặp một cái, ngã mạnh vào người hầu. Rượu vang đỏ trong tay hắt hết lên ngực Lục Hằng, khiến bộ lễ phục ba mảnh của cậu bê bết vô cùng.

"Cái, cái gì đây hả! Bọn mày đối xử với khách VIP thế này à?" Lục Hằng nấc rượu một cái, lắc lắc vòng tay đại diện cho thân phận khách quý trên tay.

"Vô cùng xin lỗi, ngài không sao chứ ạ?" Người hầu nhanh chóng cúi người xin lỗi.

"Con mắt nào của mày thấy tao không sao? Lễ phục này của tao hơi bị đắt đấy, tao muốn khiếu nại mày!"

Khuôn mặt người hầu vẫn còn hơi non, có vẻ là một người mới, bị Lục Hằng làm khó như vậy thì căng thẳng đến mức trán toát ra một chút mồ hôi: "Thật sự rất xin lỗi ngài, trước hết xin hãy để tôi dẫn ngài đi đổi một bộ mới. Lễ phục trên người ngài, tôi sẽ phụ trách bồi thường."

"Coi như mày biết điều, dẫn đường đi."

Ở góc rẽ, nhân lúc tầm mắt mọi người đều bị hỗn loạn ngoài kia thu hút, Lục Hằng nhanh chóng ra tay đánh ngất người hầu, kéo cậu ta vào kho để đồ linh tinh ở một bên.

Vài phút sau, Lục Hằng đã cải trang thành người hầu đi ra, tiến thẳng vào hậu trường của nhà đấu giá. Như cậu đoán, người hầu này quả nhiên là nhân viên phục vụ hậu trường, dọc đường đi vô cùng suôn sẻ.

Vị trí khu vực chờ giống hệt như bọn họ suy đoán trước đó. Sau khi vào khu vực chờ, dựa vào tài liệu trên quang não trấn lột từ trên tay người hầu, Lục Hằng gõ vang cửa phòng số 7.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Sao Để Cái Chết Nặng Tựa Thái Sơn

Số ký tự: 0