Bắt Đầu Chiêu Sinh (2)
Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ
2024-07-23 12:06:03
Tháp Lão, Vu Lão, Huyền Lão,... sau khi có mặt đứng nhìn xuống phía dưới
chào mọi người một chút thì tiến lại hàng ghế hai bên ngồi xuống, chờ
cho viện trưởng phân phó.
- Trước tiên người nào từ mười tuổi trở xuống bước hết lên trên xếp thành một hàng, người nào trên mười tuổi lùi về sau thành một hàng!
Trần Vũ không để mọi người chờ đợi, liền nhanh chóng ra lệnh, đám người phía dưới bắt đầu tự khắc nghe theo, những đứa trẻ nam nữ từ mười tuổi trở xuống liền nhanh chóng xếp thành một hàng phía trước.
Vì chỉ là đứa trẻ từ mười tuổi trở xuống nên bọn chúng vẫn còn rất nhát, khi người của Ẩm Thế mạo hiểm đoàn hỏi tới đâu thì liền gâm gấp trả lời.
Hơn 50 người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn tay cầm quyển sách đi ra, tới từng đứa trẻ hỏi tên tuổi rồi thống kê lại thành một danh sách dài, đem đưa cho hắn xem.
Đám người từ mấy tông môn khác thì đứng trên Giải Trí Tháp và Mua Sắm Tháp nhìn xuống, khóe miệng không khỏi cười lạnh, bọn họ muốn xem đám người này làm sao mà tuyển chọn.
Trần Vũ cầm quyển sách liếc sơ qua thì nơi đây có tới 80 đứa trẻ từ mười tuổi trở xuống, trong đây cũng có tộc nhân của ba đại gia tộc cùng một số gia tộc nhỏ khác muốn tham gia vào.
Hắn thầm gật đầu nhẹ một cái, quét mắt xuống phía dưới lại nói:
- Tám mươi người đầu tiên này sẽ được trực tiếp nhận vào bên trong học viện, không cần phải thông qua khảo hạch!
Câu nói vừa dứt, làm cho 80 đứa trẻ đều vô cùng vui mừng, có người chạy tới ôm chầm người thân của mình không ngừng hô hoán.
- Oa...cha con được nhận vào rồi!
- Mẫu thân con được nhận vào, người có thấy không!
- Ha ha, cuối cùng con trai ta cũng được nhận vào đây!
. . .
Đám người lớn hơn 10 tuổi còn lại thì tâm tình vô cùng phấn khởi, đây là lần đầu tiên thấy có nơi không cần thông qua khảo hạch vẫn được nhận vào bên trong.
Dương Lão đứng trên lan cang Giải Trí Tháp nhìn xuống cười lạnh, ánh mắt lão nhìn người phải nói là chuẩn vô cùng.
- Theo như ta đoán thì trong tám mươi đứa trẻ đó, có không ít là phế vật đấy ha ha ha, vậy mà tiểu tử này cũng dám nhận vào! Ta quả thật nghi ngờ, có khi nào tên tiểu tử kia không biết một chút gì về thuật nhìn người hay không?
- Dương Lão nói không sai, ta cũng đang muốn xem bọn hắn làm ra chuyện gì, không ngờ lại đi nhận cả phế vật, thậm chí trong đó còn có tên cụt mất tay phải!
Nữ tử mang khăn che mặt đỏ mỉm cười nhạt, muốn nhận người thì phải dựa vào thiên phú, nhận như tên tiểu tử này chỉ sợ là để che mắt thế nhân, để làm tăng tiếng tăm của học viện.
- Được rồi, đừng huyên náo nữa! Tám mươi người đầu tiên đi đến trước bức tượng của ta đứng đó đợi, người thân có thể đi theo con của mình. Lát nữa sẽ có người tới trao lệnh bài thân phận!
Trần Vũ nhìn xuống phía dưới, tay chỉ về phía bức tượng đồ đằng của hắn cho đám trẻ nhìn thấy.
- Vào rồi...vào rồi!
Tám mươi đứa trẻ vui cười ào ạt chạy tới dưới chân bức tượng đứng nhìn với ánh mắt ngây thơ, người thân của đám trẻ thì phấn khơi vô cùng, xách hành trang đi theo con của mình, bây giờ trên khuôn mặt ai nấy đều nở nụ cười.
Chưa đầy một khắc sau, sân trước học viện đã trống trải hơn rất nhiều, những người còn lại thì đang hồi hợp chờ đợi đang muốn biết khảo hạch sẽ như thế nào.
Trần Vũ nhìn xuống phía dưới, lấy trong tay áo ra một tấm lệnh bài màu trắng, bên trên có khắc hai chữ “Thiên Đạo” thật lớn, phía dưới có khắc tên của người khác vào, hắn đưa cao lệnh bài lên cho mọi người nhìn thấy.
- Trên tay ta là lệnh bài chứng minh thân phận, khi các ngươi thông qua khảo hạch sẽ nhận được nó, trên đó cũng sẽ đầy đủ thông tin của các ngươi! Lệnh bài này có ấn ký của ta, các ngươi đừng nghĩ tới chuyện làm giả!
Nói tới đây thì hắn cất lệnh bài vào tay áo, trầm mặt nhìn mọi người một lúc rồi lên tiếng:
- Trong đây là danh sách sáu mươi hai gia tộc lớn nhỏ trong Nam Lĩnh Thành! Mỗi một gia tộc này đều đã được nhận tấm lệnh bài thân phận này!
Trần Vũ lại lấy ra một tấm giấy thật lớn, dài hơn trăm thước, bên trên là thống kê 62 gia tộc đang có mối quan hệ khá tốt với Trần gia, cũng xem như đáng tin cậy nhất. Khu Vật Thuật thi triển, tấm giấy liền phất phơ bay lên cao treo lên một cây cột cho mọi người cùng nhìn.
- Khảo hạch rất đơn giản, các ngươi tùy ý chọn một trong sáu mươi hai nơi trong đây để đi vào, chỉ cần các ngươi làm bọn họ vừa ý thì bọn họ sẽ lấy ra lệnh bài thân thận cho các ngươi nhỏ máu vào. Như vậy xem như đã thông qua khảo hạch! Nên nhớ hoàn thành sớm hay chậm và cũng không có cấp bậc đánh giá gì nên nên các ngươi không cần phải chen lấn!
- Thời gian kết thúc là bảy ngày, trong bảy ngày nếu các ngươi không được mấy gia tộc đó trao lệnh bài thì xem như các ngươi không qua được khảo hạch này!
Trần Vũ nói xong phía dưới liền ồn ào huyên náo, đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy khảo hạch lạ như vậy.
Không cần đá thí trắc cũng không cần trưởng lão ngắm nhìn, chỉ cần đi vào một trong 62 gia tộc này là được, hoàn toàn không có tính cạnh tranh chém giết với nhau.
Nhưng bọn họ biết làm được cũng không phải dễ dàng!
- Như vậy cũng được hay sao?
- Thật là lạ, nhưng cũng đúng, nơi đây không quan trọng thiên phú nên mới như vậy!
. . .
- Ha ha ha, các ngươi nghe hắn nói kìa, như vậy cũng gọi là khảo hạch hay sao, cười chết ta mất!
Quách trưởng lão của Lưu Vân Tông cũng tới đây xem náo nhiệt, nhưng khi nghe nói tới quy tắc này thì cười không ra nước mắt.
- Đúng chỉ có mấy tên cặn bả mới làm như thế này!
Trương Thiếu La cười lạnh, oán độc nhìn Trần Vũ như chỉ chờ hắn sa cơ liền cắn một phát.
- Ta đang rất muốn xem bọn chúng như thế nào, thật thú vị!
Dương Lão kia nhìn xuống lắc đầu cười lạnh, mà cái người tên Tháp Lão nói thì hắn cũng đã lãnh giáo qua.
Toàn là những điều hư huyễn không có thật, trên đời này làm gì cần tới phước đức, chỉ cần có sức mạnh là đều có thể làm được, hắn không tin trên đời này lại có Thần và Tiên thật sự.
Còn đám tu Tiên lúc trước trên đại lục cũng chỉ là một trò đùa không hơn không kém, nếu ra đánh tay đôi chưa chắc gì đám Tiên Nhân kia đánh lại võ giả bọn hắn.
- Ta có chuyện muốn hỏi! Có khi nào mấy gia tộc kia kêu bọn ta đi đâm đầu vào nơi nguy hiểm hay làm những chuyện tương tự hay không?
Lúc này, phía dưới sân có một thiếu niên tầm hai mươi lăm tuổi lên tiếng làm mọi người chú ý tới.
- Đúng đó, nếu như đám gia tộc kia kêu bọn ta phải đi đâm đầu vào nơi nguy hiểm thì làm sao chúng ta dám làm?
- Đúng đấy...
Những người muốn chiêu sinh phía dưới bắt đầu huyên náo vô cùng, ngươi một câu ta một câu bắt đầu như cái chợ.
Đám người Trần Thiên Hàn và những người khác nhìn nhau cười cười, không ngờ những người này lại lo xa như thế.
- Các ngươi yên tâm, sáu mươi hai gia tộc kia sẽ không làm khó các ngươi như vậy! Nếu như có gia tộc nào sai phạm thì những người kia sẽ được khảo hạch lại.
Trần Vũ quét mắt nhìn xuống đám người phía dưới trấn an, chuyện này bọn hắn cũng đã nghĩ tới cả rồi, trước khi ra khảo hạch này hắn đã mời 62 gia tộc kia tới để thông qua.
Hơn nữa lợi ích mà 62 gia tộc kia nhận được là không ít, nên không có lý gì phải làm sai quy tắc!
Còn nếu như có gia tộc làm sai quy tắc thì hắn sẽ loại gia tộc đó ra, về sau cũng không cần phải hợp tác với nhau nữa.
- Trước tiên người nào từ mười tuổi trở xuống bước hết lên trên xếp thành một hàng, người nào trên mười tuổi lùi về sau thành một hàng!
Trần Vũ không để mọi người chờ đợi, liền nhanh chóng ra lệnh, đám người phía dưới bắt đầu tự khắc nghe theo, những đứa trẻ nam nữ từ mười tuổi trở xuống liền nhanh chóng xếp thành một hàng phía trước.
Vì chỉ là đứa trẻ từ mười tuổi trở xuống nên bọn chúng vẫn còn rất nhát, khi người của Ẩm Thế mạo hiểm đoàn hỏi tới đâu thì liền gâm gấp trả lời.
Hơn 50 người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn tay cầm quyển sách đi ra, tới từng đứa trẻ hỏi tên tuổi rồi thống kê lại thành một danh sách dài, đem đưa cho hắn xem.
Đám người từ mấy tông môn khác thì đứng trên Giải Trí Tháp và Mua Sắm Tháp nhìn xuống, khóe miệng không khỏi cười lạnh, bọn họ muốn xem đám người này làm sao mà tuyển chọn.
Trần Vũ cầm quyển sách liếc sơ qua thì nơi đây có tới 80 đứa trẻ từ mười tuổi trở xuống, trong đây cũng có tộc nhân của ba đại gia tộc cùng một số gia tộc nhỏ khác muốn tham gia vào.
Hắn thầm gật đầu nhẹ một cái, quét mắt xuống phía dưới lại nói:
- Tám mươi người đầu tiên này sẽ được trực tiếp nhận vào bên trong học viện, không cần phải thông qua khảo hạch!
Câu nói vừa dứt, làm cho 80 đứa trẻ đều vô cùng vui mừng, có người chạy tới ôm chầm người thân của mình không ngừng hô hoán.
- Oa...cha con được nhận vào rồi!
- Mẫu thân con được nhận vào, người có thấy không!
- Ha ha, cuối cùng con trai ta cũng được nhận vào đây!
. . .
Đám người lớn hơn 10 tuổi còn lại thì tâm tình vô cùng phấn khởi, đây là lần đầu tiên thấy có nơi không cần thông qua khảo hạch vẫn được nhận vào bên trong.
Dương Lão đứng trên lan cang Giải Trí Tháp nhìn xuống cười lạnh, ánh mắt lão nhìn người phải nói là chuẩn vô cùng.
- Theo như ta đoán thì trong tám mươi đứa trẻ đó, có không ít là phế vật đấy ha ha ha, vậy mà tiểu tử này cũng dám nhận vào! Ta quả thật nghi ngờ, có khi nào tên tiểu tử kia không biết một chút gì về thuật nhìn người hay không?
- Dương Lão nói không sai, ta cũng đang muốn xem bọn hắn làm ra chuyện gì, không ngờ lại đi nhận cả phế vật, thậm chí trong đó còn có tên cụt mất tay phải!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nữ tử mang khăn che mặt đỏ mỉm cười nhạt, muốn nhận người thì phải dựa vào thiên phú, nhận như tên tiểu tử này chỉ sợ là để che mắt thế nhân, để làm tăng tiếng tăm của học viện.
- Được rồi, đừng huyên náo nữa! Tám mươi người đầu tiên đi đến trước bức tượng của ta đứng đó đợi, người thân có thể đi theo con của mình. Lát nữa sẽ có người tới trao lệnh bài thân phận!
Trần Vũ nhìn xuống phía dưới, tay chỉ về phía bức tượng đồ đằng của hắn cho đám trẻ nhìn thấy.
- Vào rồi...vào rồi!
Tám mươi đứa trẻ vui cười ào ạt chạy tới dưới chân bức tượng đứng nhìn với ánh mắt ngây thơ, người thân của đám trẻ thì phấn khơi vô cùng, xách hành trang đi theo con của mình, bây giờ trên khuôn mặt ai nấy đều nở nụ cười.
Chưa đầy một khắc sau, sân trước học viện đã trống trải hơn rất nhiều, những người còn lại thì đang hồi hợp chờ đợi đang muốn biết khảo hạch sẽ như thế nào.
Trần Vũ nhìn xuống phía dưới, lấy trong tay áo ra một tấm lệnh bài màu trắng, bên trên có khắc hai chữ “Thiên Đạo” thật lớn, phía dưới có khắc tên của người khác vào, hắn đưa cao lệnh bài lên cho mọi người nhìn thấy.
- Trên tay ta là lệnh bài chứng minh thân phận, khi các ngươi thông qua khảo hạch sẽ nhận được nó, trên đó cũng sẽ đầy đủ thông tin của các ngươi! Lệnh bài này có ấn ký của ta, các ngươi đừng nghĩ tới chuyện làm giả!
Nói tới đây thì hắn cất lệnh bài vào tay áo, trầm mặt nhìn mọi người một lúc rồi lên tiếng:
- Trong đây là danh sách sáu mươi hai gia tộc lớn nhỏ trong Nam Lĩnh Thành! Mỗi một gia tộc này đều đã được nhận tấm lệnh bài thân phận này!
Trần Vũ lại lấy ra một tấm giấy thật lớn, dài hơn trăm thước, bên trên là thống kê 62 gia tộc đang có mối quan hệ khá tốt với Trần gia, cũng xem như đáng tin cậy nhất. Khu Vật Thuật thi triển, tấm giấy liền phất phơ bay lên cao treo lên một cây cột cho mọi người cùng nhìn.
- Khảo hạch rất đơn giản, các ngươi tùy ý chọn một trong sáu mươi hai nơi trong đây để đi vào, chỉ cần các ngươi làm bọn họ vừa ý thì bọn họ sẽ lấy ra lệnh bài thân thận cho các ngươi nhỏ máu vào. Như vậy xem như đã thông qua khảo hạch! Nên nhớ hoàn thành sớm hay chậm và cũng không có cấp bậc đánh giá gì nên nên các ngươi không cần phải chen lấn!
- Thời gian kết thúc là bảy ngày, trong bảy ngày nếu các ngươi không được mấy gia tộc đó trao lệnh bài thì xem như các ngươi không qua được khảo hạch này!
Trần Vũ nói xong phía dưới liền ồn ào huyên náo, đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy khảo hạch lạ như vậy.
Không cần đá thí trắc cũng không cần trưởng lão ngắm nhìn, chỉ cần đi vào một trong 62 gia tộc này là được, hoàn toàn không có tính cạnh tranh chém giết với nhau.
Nhưng bọn họ biết làm được cũng không phải dễ dàng!
- Như vậy cũng được hay sao?
- Thật là lạ, nhưng cũng đúng, nơi đây không quan trọng thiên phú nên mới như vậy!
. . .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ha ha ha, các ngươi nghe hắn nói kìa, như vậy cũng gọi là khảo hạch hay sao, cười chết ta mất!
Quách trưởng lão của Lưu Vân Tông cũng tới đây xem náo nhiệt, nhưng khi nghe nói tới quy tắc này thì cười không ra nước mắt.
- Đúng chỉ có mấy tên cặn bả mới làm như thế này!
Trương Thiếu La cười lạnh, oán độc nhìn Trần Vũ như chỉ chờ hắn sa cơ liền cắn một phát.
- Ta đang rất muốn xem bọn chúng như thế nào, thật thú vị!
Dương Lão kia nhìn xuống lắc đầu cười lạnh, mà cái người tên Tháp Lão nói thì hắn cũng đã lãnh giáo qua.
Toàn là những điều hư huyễn không có thật, trên đời này làm gì cần tới phước đức, chỉ cần có sức mạnh là đều có thể làm được, hắn không tin trên đời này lại có Thần và Tiên thật sự.
Còn đám tu Tiên lúc trước trên đại lục cũng chỉ là một trò đùa không hơn không kém, nếu ra đánh tay đôi chưa chắc gì đám Tiên Nhân kia đánh lại võ giả bọn hắn.
- Ta có chuyện muốn hỏi! Có khi nào mấy gia tộc kia kêu bọn ta đi đâm đầu vào nơi nguy hiểm hay làm những chuyện tương tự hay không?
Lúc này, phía dưới sân có một thiếu niên tầm hai mươi lăm tuổi lên tiếng làm mọi người chú ý tới.
- Đúng đó, nếu như đám gia tộc kia kêu bọn ta phải đi đâm đầu vào nơi nguy hiểm thì làm sao chúng ta dám làm?
- Đúng đấy...
Những người muốn chiêu sinh phía dưới bắt đầu huyên náo vô cùng, ngươi một câu ta một câu bắt đầu như cái chợ.
Đám người Trần Thiên Hàn và những người khác nhìn nhau cười cười, không ngờ những người này lại lo xa như thế.
- Các ngươi yên tâm, sáu mươi hai gia tộc kia sẽ không làm khó các ngươi như vậy! Nếu như có gia tộc nào sai phạm thì những người kia sẽ được khảo hạch lại.
Trần Vũ quét mắt nhìn xuống đám người phía dưới trấn an, chuyện này bọn hắn cũng đã nghĩ tới cả rồi, trước khi ra khảo hạch này hắn đã mời 62 gia tộc kia tới để thông qua.
Hơn nữa lợi ích mà 62 gia tộc kia nhận được là không ít, nên không có lý gì phải làm sai quy tắc!
Còn nếu như có gia tộc làm sai quy tắc thì hắn sẽ loại gia tộc đó ra, về sau cũng không cần phải hợp tác với nhau nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro