Lâm Vũ Thiên Hạ

Cơ Hội Chỉ Đến Một Lần

Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ

2024-07-23 12:06:03

Trong bốn mươi đứa trẻ có một bé trai tầm mười tuổi đang bị mất một cánh tay phải, đứa bé này cũng chính là người không có võ mạch, khi những người kia biết thì vô cùng xem thường.

Nhưng khi nghe giảng sư mình răn dạy thì thái độ cũng dẹp bỏ hoàn toàn, bọn chúng cũng xoay qua xin lỗi đứa bé kia.

- Như vậy mới là đúng, đã cùng là học viên với nhau thì phải bao bọc lẫn nhau, về sau trong các ngươi chắc chắn sẽ có bạn chí cốt trong này!

Tiểu Vũ đột nhiên lạnh lùng trở lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn sang bốn mươi đứa trẻ đang muốn làm võ giả, âm trầm hồi lâu thì lên tiếng:

- Tối nay, đúng giờ tuất (19 – 21 giờ) các ngươi cùng người thân của mình hãy tập trung vào trong Học Đường ở đằng kia, chạy lên lầu hai phòng 400 đợi ta!

- Ta sẽ mời thêm cao nhân xuống đích thân giúp các ngươi khai mở võ mạch, ai không có võ mạch thì sẽ có võ mạch, ai đã có võ mạch rồi thì sẽ tăng cấp thêm một bậc nữa!

Lời nói vừa dứt, tất cả hiện trường đều im phăng phắc, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở không thông của nhiều người, chuyện này quá mức thần thánh đi.

- Cái... cái gì, đến võ mạch cũng có thể tăng tiến thêm được hay sao? Ta không phải đang mơ đấy chứ?

- . . .

Tất cả từ đám Dương Lão, từ người này đến người kia đều không khỏi ngước mắt nhìn nhau, có phải là đang nói đùa quá trớn rồi không.

- Ha ha ha, các ngươi nghe tiểu tử đó nói không, võ mạch cũng có thể tăng thêm cấp bậc kìa, ha ha ha...

Trương Thiếu La đứng nhìn xuống dười cười không ngậm được mồm, từ trước tới giờ hắn chưa từng nghe ai nói qua chuyện này cả.

- Giờ tuất tối nay tới phòng 400 tầng hai, nên nhớ cơ hội chỉ đến một lần, nếu ai không đến thì đừng trách ta vô tình!

Tiểu Vũ cười lạnh nhìn lên Trương Thiếu La, sau đó thản nhiên nói với đám trẻ trước mặt mình, tin hay không thì tùy, cơ hội hắn đã cho nếu không nắm bắt thì do các ngươi ngu muội.

- Không được, tối nay ta phải tới đó xem tận mắt mới được!

Dương Lão trở nên âm trầm khi thấy thái độ của Tiểu Vũ, thái độ này vô cùng tự tin, không phải là đang nói dối.

- Bây giờ thì các ngươi hãy đi tới lầu một phòng mười để đăng ký nhập học đi!

Tiểu Vũ phất tay cho đám trẻ muốn làm Võ Giả rời đi, tiếp đến hắn xoay lưng đi về đám trẻ muốn Tu Tiên, nhìn xuống dưới lại nói:

- Tu Tiên cũng như con đường của võ giả, cũng rất gian nan, không phải người nào cũng đi tới cuối con đường mà mình đã chọn! Vậy tu Tiên là gì? Tu Tiên chính là tu tập tâm tình, Tiên chỉ những người trên trời thường làm điều tốt cho mọi người thì đó mới chân chính gọi là Tiên!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Các ngươi muốn tu Tiên để làm gì?

Tiểu Vũ hỏi ngược lại hai mươi đứa trẻ.

- Con muốn tu Tiên để được trường sinh bất tử!

- Trường sinh bất tử ư? Thế nhân tự miệng truyền mà thôi, cũng không phải là tiên nhân nào cũng có thể trường sinh bất tử, chẳng qua là tu hành càng cao sống được càng lâu hơn mà thôi!

Hắn lắc đầu trả lời, những lời đồn kia hoàn toàn không đúng một chút nào, hắn nhìn những đứa trẻ kia một lúc rồi nói:

- Để là một người tu Tiên thì trước tiên phải võ linh căn, linh căn cũng như võ mạch, được chia thành rất nhiều loại như Phàm căn, Kim linh căn, Thủy linh căn, Lôi linh căn, Thổ linh căn, Mộc linh căn, Thánh linh căn, Thiên linh căn,... đương nhiên vẫn còn các loại linh căn biến dị khác như Ám linh căn, Vô linh căn,...

- Tiếp theo ta sẽ giúp các ngươi xem linh căn!

Tiểu Vũ nói xong lại tiếp tục thi triển Thiên Nhãn Thuật để dò xét linh căn của những đứa trẻ.

- Ngươi phàm căn!

- Ngươi là Kim linh căn!

- Thủy linh căn!

. . .

Rất nhanh hắn đã liệt kê hết tất cả linh căn của những đứa trẻ này, sau đó chỉ vào bốn người trong nhóm là không có linh căn, nói:

- Tối nay, đúng giờ Hợi tới tầng hai phòng 200 đợi ta, sẽ có người giúp các ngươi có linh căn và khai mở linh căn!

Đám trẻ vô cùng háo hức khi nghe được tin tức này, điều này quá là vui mừng, cho dù không có linh căn hay võ mạch cũng có thể có được, đây đã phá vỡ thế giới quan của nhiều người lắm rồi.

. . .

Bên kia thì Tháp Lão mỉm cười nhìn những đứa bé bắt đầu nói sơ một chút về Y Sư là như thế nào để bọn chúng hiểu.

Vu Lão và Huyền Lão thì cũng vậy nhưng mà đang âm thần dò xét thuộc tính của mấy đứa bé xem có ai phù hợp với Đan Đạo, quan sát hồi lâu hai lão nhìn nhau thở dài.

Trong hai mươi đứa trẻ này chỉ có tám người là có thiên phú về đan đạo, mười hai đứa trẻ còn lại thì xem như vô vọng, tuy nhiên vẫn còn một phương án khác đó là cho bọn chúng luyện đan bằng pháp trận.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Như vậy sẽ không có người nào phải rời khỏi và cũng bắt đầu khai mở một nhánh với về luyện đan.

Khi đã nói xong những thứ cần nói thì đám trẻ đều chạy vào trong Học Đường tiến hành nhập học.

- Ta phải nhanh chóng vượt qua khảo hạch mới được, mấy đứa nhóc kia không có võ mạch mà cũng có thể mở ra được thì ta không ngu gì mà từ bỏ!

- Đúng vậy, bây giờ ta không muốn bỏ mất cơ hội lần này!

Tất cả mọi người còn lại liền nhanh chóng theo danh sách chọn thí đại cho mình một gia tộc rồi chạy nhanh tới đó đăng ký, không còn ai ở lại đây để nhìn những thứ vô bổ nữa.

Đám người của Triều Đình, Lưu Vân Tông, Huyền Thiên Tông, Băng Lam Tông đều há hóc mồm từ nãy tới giờ, chỉ trong một canh giờ thôi mà đã có quá nhiều điều bất ngờ.

Những thứ không thể xảy ra đều đã xảy ra ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, cường giả cũng có mà đan sư cũng có, nói chung nơi này hầu như tập hợp đầy đủ các thành phần trong này.

- Chúng ta phải nhanh chóng đi xuống làm thân mới được, tương lai nơi này không ai dám chạm vào đâu!

Dương Lão nói xong, tức tốc phi xuống Giải Trí Tháp chạy đi tìm Trần Vũ nhưng mà lão đã trễ, bọn họ đã đi lên Thất Sơn Tiên Đảo cả rồi.

Hôm nay ai nấy đều mang khuôn mặt tươi cười, bọn họ không ngờ cũng có một ngày mình có thể chạm tới bước này.

Bạch Huyền Dương không khỏi chúc mừng hắn, nhưng sau đó cũng theo Mộ Dung Tuyết trở về Hoàng Thành.

. . .

Đến tối đúng giờ tuất, tất cả đám trẻ cùng người thân của mình đều ồ ạt đi vào bên trong Học Đường, phía bên ngoài có người canh giữ nghiêm ngặc không cho người khác đi vào.

Một tầng kết giới cũng được lập ra, chỉ khi có lệnh bài thân phận thì mới có thể bước vào bên trong.

Đám nhỏ tập trung ở phòng 400, lúc này trong phòng đã có mặt Trần Vũ, Tiểu Vũ, Huyền Lão, Dương Lão, Cơ Nguyệt,...cùng với những tộc trưởng gia tộc khác.

Tiểu Vũ đi đến trước mặt bốn mươi đứa trẻ, nghiêm nghị nói:

- Bây giờ ta sẽ chuẩn bị khai mở võ mạch cho các ngươi! Nó sẽ rất đau đớn nhưng các ngươi phải cắn răng chịu đựng! Ai là người thân của những đứa trẻ này thì hãy đúng gần tiếp sức tinh thần cho chúng!

Lập tức những người cha, người mẹ liền đứng dậy tới gần đứa con của mình, một tay ôm lấy bả vai con mình mỉm cười nhẹ, ra ý trấn an đứa con của mình.

- Đây chính là Tẩy Tủy Đan, nó giúp các ngươi phạt mao tẩy tủy, tái tạo lại võ mạch, làm cho võ mạch rộng lớn thêm, làm cho võ mạch tăng lên một cấp độ! Nhưng đan dược này chỉ có thể dùng một lần trong năm năm nếu không kinh mạch đứt gãy!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lâm Vũ Thiên Hạ

Số ký tự: 0