Hòa Bình Thành
Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ
2024-07-23 12:06:03
Dịch giả: Cô Bé Khờ
P/s: Hi hi, chào các bạn đọc giả, hôm nay mình qua new york tung lưới bắt được ông spider man, lần này có ổng tham gia chuyện sẽ ra nhanh hơn chút:))
Hai người đi xuống trả phòng sau đó rời khỏi khách sạn, hắn đi ra ngoài mua một cái sọt trúc, phía trên có tấm vải che lại, dành cho những người đi hái thuốc, Trần Vũ liền không khách khí chui vào trong đó cho phân thân mang mình theo.
- Về sau gọi ngươi là Tiểu Vũ đi, còn ta là Đại Vũ cho dễ phân biệt!
(*Phân thân = Tiểu Vũ | Bản tôn = Đại Vũ)
Trần Vũ lên tiếng nói với phân thân của mình, phân thân nghe vậy cũng gật đầu không nói gì, đây không có gì là to tác, gọi như thế nào thì cũng là một người mà thôi.
Tiếp đến Đại Vũ triệu hồi Tiểu Bạch ra, khi ra khỏi tháp nó nhìn hai người muốn rơi con mắt ra, nó không phân biệt được người nào là thật vì khí tức hai người quá giống nhau như hai giọt nước, không cách nào phân biệt được.
- Chủ nhân, tại sao đứa bé kia lại có khí tức giống người vậy? Không lẽ là con của chủ nhân người?
Tiểu Bạch truyền âm hỏi.
- Ha ha ha... Ngươi làm ta không nhịn được, lại có người gọi ngươi là con của ta kìa Đại Vũ, hừm, thật ra hắn cũng chính là ta, mà ta cũng chính là hắn!
Tiểu Vũ sờ mũi cười thiếu điều muốn rụng răng khi mà Tiểu Bạch nó lại nói bản tôn là con của mình. Còn về phần Tiểu Bạch khi nghe Tiểu Vũ nói như vậy nó cũng không rõ là ý gì, bất quá nó cũng không hỏi vấn đề này nữa.
- Chủ nhân, người định đi đâu?
- Chúng ta sẽ đi về hướng tây, ngươi cứ nhắm thẳng hướng đó mà đi là được!
Đại Vũ lên tiếng đưa tay chỉ hướng tây, Tiểu Bạch nghi ngờ nhìn sang Tiểu Vũ, thì hắn liền gật đầu.
Tiểu Vũ nhảy lên trên lưng Tiểu Bạch, Đại Vũ thì ngồi phía trước, ba người tình tang ngày ngày đi, cứ đi như thế, cuối cùng năm ngày sau bọn họ cũng rời khỏi U Minh Sơn Cốc.
Đại Vũ ngồi trên lưng Tiểu Bạch lấy trong nhẫn giới chỉ ra một tấm địa đồ, liền nghiềm ngẫm xem xét.
- Chúng ta cứ tiếp tục đi tới phía trước chừng một ngày đường là sẽ tới Hòa Bình Thành!
Đại Vũ đóng tấm địa đồ lại, tiếng nói trẻ con liền vang lên.
- Đó không phải là nơi gia tộc của Liễu cô nương lần trước được chúng ta giúp đỡ sau!
Tiểu Vũ sờ mũi cười cợt khi nhớ lại hoàn cảnh gặp mặt của hai người.
- Ha ha, ta cũng mong gặp nàng một chút, chí ít cũng có người giúp chúng ta làm quen với nơi đó!
Tiếng cười khanh khách của trẻ con vang lên giữa hai bên con đường.
Dọc đường đi cũng có người qua lại, nhưng bọn họ thấy thiếu niên cưỡi Bạch Lang thì không dám triêu vào, chỉ là lặng lẽ đi qua mà thôi.
Đúng như Đại Vũ nói, một ngày sau bọn hắn liền trông thấy cổng thành phía trước, bộ dáng hùng vĩ dựng tấp khắp nơi, vì không để người khác dòm ngó nên Đại Vũ thu Tiểu Bạch vào trong tháp.
Bọn hắn từ đó từ từ đi vào thành, như vậy sẽ không người nào để ý nhiều đến, sẽ không kéo theo phiền phức tọa thân!
- Chúng ta cuối cùng cũng đến rồi, không biết sẽ có cơ duyên gì đây?
Tiểu Vũ lấy chiếc sọt trúc ra để Đại Vũ vào bên trong sau đó cõng đi về phía Hòa Bình Thành.
Vừa lại gần hắn thấy nơi đây thập phần đông đúc, người qua lại liên tục, nhân khẩu hơn vạn người, trên đường nhiều tiếng người nói chuyện ầm ĩ nhức tai.
- Chúng ta vào trong tửu lâu tìm thứ gì ăn một chút đi!
Đại Vũ lên tiếng nhắc nhở khi cái bụng bé xíu của hắn đã đói meo cả rồi.
- Ta cũng đang có ý đó!
Tiểu Vũ hưng phấn đi vào trong một cái tửu lâu ven đường, tiểu nhị liền đi ra niềm nỡ tiếp đón hắn.
- Vị khách nhân này, người muốn dùng gì?
- Cứ lấy cho ta mỗi thứ hai phần là được!
Tiểu Vũ khoát tay nói, tiểu nhị liền gật đầu chạy vào trong chuẩn bị món ăn, Tiểu Vũ cùng Đại Vũ nhìn nhau một chút, sau đó ánh mắt lướt sang mọi người xung quanh.
Bọn hắn muốn vào tửu lâu để ăn là một chuyện, còn chuyện khác là để nghe ngóng tin tức, xem có gì hấp dẫn, mà tin tức nhạy bén nhất thường là truyền từ tửu lâu mà ra bên ngoài.
- Ngươi nên nhanh chân lên ngày mai là Huyền Linh Tông bắt đầu tuyển chọn đệ tử rồi đó!
- Đơn nhiên ta biết, con ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi, ngày mai chắc chắn sẽ đậu vào trong Huyền Linh Tông.
- Lần này nghe nói thiên tài của Lương gia cũng tham gia tuyển vào trong Huyền Linh Tông đấy!
- Vào trong đó là phải rồi, nếu vào được tông phái này sẽ được bọn họ hậu hĩnh, ngươi nghĩ xem, ai mà không muốn chứ!
...
Trên tửu lâu hai người nghe thấy mọi người xung quanh bàn tán về chuyện Huyền Linh Tông thu nhận đệ tử, bất quá chuyện này hắn không hứng thú chút nào vì đã bái Tháp Lão làm thầy rồi cần gì phải vào những nơi tồi tàn như thế.
Nếu vào được, bọn họ cũng chả giúp được gì cho hắn, cũng chả dạy được gì cho hắn, nên vào làm gì, không bằng tự do tự tại ở bên ngoài phiêu bạc.
Ngồi được một chút thì tiểu nhị liền mang đồ ăn lên trên bàn, hai người, một lớn một nhỏ liền nhanh chóng ăn, nhưng tai không ngừng nghe ngóng, biết đâu có tin tức hữu dụng với họ thì sao!
P/s: Chương kế tiếp: Chương 145: Gặp Lại Liễu Mộng Nhiên (07/04/2019 – 6:30 pm)
Số Từ: 1103
P/s: Hi hi, chào các bạn đọc giả, hôm nay mình qua new york tung lưới bắt được ông spider man, lần này có ổng tham gia chuyện sẽ ra nhanh hơn chút:))
Hai người đi xuống trả phòng sau đó rời khỏi khách sạn, hắn đi ra ngoài mua một cái sọt trúc, phía trên có tấm vải che lại, dành cho những người đi hái thuốc, Trần Vũ liền không khách khí chui vào trong đó cho phân thân mang mình theo.
- Về sau gọi ngươi là Tiểu Vũ đi, còn ta là Đại Vũ cho dễ phân biệt!
(*Phân thân = Tiểu Vũ | Bản tôn = Đại Vũ)
Trần Vũ lên tiếng nói với phân thân của mình, phân thân nghe vậy cũng gật đầu không nói gì, đây không có gì là to tác, gọi như thế nào thì cũng là một người mà thôi.
Tiếp đến Đại Vũ triệu hồi Tiểu Bạch ra, khi ra khỏi tháp nó nhìn hai người muốn rơi con mắt ra, nó không phân biệt được người nào là thật vì khí tức hai người quá giống nhau như hai giọt nước, không cách nào phân biệt được.
- Chủ nhân, tại sao đứa bé kia lại có khí tức giống người vậy? Không lẽ là con của chủ nhân người?
Tiểu Bạch truyền âm hỏi.
- Ha ha ha... Ngươi làm ta không nhịn được, lại có người gọi ngươi là con của ta kìa Đại Vũ, hừm, thật ra hắn cũng chính là ta, mà ta cũng chính là hắn!
Tiểu Vũ sờ mũi cười thiếu điều muốn rụng răng khi mà Tiểu Bạch nó lại nói bản tôn là con của mình. Còn về phần Tiểu Bạch khi nghe Tiểu Vũ nói như vậy nó cũng không rõ là ý gì, bất quá nó cũng không hỏi vấn đề này nữa.
- Chủ nhân, người định đi đâu?
- Chúng ta sẽ đi về hướng tây, ngươi cứ nhắm thẳng hướng đó mà đi là được!
Đại Vũ lên tiếng đưa tay chỉ hướng tây, Tiểu Bạch nghi ngờ nhìn sang Tiểu Vũ, thì hắn liền gật đầu.
Tiểu Vũ nhảy lên trên lưng Tiểu Bạch, Đại Vũ thì ngồi phía trước, ba người tình tang ngày ngày đi, cứ đi như thế, cuối cùng năm ngày sau bọn họ cũng rời khỏi U Minh Sơn Cốc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại Vũ ngồi trên lưng Tiểu Bạch lấy trong nhẫn giới chỉ ra một tấm địa đồ, liền nghiềm ngẫm xem xét.
- Chúng ta cứ tiếp tục đi tới phía trước chừng một ngày đường là sẽ tới Hòa Bình Thành!
Đại Vũ đóng tấm địa đồ lại, tiếng nói trẻ con liền vang lên.
- Đó không phải là nơi gia tộc của Liễu cô nương lần trước được chúng ta giúp đỡ sau!
Tiểu Vũ sờ mũi cười cợt khi nhớ lại hoàn cảnh gặp mặt của hai người.
- Ha ha, ta cũng mong gặp nàng một chút, chí ít cũng có người giúp chúng ta làm quen với nơi đó!
Tiếng cười khanh khách của trẻ con vang lên giữa hai bên con đường.
Dọc đường đi cũng có người qua lại, nhưng bọn họ thấy thiếu niên cưỡi Bạch Lang thì không dám triêu vào, chỉ là lặng lẽ đi qua mà thôi.
Đúng như Đại Vũ nói, một ngày sau bọn hắn liền trông thấy cổng thành phía trước, bộ dáng hùng vĩ dựng tấp khắp nơi, vì không để người khác dòm ngó nên Đại Vũ thu Tiểu Bạch vào trong tháp.
Bọn hắn từ đó từ từ đi vào thành, như vậy sẽ không người nào để ý nhiều đến, sẽ không kéo theo phiền phức tọa thân!
- Chúng ta cuối cùng cũng đến rồi, không biết sẽ có cơ duyên gì đây?
Tiểu Vũ lấy chiếc sọt trúc ra để Đại Vũ vào bên trong sau đó cõng đi về phía Hòa Bình Thành.
Vừa lại gần hắn thấy nơi đây thập phần đông đúc, người qua lại liên tục, nhân khẩu hơn vạn người, trên đường nhiều tiếng người nói chuyện ầm ĩ nhức tai.
- Chúng ta vào trong tửu lâu tìm thứ gì ăn một chút đi!
Đại Vũ lên tiếng nhắc nhở khi cái bụng bé xíu của hắn đã đói meo cả rồi.
- Ta cũng đang có ý đó!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Vũ hưng phấn đi vào trong một cái tửu lâu ven đường, tiểu nhị liền đi ra niềm nỡ tiếp đón hắn.
- Vị khách nhân này, người muốn dùng gì?
- Cứ lấy cho ta mỗi thứ hai phần là được!
Tiểu Vũ khoát tay nói, tiểu nhị liền gật đầu chạy vào trong chuẩn bị món ăn, Tiểu Vũ cùng Đại Vũ nhìn nhau một chút, sau đó ánh mắt lướt sang mọi người xung quanh.
Bọn hắn muốn vào tửu lâu để ăn là một chuyện, còn chuyện khác là để nghe ngóng tin tức, xem có gì hấp dẫn, mà tin tức nhạy bén nhất thường là truyền từ tửu lâu mà ra bên ngoài.
- Ngươi nên nhanh chân lên ngày mai là Huyền Linh Tông bắt đầu tuyển chọn đệ tử rồi đó!
- Đơn nhiên ta biết, con ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi, ngày mai chắc chắn sẽ đậu vào trong Huyền Linh Tông.
- Lần này nghe nói thiên tài của Lương gia cũng tham gia tuyển vào trong Huyền Linh Tông đấy!
- Vào trong đó là phải rồi, nếu vào được tông phái này sẽ được bọn họ hậu hĩnh, ngươi nghĩ xem, ai mà không muốn chứ!
...
Trên tửu lâu hai người nghe thấy mọi người xung quanh bàn tán về chuyện Huyền Linh Tông thu nhận đệ tử, bất quá chuyện này hắn không hứng thú chút nào vì đã bái Tháp Lão làm thầy rồi cần gì phải vào những nơi tồi tàn như thế.
Nếu vào được, bọn họ cũng chả giúp được gì cho hắn, cũng chả dạy được gì cho hắn, nên vào làm gì, không bằng tự do tự tại ở bên ngoài phiêu bạc.
Ngồi được một chút thì tiểu nhị liền mang đồ ăn lên trên bàn, hai người, một lớn một nhỏ liền nhanh chóng ăn, nhưng tai không ngừng nghe ngóng, biết đâu có tin tức hữu dụng với họ thì sao!
P/s: Chương kế tiếp: Chương 145: Gặp Lại Liễu Mộng Nhiên (07/04/2019 – 6:30 pm)
Số Từ: 1103
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro