Phía tây thành
Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ
2024-07-23 12:06:03
- Ta đoán chừng bên ngoài cũng chưa hết ngày nha!
Quả nhiên như hắn đoán, khi vừa mở của phòng, phóng mắt ra ngoài đã thấy ánh nắng vẫn còn rắt chứng tỏ thời gian bên ngoài vẫn còn rất nhiều, hiện tại chỉ chừng giữa trưa mà thôi.
- Khách nhân, người luyện đan thành công chưa!
Gã sai vặt thấy cửa phòng của Tiểu Vũ đã mở ra liền niềm nở chạy lại bắt chuyện.
- Ơ! Ta quên mất, ở trong đó thoáng mát quá nên ta ngủ quên mất tiêu, ài...xem ra là không có duyên với đan đạo rồi!
Tiểu Vũ giả vờ ảo não chán nãn nói.
- Ta biết ngay mà, tên này vào đó thế nào cũng ngủ, chứ luyện đan cái gì!
Phương Mộc vô tình đi ngang nghe được chỉ lắc đầu kinh thường một chút, sau đó cũng nhanh chóng rời đi.
Chuyện của Phương Mộc đại sư kia đơn nhiên hắn sẽ không để vào mắt, một người quá tự cao tự đại chắc chắn sẽ thất bại trong tương lai.
- Ở đây các ngươi có Linh Tiên Thảo, Xích Chu Quả, Huyết Chi và Nguyên Khí Tán không?
Tiểu Vũ quay sang hỏi gã sai vặt.
- Linh Tiên Thảo, Xích Chu Quả thì ở đây đã hết từ tháng trước rồi, nhưng Nguyên Khí Tán cùng Huyết Chi thì còn!
Gã sai vặt suy nghĩ một chút liền nói ra.
- Hết rồi sao! Mà thôi ngươi cứ đi lấy cho ta mỗi thứ hai trăm phần đi!
Tiểu Vũ do dự một chút thì lên tiếng, cứ luyện thí đại đi, dù sao trong gia tộc cũng có rất nhiều người nha, nên hắn muốn chuẩn bị một chút, nếu ai trung thành thì hắn sẽ cho còn không thì đừng có mơ tưởng.
Tên sai vặt nghe vậy liền không khỏi ngạc nhiên, vị khách nhân này quả thật là đại gia nha, mỗi lần mở miệng ra toàn là con số kinh khủng không hà!
- Hả! Hai trăm phần? Khách nhân, ngươi mua chi nhiều như vậy!
- Có chuyện gì sao, ta muốn làm gì thì ngươi hỏi nhiều chi vậy, khoan đã, đừng nói với ta là không có đủ nha!
Hắn nghi ngờ nhìn sang gã sai vặt, chẳng lẽ hai trăm phần quả thật không có đủ sao, dù gì thì Nguyên Khí Tán chỉ là một loại luyện dược cấp thấp, nó còn chưa tới được nhất phẩm đan dược nữa.
- Đúng vậy, ở trong đây chỉ còn có 100 bình Nguyên Khí Tán mà thôi! Vì rất ít người tới mua loại linh tán này nên cũng không ai luyện ra nhiều. Nhưng Huyết Chi thì còn nhiều.
Gã sai vặt thành thật trả lời.
- Ài...thôi ngươi cứ lấy giúp ta mỗi thứ một trăm phần đi!
- Một bình Nguyên Khí Tán cùng Huyết Chi là hai mươi nghìn kim tệ vậy một trăm phần là hai triệu kim tệ.
Tên sai vặt tính toán sau đó nhanh chóng thông báo số tiền cho hắn. Tiểu Vũ cũng lấy kim tệ đưa cho gã sau đó đợi người mang Nguyên Khí Tán và Huyết Chi ra.
Không đợi hắn chờ lâu, một lát sau gã sai vặt liền đem một cái khây lớn chứa Nguyên Khí Tán cùng túi vải lớn chứa Huyết Chi đem ra.
Tiểu Vũ phất tay một cái liền nhanh chóng thu nó vào trong tháp sau đó quay sang hỏi.
- Ngươi có biết nơi đâu có khả năng cung cấp dược liệu không?
- À...chuyện này thì khách nhân có thể đi tới phía tây của Nam Hoang Thành, nơi đó cũng có bán rất nhiều thứ, dược liệu hẳn là có, nếu không ngươi có thể đi vào Như Mộng Các tìm thử, có lẽ nơi đó sẽ giúp ít được cho ngài!
Gã sai vặt suy nghĩ một chút liền nhanh nhảu nói ra.
Rời khỏi Luyện Đan Các hắn đi nghe ngón tin tức về phía tây thành một chút, khi đã xác nhận nơi đó thường có bán nhiều thứ nên liền tiến đến phía tây Nam Hoang Thành.
Ở trong Nam Hoang Thành có hai nơi cho mọi người giao dịch: tự do tập thị ngoài đông môn và thị trường giao dịch cao cấp ở thành tây.
Tự do tập thị là nơi cho mọi người tự do giao dịch nên không bị ai quản hạt, giao dịch ở đây không cần giao nạp phí dụng cho bất kỳ ai, đồ để giao dịch cũng cực kỳ phong phú, có khi tìm đươc đồ tốt, cũng có khi mua phải hàng giả.
Nhưng mà xác suất lấy được hàng giả ở đây lại rất cao, nếu mà muốn mua đồ tốt thì có thể tiến đến một nơi đó chính là nơi giao dịch cao cấp ở phía tây.
Thành tây tập thị do một mình Như Mộng Các làm chủ, xung quanh mấy trăm dặm mọi người thường xuyên đem đồ ra rao bán, nhưng đồ ở đây toàn là đồ xịn cơ hồ không có hàng giả nên mọi người cũng yên tâm phần nào.
* * *
Một bóng áo xanh xuất hiện trong đó, nhìn bộ dáng xem chừng tầm mười bảy, mười tám tuổi, khuôn mặt kiên cường, khí chất trưởng thành bạn cùng lứa không có. Nếu cẩn thận cảm giác sẽ phát hiện trên người thiếu niên toát ra sát khí nhàn nhạt, đôi mắt sáng như sao kia sâu thẳm.
Người này không ai khác chính là Tiểu Vũ!
Khi tến tới phía tây thành, hắn thấy nơi đây náo nhiệt hơn hẳn nơi của Luyện Đan Các, cảnh mọi người đi lựa chọn đồ khắp nơi làm tâm tình hắn cảm thấy vui vẻ hơn.
Hai bên ven đường, mọi người lấy thảm trải ra sau đó để đồ vật của mình muốn bán lên trên đó, làm như vậy mọi người đi ngang có thể thuận tiện xem hàng, nếu thích có thể trực tiếp ngồi xuống lựa chọn.
Quả nhiên như hắn đoán, khi vừa mở của phòng, phóng mắt ra ngoài đã thấy ánh nắng vẫn còn rắt chứng tỏ thời gian bên ngoài vẫn còn rất nhiều, hiện tại chỉ chừng giữa trưa mà thôi.
- Khách nhân, người luyện đan thành công chưa!
Gã sai vặt thấy cửa phòng của Tiểu Vũ đã mở ra liền niềm nở chạy lại bắt chuyện.
- Ơ! Ta quên mất, ở trong đó thoáng mát quá nên ta ngủ quên mất tiêu, ài...xem ra là không có duyên với đan đạo rồi!
Tiểu Vũ giả vờ ảo não chán nãn nói.
- Ta biết ngay mà, tên này vào đó thế nào cũng ngủ, chứ luyện đan cái gì!
Phương Mộc vô tình đi ngang nghe được chỉ lắc đầu kinh thường một chút, sau đó cũng nhanh chóng rời đi.
Chuyện của Phương Mộc đại sư kia đơn nhiên hắn sẽ không để vào mắt, một người quá tự cao tự đại chắc chắn sẽ thất bại trong tương lai.
- Ở đây các ngươi có Linh Tiên Thảo, Xích Chu Quả, Huyết Chi và Nguyên Khí Tán không?
Tiểu Vũ quay sang hỏi gã sai vặt.
- Linh Tiên Thảo, Xích Chu Quả thì ở đây đã hết từ tháng trước rồi, nhưng Nguyên Khí Tán cùng Huyết Chi thì còn!
Gã sai vặt suy nghĩ một chút liền nói ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hết rồi sao! Mà thôi ngươi cứ đi lấy cho ta mỗi thứ hai trăm phần đi!
Tiểu Vũ do dự một chút thì lên tiếng, cứ luyện thí đại đi, dù sao trong gia tộc cũng có rất nhiều người nha, nên hắn muốn chuẩn bị một chút, nếu ai trung thành thì hắn sẽ cho còn không thì đừng có mơ tưởng.
Tên sai vặt nghe vậy liền không khỏi ngạc nhiên, vị khách nhân này quả thật là đại gia nha, mỗi lần mở miệng ra toàn là con số kinh khủng không hà!
- Hả! Hai trăm phần? Khách nhân, ngươi mua chi nhiều như vậy!
- Có chuyện gì sao, ta muốn làm gì thì ngươi hỏi nhiều chi vậy, khoan đã, đừng nói với ta là không có đủ nha!
Hắn nghi ngờ nhìn sang gã sai vặt, chẳng lẽ hai trăm phần quả thật không có đủ sao, dù gì thì Nguyên Khí Tán chỉ là một loại luyện dược cấp thấp, nó còn chưa tới được nhất phẩm đan dược nữa.
- Đúng vậy, ở trong đây chỉ còn có 100 bình Nguyên Khí Tán mà thôi! Vì rất ít người tới mua loại linh tán này nên cũng không ai luyện ra nhiều. Nhưng Huyết Chi thì còn nhiều.
Gã sai vặt thành thật trả lời.
- Ài...thôi ngươi cứ lấy giúp ta mỗi thứ một trăm phần đi!
- Một bình Nguyên Khí Tán cùng Huyết Chi là hai mươi nghìn kim tệ vậy một trăm phần là hai triệu kim tệ.
Tên sai vặt tính toán sau đó nhanh chóng thông báo số tiền cho hắn. Tiểu Vũ cũng lấy kim tệ đưa cho gã sau đó đợi người mang Nguyên Khí Tán và Huyết Chi ra.
Không đợi hắn chờ lâu, một lát sau gã sai vặt liền đem một cái khây lớn chứa Nguyên Khí Tán cùng túi vải lớn chứa Huyết Chi đem ra.
Tiểu Vũ phất tay một cái liền nhanh chóng thu nó vào trong tháp sau đó quay sang hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi có biết nơi đâu có khả năng cung cấp dược liệu không?
- À...chuyện này thì khách nhân có thể đi tới phía tây của Nam Hoang Thành, nơi đó cũng có bán rất nhiều thứ, dược liệu hẳn là có, nếu không ngươi có thể đi vào Như Mộng Các tìm thử, có lẽ nơi đó sẽ giúp ít được cho ngài!
Gã sai vặt suy nghĩ một chút liền nhanh nhảu nói ra.
Rời khỏi Luyện Đan Các hắn đi nghe ngón tin tức về phía tây thành một chút, khi đã xác nhận nơi đó thường có bán nhiều thứ nên liền tiến đến phía tây Nam Hoang Thành.
Ở trong Nam Hoang Thành có hai nơi cho mọi người giao dịch: tự do tập thị ngoài đông môn và thị trường giao dịch cao cấp ở thành tây.
Tự do tập thị là nơi cho mọi người tự do giao dịch nên không bị ai quản hạt, giao dịch ở đây không cần giao nạp phí dụng cho bất kỳ ai, đồ để giao dịch cũng cực kỳ phong phú, có khi tìm đươc đồ tốt, cũng có khi mua phải hàng giả.
Nhưng mà xác suất lấy được hàng giả ở đây lại rất cao, nếu mà muốn mua đồ tốt thì có thể tiến đến một nơi đó chính là nơi giao dịch cao cấp ở phía tây.
Thành tây tập thị do một mình Như Mộng Các làm chủ, xung quanh mấy trăm dặm mọi người thường xuyên đem đồ ra rao bán, nhưng đồ ở đây toàn là đồ xịn cơ hồ không có hàng giả nên mọi người cũng yên tâm phần nào.
* * *
Một bóng áo xanh xuất hiện trong đó, nhìn bộ dáng xem chừng tầm mười bảy, mười tám tuổi, khuôn mặt kiên cường, khí chất trưởng thành bạn cùng lứa không có. Nếu cẩn thận cảm giác sẽ phát hiện trên người thiếu niên toát ra sát khí nhàn nhạt, đôi mắt sáng như sao kia sâu thẳm.
Người này không ai khác chính là Tiểu Vũ!
Khi tến tới phía tây thành, hắn thấy nơi đây náo nhiệt hơn hẳn nơi của Luyện Đan Các, cảnh mọi người đi lựa chọn đồ khắp nơi làm tâm tình hắn cảm thấy vui vẻ hơn.
Hai bên ven đường, mọi người lấy thảm trải ra sau đó để đồ vật của mình muốn bán lên trên đó, làm như vậy mọi người đi ngang có thể thuận tiện xem hàng, nếu thích có thể trực tiếp ngồi xuống lựa chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro