Vẽ Truyền Tống Trận
Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ
2024-07-23 12:06:03
- Ọe. . .
Ba thiếu niên từ Quỷ Môn Quan chạy ra rốt cuộc không chịu được cảnh tượng máu tanh như thế này mà nôn mửa, thiếu nữ kia cuối cùng cũng kịp phản ứng lại, duy chỉ có thiếu niên Bạo Khí Cảnh là tốt hơn một chút.
Trần Vũ không đem Huyết Ma giết đi mà giữ tên này lại, theo hắn hồi nghi mấy tên này hẳn là có đồng bọn mới dám hoành hành như vậy, nếu không bình thường có cho tiền bọn chúng cũng không dám đi ra ngoài.
Bây giờ Huyết Ma cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, tuy không chết nhưng thê thảm vô cùng, hắn chính là muốn tên Huyết Ma kia biết cảm giác của những người kia như thế nào.
Trần Vũ quay đầu nhìn về phía bốn người, cười hiền một cái rồi hỏi:
- Mấy tên nửa người nửa ma này xuất hiện từ bao giờ, các ngươi đến từ nơi nào?
Bốn người kia khuôn mặt Trần Vũ khá là anh tuấn, không đến nổi kinh dị như Huyết Ma thì cũng bớt sợ một chút.
- Ân công, chúng ta đều là người Hồng Dương Trấn, Huyết Ma xuất hiện tại Hồng Dương Trấn đã hơn ba ngày, hiện tại chắc hẳn đã lan ra toàn trấn. Hồng Dương Trấn chúng ta không biết đã có bao nhiêu người trở thành con mồi của bọn chúng, chúng ta âm thầm đi ra ngoài là để tới Hoàng Thạch Thành xin giúp đỡ, không ngờ Huyết Ma thủ lĩnh đã tính trước, chặn đường súy nữa đã mất mạng, đa đa tạ ân công ân cứu mạng.
Thiếu niên Bạo Khí Cảnh cố gắn định thần lại, liền nhanh chóng nói hết ra sự tình của trấn mình cho thiếu niên trước mặt nghe.
Huyết Ma xuất hiện đã hơn ba ngày, cũng đã lan đến các địa phương trong Hoàng Thạch Thành, chứng tỏ số lượng Huyết Ma không hề ít chút nào, hơn nữa cũng có thể nói là một quân đoàn.
Hắn đang tính gọi người Học Viện tới đây để dẹp loạn, cũng như giúp bọn họ rèn luyện bằng cách chiến đấu thực sự nhưng mà đợi khi họ phi hành tới thì nơi này chỉ còn lại đống xác khô.
Nhưng mà vẫn còn một cách cho bọn hắn tới nhanh chóng mà không cần phi hành mà vẫn có thể tới đây nhanh chóng.
- Ngươi tên là gì?
Trần Vũ quay sang hỏi.
- Ân công, ta tên là Sở Mặc.
Người trẻ tuổi tên Sở Mặc nói ra, lời nói đối với Trần Vũ dị thường tôn kính, hắn thấy thiếu niên trước mắt này không phải người bình thường, Huyết Ma cường đại kia trong tay thiếu niên này giống như một con rối không chịu nổi một kích.
- Ân công, ta là Ngô Bình, không biết ân công tên gì, ở tông môn nào để chúng ta xin báo đáp!
Thiếu niên tên Ngô Bình đã bình tỉnh lại, nhanh chóng hỏi quý danh để tỏa lòng biết ơn.
- Ta là viện trưởng Thiên Đạo Học Viện trong Việt Triều, lần này tình cờ đi ngang nghe được tiếng hét thảm của các ngươi nên mới tới xem xét, lúc đầu cứ ngỡ các ngươi đánh nhau với yêu thú nên đến giúp một tay nhưng không ngờ ở đây lại có mấy tên Huyết Ma này!
Trần Vũ lắc đầu nghẹ giải thích cho đám thiếu niên trước mặt hiểu, Huyết Ma xuất hiện hơn ba ngày nên chắc chắn đã lan đi rất xa, hiện tại có lẽ Hồng Dương Trấn kia đang nguy kịch nên hắn không thể ngồi yên mặc kệ để những người kia chết oan uổng.
- Ân công đến từ Việt Triều! Viện trưởng Thiên Đạo Học Viện!
Sở Mặc kinh hô một tiếng, ba người khác nghe được Thiên Đạo Học Viện của Việt Triều thì sắc mặt lộ ra vẻ vui mừng, danh tiếng học viện này lan truyền khắp nơi trong các Vương Triều.
Ai cũng đã nghe qua sức mạnh cùng nhiều điều thần kỳ ở nơi đây nên hâm mộ không thôi, thậm chí cũng đã có nhiều người lặn lội đến Việt Triều để tham gia vào.
Mà người này chính là viện trưởng chứng tỏ hiện tại đang gặp quý nhân chân chính, như vậy thì an nguy của mọi người cũng sẽ được an toàn hơn rất nhiều.
- Ân công, Hồng Dương Trấn chúng ta đã mất rất nhiều thiếu nữ! Vừa rồi mấy tên Huyết Ma nói sau khi giết chúng ta sẽ đem Bạch Vũ Tích đưa cho thủ lĩnh huyết tế nên ta chắc chắn tên thủ lĩnh kia đang dùng máu của thiếu nữ để tu luyện! Kính xin viện trưởng cứu giúp chúng ta qua kiếp nạn này!
Sở Mặc lanh lợi thông minh nhanh chóng suy đoán ra sự tình của Huyết Ma, đồng thời gọi thiếu nữ thần sắc vẫn còn hoảng hốt Bạch Vũ Tích đi tới.
- Ừm!
Trần Vũ gật gật đầu, bàn tay xòe một cái Phi Kiếm từ trong túi trữ vật bay ra biến lớn thành hai thước.
Trần Vũ dùng Phi Kiếm thay bút bắt đầu vẽ nhiều hoa văn kỳ lại lên mặt đất khiến bốn người kia khó hiểu nhưng cũng không dám lên tiếng.
Thật ra hắn đã tính kỹ rồi, nếu một mình hắn thì cứu được bao nhiêu người chứ? Hay làm anh hùng rồi làm không biết bao nhiêu người chết, chi bằng mất một chút thời gian khắc lên Truyền Tống Trận.
Với kinh nghiệm khắc trận pháp của hắn thì Truyền Tống Trận chỉ không tới năm phút liền đã hoàn thành, tiếp đến hắn lục túi trữ vật tìm Yêu Hạch để làm suối nguồn năng lượng vận hành.
Bốn người kia đem Yêu Hạch sắp xếp đúng các vị trí của Truyền Tống Trận mà Trần Vũ chỉ, Trần Vũ hai tay kết ấn bắt quyết liên tục rồi đánh ra một thủ ấn làm mặt đất rung rinh, Truyền Tống Trận cũng phát ra ánh sáng nhấp nháy liên tục.
Không dừng lại, hắn lấy ra lệnh bài nhanh chóng liên lạc cho Vu Lão, để lão chuẩn bị cho học viên truyền tống đến đây.
- Ổn rồi!
Trần Vũ gật đầu khi mọi sự đã chuẩn bị hoàn thành, bây giờ chỉ cần chờ người của Học Viện tập hợp lại rồi bước vào Truyền Tống Trận có sẵn trong học viện để duy chuyển đến đây.
- Các ngươi ở đây canh giữ đại trận này, nhất định không cho người nào tới phá đám, nếu không mọi sự tất vong! Khi nào có người đi tới thì cầm lệnh bài này đưa cho họ rồi dẫn tới Hồng Dương Trấn!
Trần Vũ lấy ra lệnh bài viện trưởng giao cho Sở Mặc rồi quay sang tớm lấy gã Huyết Ma sống không bằng chết tra hỏi:
- Nói, thủ lĩnh của ngươi đem những thiếu nữ kia huyết tế ở đâu? Dám không nói ta sẽ từng chút một cắt lấy thịt trên người ngươi cho đến khi chết mới thôi!
Trần Vũ ngữ khí bình tĩnh nhưng lại làm người đối diện không dám không tin theo, chỉ sợ dám không làm theo liền ăn thêm đau khổ.
- Thủ...thủ lĩnh đang tu luyện Huyết Ma Thần Công sắp tiểu thành, dùng máu đám xử nữ để tu luyện ở trong trung tâm Hồng Dương Trấn!
Huyết Ma không dám không nói liền đem hết thẩy sự tình mình biết nói ra.
- Mang ta đi!
Trần Vũ nói xong, một phát nắm Huyết Ma đằng không mà lên, không quên quay lại nói thòng một câu:
- Chạy lên tán cây ẩn nấp sẽ an toàn hơn một chút, nhớ không được cho bất kỳ kẻ nào đụng tới đại trận! Nếu gặp nguy hiểm hãy truyền hết chân khí vào lệnh bài nó sẽ bảo vệ các ngươi!
Câu nói vừa dứt thì thân ảnh Trần Vũ cũng biến mất không thấy đâu, đám người còn lại thì ngay theo lời hắn leo lên trên thân cây cổ thụ ẩn nấp.
. . .
Nam Lĩnh Thành – Thiên Đạo Học Viện!
Ngay khi nhận được lệnh từ Trần Vũ, Vu Lão liền nhanh chóng đi xuống học viện tập trung hết thẩy những người chiến đấu được trong học viện ra rồi dẫn bọn chúng lên Truyền Tống Trận trên Thiên Cấm Sơn.
Đám học viên vừa vui mừng vừa hồi hợp vì đây là lần đầu tiên bọn chúng chiến đấu với Huyết Ma, ngoài ra cũng là lần đầu tiên được lên trên Thiên Cấm Sơn.
Tất cả Giảng Sư đều nhanh chóng chuẩn bị những thứ cần thiết cho học viên của mình, rồi bốn người Vu Lão, Huyền Lão, Dương giảng sư, Thiên Cơ Tử đi vào trong đại trận dẫn đầu.
Những người đến từ Bộ Yên Triều nghe tin quê nhà bị Huyết Ma làm hại thì câm phẫn vô cùng.
. . .
Note: xin lỗi mọi người rất nhiều, lúc trước mình copy thiếu chữ nên nó nhảy thành "Thất Sơn Tiên Cảnh" nên đã sửa lại thành "Thất Sơn Tiên Đảo" cho đúng, mọi người chửi mình ngu thì mình chịu!
Ba thiếu niên từ Quỷ Môn Quan chạy ra rốt cuộc không chịu được cảnh tượng máu tanh như thế này mà nôn mửa, thiếu nữ kia cuối cùng cũng kịp phản ứng lại, duy chỉ có thiếu niên Bạo Khí Cảnh là tốt hơn một chút.
Trần Vũ không đem Huyết Ma giết đi mà giữ tên này lại, theo hắn hồi nghi mấy tên này hẳn là có đồng bọn mới dám hoành hành như vậy, nếu không bình thường có cho tiền bọn chúng cũng không dám đi ra ngoài.
Bây giờ Huyết Ma cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, tuy không chết nhưng thê thảm vô cùng, hắn chính là muốn tên Huyết Ma kia biết cảm giác của những người kia như thế nào.
Trần Vũ quay đầu nhìn về phía bốn người, cười hiền một cái rồi hỏi:
- Mấy tên nửa người nửa ma này xuất hiện từ bao giờ, các ngươi đến từ nơi nào?
Bốn người kia khuôn mặt Trần Vũ khá là anh tuấn, không đến nổi kinh dị như Huyết Ma thì cũng bớt sợ một chút.
- Ân công, chúng ta đều là người Hồng Dương Trấn, Huyết Ma xuất hiện tại Hồng Dương Trấn đã hơn ba ngày, hiện tại chắc hẳn đã lan ra toàn trấn. Hồng Dương Trấn chúng ta không biết đã có bao nhiêu người trở thành con mồi của bọn chúng, chúng ta âm thầm đi ra ngoài là để tới Hoàng Thạch Thành xin giúp đỡ, không ngờ Huyết Ma thủ lĩnh đã tính trước, chặn đường súy nữa đã mất mạng, đa đa tạ ân công ân cứu mạng.
Thiếu niên Bạo Khí Cảnh cố gắn định thần lại, liền nhanh chóng nói hết ra sự tình của trấn mình cho thiếu niên trước mặt nghe.
Huyết Ma xuất hiện đã hơn ba ngày, cũng đã lan đến các địa phương trong Hoàng Thạch Thành, chứng tỏ số lượng Huyết Ma không hề ít chút nào, hơn nữa cũng có thể nói là một quân đoàn.
Hắn đang tính gọi người Học Viện tới đây để dẹp loạn, cũng như giúp bọn họ rèn luyện bằng cách chiến đấu thực sự nhưng mà đợi khi họ phi hành tới thì nơi này chỉ còn lại đống xác khô.
Nhưng mà vẫn còn một cách cho bọn hắn tới nhanh chóng mà không cần phi hành mà vẫn có thể tới đây nhanh chóng.
- Ngươi tên là gì?
Trần Vũ quay sang hỏi.
- Ân công, ta tên là Sở Mặc.
Người trẻ tuổi tên Sở Mặc nói ra, lời nói đối với Trần Vũ dị thường tôn kính, hắn thấy thiếu niên trước mắt này không phải người bình thường, Huyết Ma cường đại kia trong tay thiếu niên này giống như một con rối không chịu nổi một kích.
- Ân công, ta là Ngô Bình, không biết ân công tên gì, ở tông môn nào để chúng ta xin báo đáp!
Thiếu niên tên Ngô Bình đã bình tỉnh lại, nhanh chóng hỏi quý danh để tỏa lòng biết ơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ta là viện trưởng Thiên Đạo Học Viện trong Việt Triều, lần này tình cờ đi ngang nghe được tiếng hét thảm của các ngươi nên mới tới xem xét, lúc đầu cứ ngỡ các ngươi đánh nhau với yêu thú nên đến giúp một tay nhưng không ngờ ở đây lại có mấy tên Huyết Ma này!
Trần Vũ lắc đầu nghẹ giải thích cho đám thiếu niên trước mặt hiểu, Huyết Ma xuất hiện hơn ba ngày nên chắc chắn đã lan đi rất xa, hiện tại có lẽ Hồng Dương Trấn kia đang nguy kịch nên hắn không thể ngồi yên mặc kệ để những người kia chết oan uổng.
- Ân công đến từ Việt Triều! Viện trưởng Thiên Đạo Học Viện!
Sở Mặc kinh hô một tiếng, ba người khác nghe được Thiên Đạo Học Viện của Việt Triều thì sắc mặt lộ ra vẻ vui mừng, danh tiếng học viện này lan truyền khắp nơi trong các Vương Triều.
Ai cũng đã nghe qua sức mạnh cùng nhiều điều thần kỳ ở nơi đây nên hâm mộ không thôi, thậm chí cũng đã có nhiều người lặn lội đến Việt Triều để tham gia vào.
Mà người này chính là viện trưởng chứng tỏ hiện tại đang gặp quý nhân chân chính, như vậy thì an nguy của mọi người cũng sẽ được an toàn hơn rất nhiều.
- Ân công, Hồng Dương Trấn chúng ta đã mất rất nhiều thiếu nữ! Vừa rồi mấy tên Huyết Ma nói sau khi giết chúng ta sẽ đem Bạch Vũ Tích đưa cho thủ lĩnh huyết tế nên ta chắc chắn tên thủ lĩnh kia đang dùng máu của thiếu nữ để tu luyện! Kính xin viện trưởng cứu giúp chúng ta qua kiếp nạn này!
Sở Mặc lanh lợi thông minh nhanh chóng suy đoán ra sự tình của Huyết Ma, đồng thời gọi thiếu nữ thần sắc vẫn còn hoảng hốt Bạch Vũ Tích đi tới.
- Ừm!
Trần Vũ gật gật đầu, bàn tay xòe một cái Phi Kiếm từ trong túi trữ vật bay ra biến lớn thành hai thước.
Trần Vũ dùng Phi Kiếm thay bút bắt đầu vẽ nhiều hoa văn kỳ lại lên mặt đất khiến bốn người kia khó hiểu nhưng cũng không dám lên tiếng.
Thật ra hắn đã tính kỹ rồi, nếu một mình hắn thì cứu được bao nhiêu người chứ? Hay làm anh hùng rồi làm không biết bao nhiêu người chết, chi bằng mất một chút thời gian khắc lên Truyền Tống Trận.
Với kinh nghiệm khắc trận pháp của hắn thì Truyền Tống Trận chỉ không tới năm phút liền đã hoàn thành, tiếp đến hắn lục túi trữ vật tìm Yêu Hạch để làm suối nguồn năng lượng vận hành.
Bốn người kia đem Yêu Hạch sắp xếp đúng các vị trí của Truyền Tống Trận mà Trần Vũ chỉ, Trần Vũ hai tay kết ấn bắt quyết liên tục rồi đánh ra một thủ ấn làm mặt đất rung rinh, Truyền Tống Trận cũng phát ra ánh sáng nhấp nháy liên tục.
Không dừng lại, hắn lấy ra lệnh bài nhanh chóng liên lạc cho Vu Lão, để lão chuẩn bị cho học viên truyền tống đến đây.
- Ổn rồi!
Trần Vũ gật đầu khi mọi sự đã chuẩn bị hoàn thành, bây giờ chỉ cần chờ người của Học Viện tập hợp lại rồi bước vào Truyền Tống Trận có sẵn trong học viện để duy chuyển đến đây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Các ngươi ở đây canh giữ đại trận này, nhất định không cho người nào tới phá đám, nếu không mọi sự tất vong! Khi nào có người đi tới thì cầm lệnh bài này đưa cho họ rồi dẫn tới Hồng Dương Trấn!
Trần Vũ lấy ra lệnh bài viện trưởng giao cho Sở Mặc rồi quay sang tớm lấy gã Huyết Ma sống không bằng chết tra hỏi:
- Nói, thủ lĩnh của ngươi đem những thiếu nữ kia huyết tế ở đâu? Dám không nói ta sẽ từng chút một cắt lấy thịt trên người ngươi cho đến khi chết mới thôi!
Trần Vũ ngữ khí bình tĩnh nhưng lại làm người đối diện không dám không tin theo, chỉ sợ dám không làm theo liền ăn thêm đau khổ.
- Thủ...thủ lĩnh đang tu luyện Huyết Ma Thần Công sắp tiểu thành, dùng máu đám xử nữ để tu luyện ở trong trung tâm Hồng Dương Trấn!
Huyết Ma không dám không nói liền đem hết thẩy sự tình mình biết nói ra.
- Mang ta đi!
Trần Vũ nói xong, một phát nắm Huyết Ma đằng không mà lên, không quên quay lại nói thòng một câu:
- Chạy lên tán cây ẩn nấp sẽ an toàn hơn một chút, nhớ không được cho bất kỳ kẻ nào đụng tới đại trận! Nếu gặp nguy hiểm hãy truyền hết chân khí vào lệnh bài nó sẽ bảo vệ các ngươi!
Câu nói vừa dứt thì thân ảnh Trần Vũ cũng biến mất không thấy đâu, đám người còn lại thì ngay theo lời hắn leo lên trên thân cây cổ thụ ẩn nấp.
. . .
Nam Lĩnh Thành – Thiên Đạo Học Viện!
Ngay khi nhận được lệnh từ Trần Vũ, Vu Lão liền nhanh chóng đi xuống học viện tập trung hết thẩy những người chiến đấu được trong học viện ra rồi dẫn bọn chúng lên Truyền Tống Trận trên Thiên Cấm Sơn.
Đám học viên vừa vui mừng vừa hồi hợp vì đây là lần đầu tiên bọn chúng chiến đấu với Huyết Ma, ngoài ra cũng là lần đầu tiên được lên trên Thiên Cấm Sơn.
Tất cả Giảng Sư đều nhanh chóng chuẩn bị những thứ cần thiết cho học viên của mình, rồi bốn người Vu Lão, Huyền Lão, Dương giảng sư, Thiên Cơ Tử đi vào trong đại trận dẫn đầu.
Những người đến từ Bộ Yên Triều nghe tin quê nhà bị Huyết Ma làm hại thì câm phẫn vô cùng.
. . .
Note: xin lỗi mọi người rất nhiều, lúc trước mình copy thiếu chữ nên nó nhảy thành "Thất Sơn Tiên Cảnh" nên đã sửa lại thành "Thất Sơn Tiên Đảo" cho đúng, mọi người chửi mình ngu thì mình chịu!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro