Lạn Kha Kì Duyên

Lô hỏa luyện ch...

Chân Phí Sự

2024-11-02 16:39:34

“Sư tổ, ngài nói thể đừng nói ngắt quãng vậy được không ạ... Có lò đan ư?”

Nữ tu của Nguy Mi Tông nhìn theo hướng ngón tay của vị trưởng bối, chỉ thấy những ráng mây rực lửa bao quanh Vân Hà Uyển, nhưng làm gì thấy được lò đan nào đâu. Nàng nghĩ tới nghĩ lui, chắc có lẽ không thể dùng mắt thường quan sát được, vì thế liền hứng chí bừng bừng vận khởi pháp nhãn nhìn về phía Vân Hà Uyển lần nữa.

“Ừ, có lò đan, không dùng mắt thường nhìn được đâu...”

Nữ tu Nguy Mi Tông nói xong, không thấy vãn bối nhà mình đáp lời. Nàng cũng quay lại nhìn hai bên, bỗng nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng rung động của đám tu sĩ trẻ. Vị nữ tu vội vàng quét cây phất trần sang hai bên trái phải, đồng thời cũng quét tan luôn luồng nhiệt lượng đang đun nóng trong tâm linh của mình.

Nếu nhìn thẳng vào ngọn núi Tiên Lai Phong thì sẽ không có chuyện gì cả, nhưng nếu ai đó cố tình nhìn vào Vân Hà Uyển, ngay lập tức sẽ sa vào tầng ý cảnh của Kế Duyên, có khả năng sẽ trực tiếp chứng kiến Tam Muội Chân Hỏa vô hạn. Khi đạo hạnh của ngươi chưa đủ, có thể sẽ bị tổn hại tâm thần.

Phải biết rằng vốn dĩ Tam Muội Chân Hỏa ở bên trong ý cảnh của Kế Duyên. Vào lúc ba người cùng nhau luyện chế Kim linh tơ tằm, Kế Duyên hầu như đã thi triển Thiên Địa Hóa Sinh, đồng thời triển khai toàn bộ ý cảnh, lúc này Tam Muội Chân Hỏa dường như đã ở cấp độ dùng hết toàn bộ công suất.

Tất nhiên Chân Hỏa sẽ không thiêu cháy ở thế giới thực, nhưng nếu quá dụng tâm chú ý thì cũng bị tổn thương tâm thần. Người có đạo hạnh chân chính cực cao sẽ không sợ, kẻ có đạo hạnh yếu kém sẽ chẳng nhìn thấy gì; rốt cuộc, những kẻ bị thương lại chính là những tu sĩ có tu vi ở mức trung bình, nằm giữa cảnh giới cao thâm và cảnh giới thấp kém.

“Phù... Sư tổ....”

Tu sĩ hậu bối không nhịn được còn muốn oán trách một câu, nữ tu đầu lĩnh Nguy Mi Tông áy náy nhỏ giọng nói thầm.

“Quên nói...”

Đây chỉ là một trong những sự việc nho nhỏ xảy ra bên ngoài Tiên Lai Phong, ở những địa phương khác cũng có tình huống tương tự nhưng không nhiều, dù sao việc cần phải làm chính là tìm được nguyên nhân từ Vân Hà Uyển này.

Hơn nữa, tuy các tiên tu khác cũng kinh ngạc trong thoáng chốc, nhưng phần lớn cũng chỉ là tò mò bay đến bên ngoài ngọn núi. Còn người sốt ruột nhất chỉ có người của Cửu Phong Sơn mà thôi.

“Đây là đạo tràng của Cửu Phong Sơn chúng ta, đạo hữu ở nơi nào đang thi pháp lúc này vậy?”

Từ ngọn núi trung tâm Cửu Phong Sơn, có ba đạo pháp quang bay tới, lôi âm gào thét vang vọng giữa núi rừng, chấn động làm cho cấm chế trong phạm vi xung quanh Cửu Phong Sơn sáng lên ánh hào quang, linh khí lay động không ngừng vờn quanh Tiên Lai Phong, nhấc lên từng đợt sóng lớn mà mắt thường không thể nhận ra.

Nguồn gốc của lôi âm là từ một vị mặc trường bào màu nâu ở chính giữa, đầu đội tinh quan điêu khắc kim loại, nhìn giống như một nam tử ở tuổi trung niên. Chỉ là dưới lôi âm cuồn cuộn lại chẳng có ai đáp lời.

Tại thời điểm pháp quan hiện ra trên không trung của Tiên Lai Phong, vị tu sĩ tiếp khách của Cửu Phong Sơn vội vã bay ra, hành lễ với ba vị nhân vật cấp lão tổ vừa đến đây.

“Tri khách của Tiên Lai Phong - Đường Lĩnh Sự bái kiến Chưởng giáo tổ sư và hai vị trưởng lão!”

“Nói ngắn gọn thôi, rốt cuộc các ngươi biết chuyện gì xảy ra không?”

Vị Chưởng giáo và hai cao nhân của Cửu Phong Sơn không còn gấp gáp nóng nảy như lúc vừa rồi nữa, bởi vì khi bọn họ tới gần, có lẽ đã phát hiện ra thực sự không có kẻ thù bên ngoài nào.

Mấy vị tu sĩ tiếp khách không dám giấu diếm, chỉ có thể bẩm báo cụ thể.

“Bẩm Chưởng giáo Tổ Sư, chúng ta cũng không phát hiện ra biến hóa lúc đầu, chỉ biết có người đang thi triển ngự hỏa chi pháp.”

“Chưởng giáo sư huynh, xem ra bọn họ cũng không biết gì. Đúng rồi, Vân Hà Uyển hình như được an bài cho các đạo hữu Tiên Hà Đảo đúng không, bọn họ tới chưa?”

Ba người đều có đạo hạnh cực cao, lúc này tập trung nhìn thì tất nhiên sẽ thấy được ngọn nguồn ở Vân Hà Uyển.

Tu sĩ tiếp khách vẫn chưa trả lời, vị Chưởng giáo của Cửu Phong Sơn đã nói trước.

“Đạo hữu Tiên Hà Đảo đã tới rồi. Mười mấy ngày trước, ta còn gặp đạo hữu Chúc Thính Đào của Tiên Hà Đảo, chẳng lẽ là do y?”

“Vậy chuyện này xử trí như thế nào?”

Đúng lúc đoạn đối thoại ngắn diễn ra, lại có độn quang bay đến, chính là Thường Dịch của Tiên Hà Đảo. Gã tới gần liền dừng độn quang, cung kính hành lễ với ba vị cao nhân của Cửu Phong Sơn.

“Thường Dịch - tu sĩ Tiên Hà Đảo ra mắt Chưởng giáo và hai vị cao nhân Cửu Phong Sơn.”

“Thường đạo hữu, Chúc đạo hữu đâu? Việc này có liên quan gì đến Tiên Hà Đảo không?”

Rốt cuộc chuyện này đã thu hút gần hết đám tiên tu đến Tiên Lai Phong, còn kinh động Chưởng giáo Cửu Phong Sơn đến đây, Thường Dịch cũng không dám giấu diếm, đành nói thẳng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Việc này quả thực có liên quan với Chúc sư bá. Mười mấy ngày trước, có một vị cao nhân có quan hệ không cạn với Tiên Hà Đảo chúng ta đến Vân Hà Uyển, muốn mời Chúc sư bá cùng luyện chế một kiện Pháp bảo. Đồng hành còn có hai vị cao nhân khác. Bốn người bọn họ quyết định bắt đầu chuẩn bị ngay tại Vân Hà Uyển. Tu sĩ Tiên Hà Đảo chúng ta thiết lập cấm chế bên ngoài, chịu trách nhiệm hộ pháp....”

Vẻ mặt Thường Dịch trở nên lúng túng hơn.

“Chỉ là, dù chúng ta tạo ra nhiều tầng cấm chế nhưng đã đánh giá thấp động tĩnh của việc 'chuẩn bị'. Chân hỏa của cao nhân hiển lộ, cấm chế lập tức lung lay sắp đổ. Hơn nữa, chúng ta căn bản không dám ở gần quá lâu, thế nên không có cách nào tiếp tục củng cố cấm chế, nên, nên mới thành bộ dáng hiện tại, quấy nhiễu đến rất nhiều đạo hữu. Tiên Hà Đảo của chúng ta quả thực vô cùng xấu hổ!”

“Luyện khí?”

Ba vị cao nhân của Cửu Phong Sơn đều nhìn về phía Vân Hà Uyển, sau đó lại nhìn những vị tiên tu các phương đang bay lượn trên không trung. Xét về tình huống này, đây đúng thật là một chuyện phiền não, và cũng là một thử thách trí tuệ dành cho Cửu Phong Sơn.

Mọi người đang háo hức chờ đợi xem Cửu Phong Sơn có xử trí thỏa đáng hay không.

Nhưng chắc chắn là không thể cắt ngang quá trình thi pháp của nhóm người Chúc Thính Đào được rồi. Nhìn vào động tĩnh thế này, không cần suy nghĩ cũng biết là họ đang luyện chế một vật cực kỳ tốt nào đó; người luyện chế cũng có thể là đang rơi vào một tình huống khó khăn trong lúc kiểm soát tình hình. Lúc này, giả sử có ngoại lực can thiệp vào, ngộ nhỡ tạo nên một chút tác động xấu, không chừng người ta sẽ hận thù ngươi cả đời.

“Thường đạo hữu, chẳng hay ba vị đang luyện khí cùng Chúc đạo hữu là ai, và họ đang luyện món đồ gì vậy? Tại sao lại cần hỏa lực kinh người đến thế?”

“Một vị là Kế tiên sinh Kế Duyên, đến từ Vân Châu nơi Đông thổ, có mối quan hệ rất thân thiết với Tiên Hà đảo chúng ta. Chúc sư bá gia nhập nhóm này cũng là do nể mặt của Kế tiên sinh đấy. Hai người còn lại, có một vị cao nhân họ Lỗ, ăn mặc như một người ăn mày nhưng đạo hạnh cực kỳ cao thâm, không thua gì Chúc sư bá. Người cuối cùng là lão chân nhân Cư Nguyên Tử của Ngọc Hoài Sơn, đạo hạnh cũng cao tuyệt không kém. Về phần đang luyện chế vật gì, Thường mỗ chỉ là một kẻ tiểu bối, làm sao biết được? Chỉ biết rằng, đó là vật liên quan đến Ngũ hành chi linh, và hiện tại cũng chỉ là đang ở giai đoạn chuẩn bị trước khi luyện chế chính thức mà thôi!”

Khi nói câu này, Thường Dịch cũng đang dở khóc dở cười, thậm chí còn có cảm giác không thể tin được. Nhưng động tĩnh này thực sự chỉ là quá trình chuẩn bị mà thôi; đây là điều mà Kế tiên sinh và Chúc sư bá chính miệng nói ra. Hơn nữa, phải có đủ năm người để chính thức luyện khí, hiện vẫn thiếu một người, nên chắc chắn không phải là đang luyện chế đâu.

“Quá trình chuẩn bị thôi à?”

Thường Dịch nhanh chóng bổ sung.

“Từng câu từng chữ của Thường mỗ là sự thật đấy. Thực ra, ta nghe Chúc sư bá và những vị khác nói rằng, Ngũ hành chi linh có liên quan đến việc luyện chế bảo vật lần này, phải có năm người khác nhau đồng thời chia ra điều khiển. Vì vậy, thực tế là có năm vị cao nhân luyện chế; hiện tại đang có bốn vị trong Vân Hà Uyển, còn một vị khác chính là Ứng Long quân của Vân Châu, Đông Thổ, có lẽ là đang trên đường bay tới đây.”

Lúc kể lại thế này, ngay cả bản thân Thường Dịch cũng có cảm giác là mình đang nói phét. Nhưng đây là sự thật. Đồng thời, tất cả mọi người ở Cửu Phong Sơn đều cảm thấy chấn động khi nghe vậy, bao gồm cả chưởng giáo của Cửu Phong Sơn.

“Rốt cuộc, bọn họ muốn luyện chế pháp bảo gì thế?”

“Chưởng giáo, nên xử lý chuyện này thế nào đây?”

Hai vị lão nhân ở bên kinh ngạc hỏi hai lần.

Nhưng đối diện với việc phiền toái thế này, chưởng giáo Cửu Phong Sơn lại cười nhẹ, lắc đầu nói.

“Chẳng trách sao có đạo hữu từng nói rằng, đại hội Tiên Du là một chuyện rắc rối. Vốn dĩ, ta còn không tin tà, nhưng thôi cứ kệ đi. Mở Khí Đạo Phong ra, sắp xếp cho mấy đạo hữu các nơi ở lại đó. Về phần Tiên Lai Phong... Tạm thời tặng cho các vị đạo hữu kia vậy!”

Chưởng giáo Cửu Phong Sơn quay sang các tu sĩ xung quanh.

“Truyền lệnh, Khí Đạo Phong sẽ là nơi ở cho các lộ đạo hữu.”

“Lĩnh pháp chỉ!”

Khi tu sĩ tiếp khách bay đến Khí Đạo Phong, chưởng giáo của Cửu Phong Sơn cũng dùng lôi âm truyền lời đến mọi nơi tại Tiên Lai phong.

“Các vị đạo hữu, hỏa lực tại Tiên Lai Phong không liên quan gì đến bọn tà ma. Đó là do có đạo hữu bế quan, từ đó mà sinh ra dị tượng, có lẽ kéo dài hơi lâu. Mời mọi người chuyển nơi ở sang Khí Đạo Phong, cũng mong mọi người rộng lòng tha thứ!”

Khi lời nói của vị chưởng giáo đây truyền ra bốn phương, một đám tu sĩ Cửu Phong Sơn cũng bay đi khắp nơi, giải thích cặn kẽ cho tất cả các tu sĩ đồng đạo, tiện thể hướng dẫn bọn họ về Khí Đạo Phong.

Đối với những tu sĩ khắp trời nam biển bắc, ngoại trừ kinh sợ ra, căn bản cũng không bị tổn thất gì. Tựu chung lại, chỉ là chuyển nơi nghỉ ngơi sang chỗ khác mà thôi. Tuy một số vị tiên tu có tu vi thâm hậu khá khó tính, nhưng đa phần cũng chẳng phải hạng người ngang ngược càn rỡ, khi nghe giải thích thì cũng hiểu rõ lý lẽ cả.

Nếu quả thật có những kẻ luôn cố ý làm khó người khác, tám phần mười trường hợp cũng là do không có trưởng bối lợi hại bên cạnh, không ai nhắc nhở mới có thể ngớ ngẩn đến mức không hiểu rõ đây là địa phương nào như thế.

Nguy Mi tông bên này cũng có tu sĩ của Cửu Phong Sơn đến tiếp đón.

“Mong Giang tiền bối và chư vị đạo hữu Nguy Mi tông rộng lòng tha thứ. Chưởng giáo tổ sư đã truyền lệnh mở Khí Đạo Phong ra; tạm thời không thể ở lại Tiên Lai Phong được.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vị nữ tử đang cầm phất trần của Nguy Mi tông quay đầu nhìn vị tu sĩ mới đến, gật nhẹ nhưng không nói gì; một nàng hậu bối bên cạnh bèn trả lời thay.

“Ta biết rồi; mời đạo hữu dẫn đường.”

“Vâng, mời chư vị theo ta!”

Cũng vào thời khắc này, tại Vân Hà Uyển bên trong Tiên Lai Phong, Kế Duyên và ba người còn lại tất nhiên biết rằng mình đã làm phiền đến những người khác. Không bàn đến những yếu tố khác, chính là lôi âm của chưởng giáo Cửu Phong Sơn đang vang vọng rành rành ra đấy. Nhưng lúc này, bọn hắn cũng không thể dừng tay, bằng không sẽ rơi vào cảnh kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

May mắn thay, lôi âm của chưởng giáo lại truyền đến, tựa hồ là đang sắp xếp một nơi ở mới cho các lộ đạo hữu.

“Chờ sau khi luyện chế xong sợi tơ vàng này, ta sẽ răn dạy bọn tiểu bối kia; có mỗi việc gia cố cấm chế này thôi mà cũng không làm tốt được!”

“Bọn họ làm tốt lắm rồi! Thôi thì Chúc đạo hữu đừng phân tâm nữa.”

Đối mặt với Chân hỏa hừng hực trong đan lô, thế mà bốn người bọn họ còn miễn cưỡng có thể nói chuyện vài câu trong khi thi pháp, quả đúng là đạo hạnh cao tuyệt.

Một mặt, Kế Duyên cố gắng giữ sự cân bằng của biển lửa, mặt khác còn thi pháp trong ý cảnh, khiến một số ngôi sao đặc biệt trên bầu trời phun ra tinh lực và nguyệt hoa, tạo thành một lực lượng Thái Âm nồng đậm. Lực lượng ấy bao phủ cả bốn người bọn họ giữa một vầng sáng mông lung ngay trên đỉnh núi bên trong ý cảnh, giảm bớt đi nhiệt độ nóng rực của Tam muội Chân hỏa.

Trong nháy mắt đã trôi qua một tháng, càng ngày càng có nhiều tu sĩ Tiên đạo tiến vào Cửu Phong Động Thiên. Chỉ là, những người này sau đó đã được dẫn thẳng đến Khí Đạo Phong, tiếp theo cũng được nghe kể về những gì đang diễn ra tại Tiên Lai Phong.

Không biết từ bao giờ, tin tức về việc có cao nhân chiếm cứ Tiên Lai Phong để luyện chế pháp bảo đã lan truyền nhanh chóng. Ngay cả khi Tiên Lai Phong đã không còn là nơi tiếp khách, chuyện này vẫn ảnh hưởng đến sự tò mò của mọi người.

...

“Ông... Ông... Ông...”

Sợi tơ tằm đang liên tục run rẩy trên đan lô; mỗi lần rung động đều có lực lượng Kim linh rót vào. Sợi tơ tằm cứ biến hóa liên tục giữa thể màu vàng và thể trong suốt. Mỗi khi Kim linh rót vào, nó sẽ hóa thành màu vàng; và sau khi được bốn người hợp lực thi pháp vào, nó sẽ quay về sắc thái trong suốt dưới dạng mềm dẻo.

Đôi mắt của Kế Duyên đang khép hờ; ngoại trừ biển lửa ngập trời đang phản chiếu trong ánh mắt, hắn còn thấy được biểu cảm phấn khích của ba người xung quanh.

Cư Nguyên Tử thì vẫn luôn nghiêm túc và tỉ mỉ, không cho phép mình mắc phải bất kỳ sai sót nào. Miệng của lão mở ra rồi khép lại nhanh đến mức không thể nghe thấy rõ từng âm điệu Sắc lệnh.

Về phần lão ăn mày thì vẫn bình tĩnh, nhưng đồng thời còn tỏ ra hơi hưng phấn một chút; và Chúc Thính Đào cũng như vậy.

“Kế tiên sinh, dù gì đi nữa thì mấy đạo hữu trên Tiên Lai Phong đã rời đi hết rồi. Chúng ta không cần cố kỵ nữa.”

“Đúng vậy, bọn họ đều đi hết rồi, cần chi mà lo lắng nữa!”

Cư Nguyên Tử phát ra sắc lệnh liên tục, không thể nói chuyện được, nhưng cũng gật đầu đồng ý.

'Đúng là ba kẻ điên!'

Kế Duyên thầm nghĩ như vậy, nhưng trên mặt cũng lộ ra nụ cười có chút điên cuồng.

“Cũng đúng, cũng đúng! Mấy vị đạo hữu đây ắt hẳn cũng đã thích ứng với Chân hỏa của đan lô rồi!”

Nói đến đây, Kế Duyên đã bấm pháp quyết bằng cả hai tay, vung tay áo tung ra hàng trăm đồng pháp tiền vờn quanh bốn người. Sau đó, một cây bút lông sói xuất hiện ngay trên tay hắn.

Đống pháp tiền hóa thành ánh sáng rồi tan biến, Kế Duyên lập tức múa bút, viết giữa không trung.

“Sắc lệnh, lô hỏa luyện chân kim!”

Xoẹt... Chú văn sắc lệnh tỏa ra ánh sáng chói lọi, sau đó bay về phía trước. Cùng lúc này, nắp trên của đan lô trên cao đột nhiên rơi xuống, phủ lên tơ vàng, che kín chân hỏa bên trong đan lô. Mà ngay thời điểm đan lô bị đóng kín, chú văn sắc lệnh kịp thời dán lên thành đan lô.

“Coong...”

Một tiếng động inh ỏi tựa như tiếng chuông rền vang lên từ giữa ý cảnh hư vô, phá vỡ ranh giới giữa hư ảo và thực tại, truyền ra khắp cả Tiên Lai Phong, cũng vọng đến từng ngóc ngách của Cửu Phong Sơn.

Thậm chí, ở khắp mọi nơi trên Khí Đạo Phong, những đôi pháp nhãn lập tức quét về Tiên Lai Phong, nơi đang được người người chú ý.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lạn Kha Kì Duyên

Số ký tự: 0