Lạn Kha Kì Duyên

Thề Độc (1)

Chân Phí Sự

2024-11-02 16:39:34

Sau khi chờ mãi không thấy ra chương nên ta quyết định dịch tiếp bộ này, vừa là để thỏa mãn bản thân vừa là để cho các đạo hữu nhảy hố được trọn vẹn. Bởi vì thâm niên tu luyện cũng khá lâu rồi nên một số Danh từ ta sẽ thiên về từ hán việt hơn là thuần việt, mong các đạo hữu đọc sẽ không quá khó chịu.

[Dịch giả: dnp]

Thế nhưng đối với việc đó Kế Duyên không hề có bất cứ phản ứng nào khác mà trái lại nhẹ nhàng đưa tay vỗ vỗ Tiểu Hạc [Con hạc giấy nhỏ] rồi nhìn Tân Vô Nhai nói

“Đầu Tiểu Hạc này của ta vốn chỉ là đồ vật ta tạo nên trong lúc rảnh rỗi, chẳng biết từ lúc nào nó lại cảm nhiễm được một tia linh khí mà dần dần trở nên có chút linh tính, mặc dù tiên thiên hơi mỏng nhưng cũng coi như là có tiềm năng thành đạo!”

Tân Vô Nhai vô thức liếc nhìn về phía bả vai Kế Duyên, chỉ thấy đầu Tiểu Hạc kia không hẳn đơn giản là chỉ có một chút linh tính như vậy, thế nên hắn liền bày tỏ thêm

“Xin hỏi tiên sinh, Tiểu Hạc này xưng hô như thế nào, lúc nãy Tân mỗ hơi bất ngờ nên định chộp tới để nhìn cho kỹ, quả thực là đã hơi đường đột!”

Giờ nghĩ lại quả thực từ trước tới giờ Kế Duyên vẫn chưa chính thức ban cho Tiểu Hạc một cái tên chính thức nào cả, sau khi suy nghĩ một chốc hắn liền nói:

“Mấy đạo hữu Ngọc Hoài Sơn từng gọi nó là Hạc Đồng Tử, thôi thì cứ xem như đấy là tên của nó đi!”

Tân Vô Nhai sau khi nghe thấy thế liền chắp tay hướng về phía Tiểu Hạc tạ lỗi.

“Tân mỗ vừa rồi không biết là Hạc Đồng Tử lại cứ tưởng là đồ vật tự chế trong Quỷ Thành nên có chỗ mạo phạm, thành thật tạ lỗi mong được rộng lòng tha thứ!”

Cái tư thái vô cùng thành khẩn này khiến Tiểu Hạc thập phần hưởng thụ, mấu chốt là nó cũng rất thích cái xưng hô kia của mình, cũng học theo người ta thở dài rồi đem hai cánh đưa ra trước người bày ra bộ dáng cúi người đáp lễ, biểu hiện trông rất chi là rộng lượng.

Thấy bộ dáng này của nó Kế Duyên cũng suýt không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Sau khi đứng thẳng dậy liền vội vàng lôi ra một tệp kim thiếp ra hai tay đưa cho Kế Duyên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Kế tiên sinh, đây là thành quả của khoảng thời gian vừa rồi, ách, một phần trong đó là do người ta chủ động đưa tới, đương nhiên cũng có không ít kẻ vẫn chọn nương nhờ Tổ Việt Quốc nên khi ta mang quân đi tới chỗ họ thì toàn vườn không nhà trống cả rồi!”

Kế Duyên đang nhìn xệp Kim thiếp nắm trong tay khi nghe tới đó thì đột nhiên có chút sững sờ, bất quá hắn liền bảo:

“Đây đã là kết quả không quá tệ rồi, mặc dù không thể tiêu diệt hết được đám yêu nghiệt kia nhưng ít nhất đã đủ để khiến cho nhiều người hiểu rõ nắm trong tay Kim Thiếp này cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, còn nếu như vẫn khăng khăng muốn nhảy lên chiến thuyền của Tổ Việt Quốc thì tùy bọn hắn!”

“Đúng rồi tiên sinh, Tống Việt Quốc từng phái sứ giả qua Vô Nhai Thành tính dò xét ý tứ của ta, bất quá ta vẫn chưa cho phép hắn vào thành”

“Ừm!”

Kế Duyên gật nhẹ đầu nhìn qua Tân Vô Nhai hỏi

“Người đến là Phàm nhân hay là Tu chân giả? Có mang thánh chỉ theo không?”

“Thưa tiên sinh chỉ có ba người đến, gồm hai người một yêu, đều là Tu chân giả cả, cũng không thấy mang thánh chỉ gì!”

Kế Duyên cười cười lắc đầu không nói, Tống thị Tống Việt Quốc vẫn là hơi thiếu chút quyết đoán.

“Kế tiên sinh, bên trong cảnh nội Tống Việt Quốc hiện tại đã được ta dọn dẹp một vòng không sai biệt lắm, nhất định là vẫn còn một ít yêu tà ẩn núp sâu nhưng không còn đáng ngại. Binh lực Quỷ thành mặc dù có hao tổn một phần nhưng với sĩ khí dâng cao như hiện tại vẫn có đủ khả năng tái chiến!”

Kế Duyên chăm chú nhìn Tân Vô Nhai với ánh mắt thâm sâu khiến gã có chút hơi khẩn trương.

“Quỷ binh mặc dù hao tổn không ít nhưng cũng có rất nhiều quỷ vật nhân cơ hội này có thể hấp thu được phần lớn nguyên khí. Vạn sự dục tốc bất đạt, thứ nguyên khí pha tạp hỗn loạn này không phải dễ hấp thu như vậy, dễ khiến cho quỷ tính bị ảnh hưởng, đã khi nào ngươi thấy qua Quỷ Soa Âm Ti chính thống dùng phương thức này để đề thăng chưa?”

Quỷ thành mặc dù hao tổn không ít binh lực nhưng phần lớn tổn thất là đám Quỷ tốt tầng dưới chót, trái lại có rất nhiều lão quỷ tích lũy nội tình thâm hậu bao nhiêu năm qua đã mượn cơ hội này mà đề thăng một khoảng lớn tu vi. Bởi vì nhận được chỗ tốt cực lớn từ việc trước kia không ai dám nghĩ tới mà đã có rất nhiều quỷ vật tham luyến cái loại cảm giác thoải mái này

Ngữ khí của Kế Duyên chậm rãi chậm lại đồng thời nhấn mạnh thêm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Hiện nay người mới chấp chưởng U Minh Chính Đường, căn cơ vẫn còn chưa ổn định, ta cũng biết người muốn mau chóng xây dựng được một đám thủ hạ đắc lực để phò tá nên mới mắt nhắm mắt mở cho qua. Bất quá một số việc đừng vì cái lợi trước mắt mà hồ đồ bỏ qua lợi ích lâu dài. Nếu không thể quang minh chính đại xây dựng được nền móng vững chắc, tuân theo chính khí để thành thần mà lại vì chút lợi ích tà ma thì chúng quỷ ở Vô Nhai Thành cũng chỉ có thể bị chính tòa thành này giới hạn mà thôi, sao có thể xứng trở thành U Minh Chính Đường được?”

“Vâng! Tạ ơn Kế tiên sinh dạy bảo!”

Tân Vô Nhai vội vàng gật đầu xưng phải, trong lòng hắn vừa kích động lại có chút sợ hãi, rốt cục không còn dám có tâm tư gì khác nữa. Bất quá hắn cũng không có bất kỳ chỗ nào là chán nản cả mà ngược lại còn âm thầm cao hứng khi biết Kế Duyên không phải chỉ muốn để U Minh Chính Đường đơn thuần trở thành một phủ Thành Hoàng mà thôi.

“Đi thôi, triệu tập một ít quỷ tu xuất chúng trong thành lại, ta có chuyện muốn nói!”

Nói xong Kế Duyên trực tiếp đi thẳng ra ngoại viện, Tân Vô Nhai vội vàng vâng dạ rồi cũng theo sát phía sau, Kim Giáp Lực Sĩ vốn canh giữ bên ngoài tĩnh thất cũng lặng yên cất bước đuổi theo.

Không lâu sau đó nơi đại tiền sảnh bên ngoài trung tâm U Minh Quỷ Phủ lần lượt xuất hiện các Quỷ tu thân mang các chức vụ trọng yếu, năm đầu Kim Giáp Lực Sĩ khôi ngô đang đứng canh gác ở đây vừa thấy Kế Duyên đi ra liền đồng loạt chắp tay chỉnh tề hành lễ, trăm lời như một.

"Tôn thượng!"

"Thành chủ đại nhân, Kế tiên sinh!"

Những Quỷ tu khác cũng nhanh chóng hướng Tân Vô Nhai và Kế Duyên hành lễ, mặc dù có chút hiếu kỳ với Tiểu Hạc trên vai Kế Duyên nhưng không ai dám mở miệng ra hỏi cả, sau khi đợi cho Kế Duyên lẫn Tân Vô Nhai dẫn đầu đi vào nội sảnh rồi mới nối đuôi nhau theo vào.

Trong quá trình này Kế Duyên đã tranh thủ quan sát những Quỷ tu này một vòng, hắn vui mừng phát hiện ra đám quỷ binh quỷ tưởng này hình như đều giống Tân Vô Nhai cả, đều không có tận lực hấp thu nguyên khí trong quá trình chinh phạt yêu tà vừa qua, vì thế mà căn cơ tu hành vẫn khá vững chắc.

Kế Duyên cùng Tân Vô Nhai nhanh chóng bước tới vị trí chủ tọa, sau tôn Kim Giáp Lực Sĩ chia làm hai bên tả hữu mỗi bên ba tôn uy nghiêm túc mục đứng, khiến cho quỷ khí âm trầm trong U Minh Phủ lộ ra mấy phần uy thế cương dương.

Trong mắt Kế Duyên hầu như tất cả quỷ tu Vô Nhai Thành đều mang một thân trang phục hắc sắc theo lối võ phục, ngay cả Tân Vô Nhai cũng mặc hắc sa đầu đội mũ quan, xem ra trong những quỷ tu này cũng có phần lớn hết sức nghiêm túc, Kế Duyên tươi cười nói:

“Chư vị không cần khẩn trương, tin tức ta sắp nói không hẳn là tin xấu. Lần này các vị tiêu diệt yêu tà chính là đã giúp đỡ chính đạo nhân gia, việc này đối với nghiệp tu hành của các vị có rất nhiều chỗ tốt. Qua chiến dịch này danh tiếng Vô Nhai Thành vang xa, chưa nói tới trong U Minh Giới thì ngay cả trong đám tà ma ngoại đạo Yêu đạo đều không có ai dám khinh thị nữa cả!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lạn Kha Kì Duyên

Số ký tự: 0