Lão Bà Nhặt Trong Game Đúng Là Nữ Ma Đầu
Bảng Nhân Vật M...
2024-09-07 19:10:04
Tống Diệp liền nghĩ, nếu như nữ tử Tần Khê Y này có lai lịch rất lớn, vậy không chừng có thể tìm được tên của nàng trên [Bảng xếp hạng nhân vật phong vân Huyền Doanh đại lục].
Chợt, Tống Diệp gọi ra giao diện game, tìm được bảng xếp hạng này.
Bảng xếp hạng này chủ yếu có hai bảng lớn, một là bảng nhân vật chính đạo và một là bảng nhân vật ma đạo, hai bảng này đều liệt kê ra một trăm người, đều là những nhân vật có thể hô phong hoán vũ ở mảnh đại lục này.
Mà Tống Diệp đã nhìn rất kỹ bảng xếp hạng này lại không tìm được cái tên "Tần Khê Y", nhưng cái tên đứng thứ năm trong bảng xếp hạng nhân vật ma đạo lại là "Tần Huyền Khê".
Cho nên, Tần Huyền Khê và Tần Khê Y có thể nào là cùng một người không!
Dù sao, tên của cả hai cũng quá giống nhau.
Nhân vật đứng thứ năm trong bảng ma đạo tất nhiên không đơn giản, nói tóm lại, nếu các nàng là cùng một người thì thân phận thật sự của Tần Khê Y chính là nữ ma đầu danh tiếng lừng lẫy của đại lục này.
Cho nên, rất có thể hắn sắp phải cưới một nữ ma đầu NPC làm vợ à?
Chỉ tiếc bảng xếp hạng này cũng chỉ viết tên, không có hình ảnh nên Tống Diệp cũng rất khó xác định Tần Khê Y và Tần Huyền Khê này có phải là cùng một người hay không!
Không chừng Tần Huyền Khê này lại là nam nhân!
Cho nên vấn đề này cũng chỉ có thể đặt sang một bên!
............
Ngày hôm sau.
Tống Diệp thức dậy từ sớm để mở quán trà nho nhỏ của hắn, sau đó mở ra danh sách nhiệm vụ tân thủ thôn, xem hôm nay sẽ làm nhiệm vụ gì.
Mở tiệm không bao lâu, Triệu bộ khoái lại tới.
Giống như ngày hôm qua, Triệu Chí Cao uống xong một chén trà, lại miễn phí một chén, cuối cùng lúc thanh toán lại đếm mười tám đồng tiền đưa cho Tống Diệp.
Tống Diệp nhìn đồng tiền trong tay, nói: "Chí Cao huynh, ngươi đưa nhiều tiền quá rồi!”
Triệu Chí Cao đáp: "Ngày mai, huyện Trừng có năm học sinh đến Huyền Thanh cung nghe giảng sẽ đi ngang qua chỗ các ngươi, đến lúc đó ngươi liền rót cho bọn họ một chén trà uống, cũng không được thu tiền bọn họ nữa!”
Tống Diệp cười cười, "Có ngay!”
Tống Diệp nhớ rõ hắn cũng có một tấm bái thiếp của Huyền Thanh cung, là vị Tô tiên sư kia đưa cho hắn một tháng trước, chỉ là hắn không ra được thôn này, có bái thiếp cũng vô dụng.
Đúng lúc này, có người dân chạy vẻ mặt gấp gáp tới đây, vừa chạy vừa hô:
"Thôn tây có sói lớn, các hương thân phải trông chừng trẻ nhỏ, cẩn thận gia cầm!"
Triệu Chí Cao lúc này cầm bội đao trên bàn rồi đứng lên, "Để bổn nha sai đi đuổi sói cho các hương thân!”
Tống Diệp cũng đi theo.
Bởi vì hắn đã nghe thôn dân kia hô là "sói lớn", không chừng là Lang Vương xuất hiện, giết một Lang Vương sẽ có 500 điểm kinh nghiệm đấy, đỡ cho hắn khỏi phải chạy mấy nhiệm vụ!
Đi tới thôn tây, ở nơi đó quả nhiên có một con lang vương thân hình khổng lồ đang lượn lờ.
Triệu Chí Cao không do dự nhiều liền xoay người bỏ chạy, miệng còn hô, "Các hương thân, trốn trước đi, ta trở về nha môn gọi thêm người!”
Nếu là Dã Lang tầm thường, hắn cầm đại thiết đao còn có thể đối phó, nhưng đối mặt với lang vương thân hình khổng lồ như vậy, hắn tự nhiên sẽ không ngu xuẩn đến mức đơn thương độc mã chịu chết.
Có điều, trong mắt Tống Diệp, con Lang Vương này chỉ là 500 điểm kinh nghiệm mà thôi.
Triệu Chí Cao vừa mới rời đi không lâu, Tống Diệp lúc này lấy ra thanh thiết kiếm tân thủ rỉ sét từ trong ba lô game của hắn ra, chém ra một nhát về phía Lang Vương.
Thiên Băng Địa Liệt trảm!
Ngay lúc Ba đạo kiếm khí màu đỏ sắc bén chạm tới Lang Vương, thân thể Lang Vương liền tan rã hóa thành bột mịn, dần dần tiêu tán trong không khí.
"Tích! Người chơi giết chết một lang vương, +500 điểm kinh nghiệm.”
Một tháng trước, nếu gặp được Lang Vương như thế này, Tống Diệp nhất định cũng quay đầu bỏ chạy giống như Triệu Chí Cao, nhưng hôm nay, hắn đã có thể một chiêu giải quyết sạch.
Lúc này, Tần Khê Y đứng sau lưng Tống Diệp cách đó không xa, vừa rồi nàng cũng nhìn thấy Tống Diệp ra một chiêu đã có thể giết con Lang Vương kia, trên mặt nàng lúc này lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Trong cơ thể Tống Diệp này không có chút tu vi nào, cũng không có dấu hiệu ngưng kết chân khí, nhưng vì sao lại có thể phát ra đao khí sắc bén như vậy?
Tần Khê Y đương nhiên không biết, Tống Diệp là một người chơi, cho nên hệ thống sức mạnh của hắn cũng khác với "thổ địa" của Huyền Doanh đại lục này.
Tống Diệp thân là người chơi, chỉ cần thuộc tính [Khí Huyết] đủ cao, cho dù không có chút tu vi nào cũng có thể thân như kim cương, một chiêu phá vạn pháp!
Sau đó, Tống Diệp thu lại thiết kiếm tân thủ, lúc xoay người mới phát hiện Tần Khê Y đang đứng ở phía sau hắn.
Tần Khê mỉm cười, "Tiểu phu quân của ta, thân thủ quả nhiên bất phàm mà!”
Tống Diệp sửng sốt một chút, tuy nói hiện tại bọn họ đã có hôn ước nhưng dù sao nàng còn chưa chính thức qua cửa, vậy mà đã gọi hắn là phu quân, nhưng vì sao lại phải thêm một chữ "tiểu" ở trước chứ.
Nữ nhân kia lại hỏi: "Không biết kiếm quyết mà tiểu phu quân dùng để giết sói là học từ đâu!”
Tống Diệp nói: "Của ta không tính là kiếm quyết đứng đắn gì, chỉ là dụng bừa mà thôi!”
Dù sao hắn cũng không thể nói cho đối phương biết, chiêu [Thiên Băng Địa Liệt trảm] này của hắn là bí tịch mà người chơi tân thủ được tặng.
Tần Khê Y cũng không truy hỏi về vấn đề này, dù sao phàm nhân bình thường học chút công phu phòng thân cũng là chuyện thường xuyên.
Lập tức, nàng lại nâng một con chim lớn lông vàng trong tay lên rồi nói với Tống Diệp:
“Nghe Tôn đại thẩm nói, tay nghề nấu ăn của tiểu phu quân rất tốt, vậy giúp ta hầm con chim này để ta bồi bổ thân thể đi, chờ thân thể ta bổi bổ đủ rồi, đến đêm thành hôn, tiểu phu quân mới có thể làm đại sự chứ!”
Tống Diệp cảm thấy nữ tử này đang có âm mưu, nhưng hắn không tìm được chứng cớ, đành phải nói: "Được!”
Tống Diệp nhận con chim lớn từ trong tay Tần Khê Y, phát hiện con chim này vẫn chưa chết, còn chút hơi tàn, vì thế trở lại phòng bếp của tiểu viện, Tống Diệp liền cầm lấy một con dao bếp xoạt ngang cổ nó, cho nó ra đi yên ổn.
Nhưng vào lúc này, âm thanh nhắc nhở của game vang lên:
"Tích! Người chơi đánh chết một con yêu thú cao cấp [Lam Đồng Kim Vũ Điểu], + 10.000 điểm kinh nghiệm.”
Ngay sau đó,
Trên người Tống Diệp không ngừng có kim quang chợt hiện.
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 16!”
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 17!”
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 18!”
............
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 30!”
Đậu xanh rau má, chỉ thuận tay cắt đầu chim vậy mà từ cấp 15 nhảy thẳng lên cấp 30 à!
Con chim bị hắn cầm dao bếp xoát cổ hình như tên là "Lam Đồng Kim Vũ Điểu", là một con yêu thú cao cấp, nếu nó ở trong trạng thái khỏe mạnh, người chơi cấp thấp như Tống Diệp tất nhiên khó có thể đánh chết nó.
Mà con chim này là Tần Khê Y cho hắn, chứng tỏ Tần Khê Y này có thực lực vô cùng kinh khủng, có thể dễ dàng bắt được yêu thú cấp bậc cao cấp Lam Đồng Kim Vũ Điểu bị trọng thương này.
Có điều trải qua một đêm tĩnh dưỡng, tu vi của nàng phỏng chừng đã khôi phục không ít.
Tống Diệp nghĩ, chờ thân thể nàng hoàn toàn khôi phục tất nhiên sẽ không ở lại đây, nói muốn gả cho hắn cũng chỉ là thuận miệng mà thôi.
Nếu vị Tần Khê Y này thật sự là vị Tần Huyền Khê đứng thứ năm trên bảng ma đạo, vậy trong mắt nàng, thôn dân bình thường của thôn Thu Ngữ như Tống Diệp chả khác gì con kiến hôi vậy.
Đổi lại là ngươi, ngươi sẽ sẵn sàng kết hôn với một con kiến à?
Chợt, Tống Diệp gọi ra giao diện game, tìm được bảng xếp hạng này.
Bảng xếp hạng này chủ yếu có hai bảng lớn, một là bảng nhân vật chính đạo và một là bảng nhân vật ma đạo, hai bảng này đều liệt kê ra một trăm người, đều là những nhân vật có thể hô phong hoán vũ ở mảnh đại lục này.
Mà Tống Diệp đã nhìn rất kỹ bảng xếp hạng này lại không tìm được cái tên "Tần Khê Y", nhưng cái tên đứng thứ năm trong bảng xếp hạng nhân vật ma đạo lại là "Tần Huyền Khê".
Cho nên, Tần Huyền Khê và Tần Khê Y có thể nào là cùng một người không!
Dù sao, tên của cả hai cũng quá giống nhau.
Nhân vật đứng thứ năm trong bảng ma đạo tất nhiên không đơn giản, nói tóm lại, nếu các nàng là cùng một người thì thân phận thật sự của Tần Khê Y chính là nữ ma đầu danh tiếng lừng lẫy của đại lục này.
Cho nên, rất có thể hắn sắp phải cưới một nữ ma đầu NPC làm vợ à?
Chỉ tiếc bảng xếp hạng này cũng chỉ viết tên, không có hình ảnh nên Tống Diệp cũng rất khó xác định Tần Khê Y và Tần Huyền Khê này có phải là cùng một người hay không!
Không chừng Tần Huyền Khê này lại là nam nhân!
Cho nên vấn đề này cũng chỉ có thể đặt sang một bên!
............
Ngày hôm sau.
Tống Diệp thức dậy từ sớm để mở quán trà nho nhỏ của hắn, sau đó mở ra danh sách nhiệm vụ tân thủ thôn, xem hôm nay sẽ làm nhiệm vụ gì.
Mở tiệm không bao lâu, Triệu bộ khoái lại tới.
Giống như ngày hôm qua, Triệu Chí Cao uống xong một chén trà, lại miễn phí một chén, cuối cùng lúc thanh toán lại đếm mười tám đồng tiền đưa cho Tống Diệp.
Tống Diệp nhìn đồng tiền trong tay, nói: "Chí Cao huynh, ngươi đưa nhiều tiền quá rồi!”
Triệu Chí Cao đáp: "Ngày mai, huyện Trừng có năm học sinh đến Huyền Thanh cung nghe giảng sẽ đi ngang qua chỗ các ngươi, đến lúc đó ngươi liền rót cho bọn họ một chén trà uống, cũng không được thu tiền bọn họ nữa!”
Tống Diệp cười cười, "Có ngay!”
Tống Diệp nhớ rõ hắn cũng có một tấm bái thiếp của Huyền Thanh cung, là vị Tô tiên sư kia đưa cho hắn một tháng trước, chỉ là hắn không ra được thôn này, có bái thiếp cũng vô dụng.
Đúng lúc này, có người dân chạy vẻ mặt gấp gáp tới đây, vừa chạy vừa hô:
"Thôn tây có sói lớn, các hương thân phải trông chừng trẻ nhỏ, cẩn thận gia cầm!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Chí Cao lúc này cầm bội đao trên bàn rồi đứng lên, "Để bổn nha sai đi đuổi sói cho các hương thân!”
Tống Diệp cũng đi theo.
Bởi vì hắn đã nghe thôn dân kia hô là "sói lớn", không chừng là Lang Vương xuất hiện, giết một Lang Vương sẽ có 500 điểm kinh nghiệm đấy, đỡ cho hắn khỏi phải chạy mấy nhiệm vụ!
Đi tới thôn tây, ở nơi đó quả nhiên có một con lang vương thân hình khổng lồ đang lượn lờ.
Triệu Chí Cao không do dự nhiều liền xoay người bỏ chạy, miệng còn hô, "Các hương thân, trốn trước đi, ta trở về nha môn gọi thêm người!”
Nếu là Dã Lang tầm thường, hắn cầm đại thiết đao còn có thể đối phó, nhưng đối mặt với lang vương thân hình khổng lồ như vậy, hắn tự nhiên sẽ không ngu xuẩn đến mức đơn thương độc mã chịu chết.
Có điều, trong mắt Tống Diệp, con Lang Vương này chỉ là 500 điểm kinh nghiệm mà thôi.
Triệu Chí Cao vừa mới rời đi không lâu, Tống Diệp lúc này lấy ra thanh thiết kiếm tân thủ rỉ sét từ trong ba lô game của hắn ra, chém ra một nhát về phía Lang Vương.
Thiên Băng Địa Liệt trảm!
Ngay lúc Ba đạo kiếm khí màu đỏ sắc bén chạm tới Lang Vương, thân thể Lang Vương liền tan rã hóa thành bột mịn, dần dần tiêu tán trong không khí.
"Tích! Người chơi giết chết một lang vương, +500 điểm kinh nghiệm.”
Một tháng trước, nếu gặp được Lang Vương như thế này, Tống Diệp nhất định cũng quay đầu bỏ chạy giống như Triệu Chí Cao, nhưng hôm nay, hắn đã có thể một chiêu giải quyết sạch.
Lúc này, Tần Khê Y đứng sau lưng Tống Diệp cách đó không xa, vừa rồi nàng cũng nhìn thấy Tống Diệp ra một chiêu đã có thể giết con Lang Vương kia, trên mặt nàng lúc này lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Trong cơ thể Tống Diệp này không có chút tu vi nào, cũng không có dấu hiệu ngưng kết chân khí, nhưng vì sao lại có thể phát ra đao khí sắc bén như vậy?
Tần Khê Y đương nhiên không biết, Tống Diệp là một người chơi, cho nên hệ thống sức mạnh của hắn cũng khác với "thổ địa" của Huyền Doanh đại lục này.
Tống Diệp thân là người chơi, chỉ cần thuộc tính [Khí Huyết] đủ cao, cho dù không có chút tu vi nào cũng có thể thân như kim cương, một chiêu phá vạn pháp!
Sau đó, Tống Diệp thu lại thiết kiếm tân thủ, lúc xoay người mới phát hiện Tần Khê Y đang đứng ở phía sau hắn.
Tần Khê mỉm cười, "Tiểu phu quân của ta, thân thủ quả nhiên bất phàm mà!”
Tống Diệp sửng sốt một chút, tuy nói hiện tại bọn họ đã có hôn ước nhưng dù sao nàng còn chưa chính thức qua cửa, vậy mà đã gọi hắn là phu quân, nhưng vì sao lại phải thêm một chữ "tiểu" ở trước chứ.
Nữ nhân kia lại hỏi: "Không biết kiếm quyết mà tiểu phu quân dùng để giết sói là học từ đâu!”
Tống Diệp nói: "Của ta không tính là kiếm quyết đứng đắn gì, chỉ là dụng bừa mà thôi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù sao hắn cũng không thể nói cho đối phương biết, chiêu [Thiên Băng Địa Liệt trảm] này của hắn là bí tịch mà người chơi tân thủ được tặng.
Tần Khê Y cũng không truy hỏi về vấn đề này, dù sao phàm nhân bình thường học chút công phu phòng thân cũng là chuyện thường xuyên.
Lập tức, nàng lại nâng một con chim lớn lông vàng trong tay lên rồi nói với Tống Diệp:
“Nghe Tôn đại thẩm nói, tay nghề nấu ăn của tiểu phu quân rất tốt, vậy giúp ta hầm con chim này để ta bồi bổ thân thể đi, chờ thân thể ta bổi bổ đủ rồi, đến đêm thành hôn, tiểu phu quân mới có thể làm đại sự chứ!”
Tống Diệp cảm thấy nữ tử này đang có âm mưu, nhưng hắn không tìm được chứng cớ, đành phải nói: "Được!”
Tống Diệp nhận con chim lớn từ trong tay Tần Khê Y, phát hiện con chim này vẫn chưa chết, còn chút hơi tàn, vì thế trở lại phòng bếp của tiểu viện, Tống Diệp liền cầm lấy một con dao bếp xoạt ngang cổ nó, cho nó ra đi yên ổn.
Nhưng vào lúc này, âm thanh nhắc nhở của game vang lên:
"Tích! Người chơi đánh chết một con yêu thú cao cấp [Lam Đồng Kim Vũ Điểu], + 10.000 điểm kinh nghiệm.”
Ngay sau đó,
Trên người Tống Diệp không ngừng có kim quang chợt hiện.
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 16!”
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 17!”
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 18!”
............
"Tích! Xin chúc mừng người chơi đã đưọc thăng cấp 30!”
Đậu xanh rau má, chỉ thuận tay cắt đầu chim vậy mà từ cấp 15 nhảy thẳng lên cấp 30 à!
Con chim bị hắn cầm dao bếp xoát cổ hình như tên là "Lam Đồng Kim Vũ Điểu", là một con yêu thú cao cấp, nếu nó ở trong trạng thái khỏe mạnh, người chơi cấp thấp như Tống Diệp tất nhiên khó có thể đánh chết nó.
Mà con chim này là Tần Khê Y cho hắn, chứng tỏ Tần Khê Y này có thực lực vô cùng kinh khủng, có thể dễ dàng bắt được yêu thú cấp bậc cao cấp Lam Đồng Kim Vũ Điểu bị trọng thương này.
Có điều trải qua một đêm tĩnh dưỡng, tu vi của nàng phỏng chừng đã khôi phục không ít.
Tống Diệp nghĩ, chờ thân thể nàng hoàn toàn khôi phục tất nhiên sẽ không ở lại đây, nói muốn gả cho hắn cũng chỉ là thuận miệng mà thôi.
Nếu vị Tần Khê Y này thật sự là vị Tần Huyền Khê đứng thứ năm trên bảng ma đạo, vậy trong mắt nàng, thôn dân bình thường của thôn Thu Ngữ như Tống Diệp chả khác gì con kiến hôi vậy.
Đổi lại là ngươi, ngươi sẽ sẵn sàng kết hôn với một con kiến à?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro