Khó Sinh (3)
Đồ Mi Phu Nhân
2024-09-09 20:17:09
Thấy Đỗ Hạ thật sự tính toán chỉnh ngôi thai ngay ở ven đường, người xem náo nhiệt càng luyến tiếc rời đi.
Cũng may nữ nhân sinh sản là một chuyện tư mật, bọn họ còn biết đứng từ xa chờ.
Một số phụ nhân nhiệt tình, tự phát vây thành một vòng tròn quanh xe đẩy, giúp che chắn cho sản phụ bên trong.
Đỗ Hạ nhờ Tống Gia Ngôn đi tìm một chút nước ấm cho sản phụ uống xong.
Thừa dịp sản phụ hiện tại còn thanh tỉnh, Đỗ Hạ vội nói: “Tôi lập tức sẽ giúp cô điều chỉnh ngôi thai, cô nhất định phải gắng giữ tỉnh táo, hài tử ở trong bụng nghẹn lâu như vậy, chờ tôi đổi ngôi thai xong, cô cứ nghe theo tôi điều chỉnh hơi thở và dùng sức, tranh thủ sinh đứa nhỏ ra sớm.”
Lời nói của Đỗ Hạ nói làm sản phụ cực kỳ tin tưởng, tuy rằng nữ đại phu này trong rất trẻ, nhưng bộ dáng thật sự quá mức trấn định, vô hình trung cũng trấn an cảm xúc của sản phụ.
Có lẽ —— vị nữ đại phu có thể giữ được sinh mệnh trong bụng cô.
Thời gian quý giá, rát nhiều lời Đỗ Hạ cũng không kịp nói, cô nhấc xiêm y sản phụ lên xem, đôi tay sờ soạng vài cái trên bụng, thực mau liền xác định được phần đầu và chân của thai nhi.
Xác định tình huống thai nhi xong, tay Đỗ Hạ đặt ở phần đầu và mông thai nhi, trên tay dùng sức, theo động tác của cô, thai nhi ở trong bụng chậm rãi thay đổi vị trí.
Chờ đến khi Đỗ Hạ điều chỉnh xong tư thế của thai nhi, quần áo phía sau lưng cô đã đầy mồ hôi.
Còn không đợi cô thả lỏng, sản phụ liền phát ra một tiếng hừ hừ mỏng manh.
Nơi này không thể siêu âm, Đỗ Hạ không biết thai nhi có bị cuống rốn quấn cổ hay không, vì cân nhắc cho thân thể sản phụ, cô chỉ có thể xoa xoa làm nóng bàn tay, lại tiếp tục giúp sản phụ đẩy thai nhi ra bên ngoài.
Quá trình này tự nhiên là không thoải mái, trong cổ họng sản phụ thường thường bật ra hai tiếng đau đớn.
Đỗ Hạ tuy rằng chưa sinh con bao giờ, nhưng cũng biết phụ nữ sinh con rất đau, cô có thể lý giải cảm thụ của sản phụ lúc này, nhưng là làm một cái bác sĩ, cô vẫn phải nhắc nhở sản phụ cố gắng chịu đựng, bởi vì kêu đau nhiều cũng sẽ tiêu hao thể lực vốn không còn nhiều lắm của cô.
“Nghe theo chỉ thị của tôi, chú ý hơi thở, hít sâu, khi thở ra nhớ dùng sức, không có sức lực không sao, chúng ta hít thở hai lần rồi lại dùng lực……”
Nghe Đỗ Hạ đâu vào đấy chỉ thị, trong lòng sản phụ trấn định, nàng vứt hết tất cả các ý niệm linh tinh ra ngoài, bên tai chỉ nghe được giọng Đỗ Hạ.
Nàng cũng dừng suy nghĩ, chỉ ngoan ngoãn nghe theo lời Đỗ Hạ thít vào, thở ra, dùng sức.
Không biết qua bao lâu, sản phụ chỉ cảm thấy hạ thân trướng trướng, khoan khoái như đẩy được đống bài tiết tích tụ trong người cả năm, tay Đỗ Hạ đặt trên bụng nàng cũng buông ra.
Đau khổ chống đỡ đến bây giờ, phụ nhân vừa sinh sản xong liền lập tức ngất đi.
Đỗ Hạ xác định sản phụ không có trở ngại gì, vội vàng vòng qua đầu bên kia xe đẩy bế đứa bé mới sinh lên.
Đứa nhỏ này ở trong tử cung mẫu thân một thời gian lâu, toàn bộ thân thể đều có màu đỏ tím do thời gian bị ngạt, từ lúc sinh ra vẫn chưa có khóc thành tiếng, làm Đỗ Hạ và mấy đại thẩm, bà lão vây quanh cảm thấy đau lòng.
Một bà lão còn nói thẳng: “Đứa bé này nhìn dáng vẻ không được rồi, cũng may người lớn không có việc gì, cũng coi như là vạn hạnh trong bất hạnh.”
Đỗ Hạ mắt điếc tai ngơ với thanh âm nghị luận bốn phía, sự chú ý đều tập trung trên người đứa trẻ sơ sinh.
Tuy rằng Đỗ Hạ không phải là bã sĩ nhi khoa, nhưng học y, cô vẫn có nhưng kiến thức cơ bản.
Cô dùng tay nâng đứa bé lên, dùng miệng hút chất nhầy trong yết hầu của đứa bé.
Trên người trẻ sơ sinh đều là nước ối cùng chất bài tiết của đứa nhỏ, loại đồ vật này tuyệt đối không phải cái gì sạch sẽ, rốt cuộc thai nhi ở trong bụng mẹ, cũng phải ăn uống tiêu tiểu.
Nếu đây là phòng giải phẫu, còn có thể dùng ống hút chuyên môn rửa sạch dị vật trong miệng trẻ sơ sinh, ở bên này không có điều kiện, Đỗ Hạ chỉ có thể dùng miệng.
Cô kịp thời dùng miệng hút ra chất nhầy trong miệng đứa nhỏ, để tránh cho đường hô hấp bị tắc nghẽn mà hít thở không thông.
Loại chuyện này trước kia Đỗ Hạ ở bệnh viện cũng đã làm, làm một người bác sĩ, sinh mệnh người bệnh luôn là số một, cho nên trong lòng cô cũng không cảm thấy có gì ghê tởm.
Nhưng nhóm phụ nhân vây xem, thấy Đỗ Hạ không hề ghét bỏ, vô cùng thản nhiên làm loại việc này, trong lòng thật sự bội phục không thôi.
Phía trước coi khinh hay không tín nhiệm vì Đỗ Hạ trẻ tuổi, hiện tại đã hoàn toàn biến mất.
Cũng may nữ nhân sinh sản là một chuyện tư mật, bọn họ còn biết đứng từ xa chờ.
Một số phụ nhân nhiệt tình, tự phát vây thành một vòng tròn quanh xe đẩy, giúp che chắn cho sản phụ bên trong.
Đỗ Hạ nhờ Tống Gia Ngôn đi tìm một chút nước ấm cho sản phụ uống xong.
Thừa dịp sản phụ hiện tại còn thanh tỉnh, Đỗ Hạ vội nói: “Tôi lập tức sẽ giúp cô điều chỉnh ngôi thai, cô nhất định phải gắng giữ tỉnh táo, hài tử ở trong bụng nghẹn lâu như vậy, chờ tôi đổi ngôi thai xong, cô cứ nghe theo tôi điều chỉnh hơi thở và dùng sức, tranh thủ sinh đứa nhỏ ra sớm.”
Lời nói của Đỗ Hạ nói làm sản phụ cực kỳ tin tưởng, tuy rằng nữ đại phu này trong rất trẻ, nhưng bộ dáng thật sự quá mức trấn định, vô hình trung cũng trấn an cảm xúc của sản phụ.
Có lẽ —— vị nữ đại phu có thể giữ được sinh mệnh trong bụng cô.
Thời gian quý giá, rát nhiều lời Đỗ Hạ cũng không kịp nói, cô nhấc xiêm y sản phụ lên xem, đôi tay sờ soạng vài cái trên bụng, thực mau liền xác định được phần đầu và chân của thai nhi.
Xác định tình huống thai nhi xong, tay Đỗ Hạ đặt ở phần đầu và mông thai nhi, trên tay dùng sức, theo động tác của cô, thai nhi ở trong bụng chậm rãi thay đổi vị trí.
Chờ đến khi Đỗ Hạ điều chỉnh xong tư thế của thai nhi, quần áo phía sau lưng cô đã đầy mồ hôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn không đợi cô thả lỏng, sản phụ liền phát ra một tiếng hừ hừ mỏng manh.
Nơi này không thể siêu âm, Đỗ Hạ không biết thai nhi có bị cuống rốn quấn cổ hay không, vì cân nhắc cho thân thể sản phụ, cô chỉ có thể xoa xoa làm nóng bàn tay, lại tiếp tục giúp sản phụ đẩy thai nhi ra bên ngoài.
Quá trình này tự nhiên là không thoải mái, trong cổ họng sản phụ thường thường bật ra hai tiếng đau đớn.
Đỗ Hạ tuy rằng chưa sinh con bao giờ, nhưng cũng biết phụ nữ sinh con rất đau, cô có thể lý giải cảm thụ của sản phụ lúc này, nhưng là làm một cái bác sĩ, cô vẫn phải nhắc nhở sản phụ cố gắng chịu đựng, bởi vì kêu đau nhiều cũng sẽ tiêu hao thể lực vốn không còn nhiều lắm của cô.
“Nghe theo chỉ thị của tôi, chú ý hơi thở, hít sâu, khi thở ra nhớ dùng sức, không có sức lực không sao, chúng ta hít thở hai lần rồi lại dùng lực……”
Nghe Đỗ Hạ đâu vào đấy chỉ thị, trong lòng sản phụ trấn định, nàng vứt hết tất cả các ý niệm linh tinh ra ngoài, bên tai chỉ nghe được giọng Đỗ Hạ.
Nàng cũng dừng suy nghĩ, chỉ ngoan ngoãn nghe theo lời Đỗ Hạ thít vào, thở ra, dùng sức.
Không biết qua bao lâu, sản phụ chỉ cảm thấy hạ thân trướng trướng, khoan khoái như đẩy được đống bài tiết tích tụ trong người cả năm, tay Đỗ Hạ đặt trên bụng nàng cũng buông ra.
Đau khổ chống đỡ đến bây giờ, phụ nhân vừa sinh sản xong liền lập tức ngất đi.
Đỗ Hạ xác định sản phụ không có trở ngại gì, vội vàng vòng qua đầu bên kia xe đẩy bế đứa bé mới sinh lên.
Đứa nhỏ này ở trong tử cung mẫu thân một thời gian lâu, toàn bộ thân thể đều có màu đỏ tím do thời gian bị ngạt, từ lúc sinh ra vẫn chưa có khóc thành tiếng, làm Đỗ Hạ và mấy đại thẩm, bà lão vây quanh cảm thấy đau lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một bà lão còn nói thẳng: “Đứa bé này nhìn dáng vẻ không được rồi, cũng may người lớn không có việc gì, cũng coi như là vạn hạnh trong bất hạnh.”
Đỗ Hạ mắt điếc tai ngơ với thanh âm nghị luận bốn phía, sự chú ý đều tập trung trên người đứa trẻ sơ sinh.
Tuy rằng Đỗ Hạ không phải là bã sĩ nhi khoa, nhưng học y, cô vẫn có nhưng kiến thức cơ bản.
Cô dùng tay nâng đứa bé lên, dùng miệng hút chất nhầy trong yết hầu của đứa bé.
Trên người trẻ sơ sinh đều là nước ối cùng chất bài tiết của đứa nhỏ, loại đồ vật này tuyệt đối không phải cái gì sạch sẽ, rốt cuộc thai nhi ở trong bụng mẹ, cũng phải ăn uống tiêu tiểu.
Nếu đây là phòng giải phẫu, còn có thể dùng ống hút chuyên môn rửa sạch dị vật trong miệng trẻ sơ sinh, ở bên này không có điều kiện, Đỗ Hạ chỉ có thể dùng miệng.
Cô kịp thời dùng miệng hút ra chất nhầy trong miệng đứa nhỏ, để tránh cho đường hô hấp bị tắc nghẽn mà hít thở không thông.
Loại chuyện này trước kia Đỗ Hạ ở bệnh viện cũng đã làm, làm một người bác sĩ, sinh mệnh người bệnh luôn là số một, cho nên trong lòng cô cũng không cảm thấy có gì ghê tởm.
Nhưng nhóm phụ nhân vây xem, thấy Đỗ Hạ không hề ghét bỏ, vô cùng thản nhiên làm loại việc này, trong lòng thật sự bội phục không thôi.
Phía trước coi khinh hay không tín nhiệm vì Đỗ Hạ trẻ tuổi, hiện tại đã hoàn toàn biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro