Mua Sắm (2)
Đồ Mi Phu Nhân
2024-09-09 20:17:09
Trấn nhỏ chỉ có một trung tâm mua sắm, bên trong tuy rằng không có nhãn hiệu xa xỉ gì, nhưng cũng có một vài nhãn hiệu nổi tiếng.
Bên trong có hai quầy hàng chuyên bán đồng hồ.
Hai cửa hàng có kiểu dáng và giá cả không sai biệt lắm.
Cổ đại không có pin, Đỗ Hạ cũng sẽ không để Tống Gia Ngôn mua đồng hồ điện tử.
Đỗ Hạ chọn lựa một phen, cuối cùng chọn được hai mươi cái đồng hồ cơ, giá trung bình hơn một ngàn một cái, mười cái dành cho nam, mười cái dành cho nữ.
Nhưng khi Đỗ Hạ lấy tiền mặt trong túi ra thanh toán, Tống Gia Ngôn lại gây chuyện.
Hắn —— coi trọng hàng trưng bày của tiệm người ta, chiếc đồng hồ quả lắc đứng dựa tường, làm bằng gỗ đỏ.
Lúc này tất cả lực chú ý của Tống Gia Ngôn hoàn toàn bị cái đồng hồ trước mặt thu hút.
Thân đồng hồ làm bằng gỗ đỏ, mặt pha lê trong suốt khảm một mặt đồng hồ hồ, phía dưới đồng hồ gắn bốn cái búa, treo một quả lắc kim loại.
Tạo hình ngắn gọn hào phóng đã đánh trúng tâm Tống Gia Ngôn, hắn cảm thấy cái đồng này rất hợp đặt ở trong phòng hắn.
Nhận được ánh mắt khẩn cầu của Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ gian nan nuốt nuốt nước miếng, trong lòng suy tính khả năng hai người bọn họ rốt cuộc có thể vác được cái đồng hồ cao tới 1 mét 2 này về nhà hay không.
Cuối cùng vẫn là cửa hàng trưởng chủ động cung cấp dịch vụ giao hàng tận nhà cho bọn họ.
Đỗ Hạ lúc này thật sự vô cùng hiểu tâm lý của các phú bà, trai đẹp ủy khuất, dù hắn muốn sao trên trời, cũng chỉ có thể nghĩ cách hái cho hắn.
Đồng hồ quả lắc giá trị năm vạn sáu cứ như vậy được mua, Đỗ Hạ đếm tiền tay đều run rẩy.
Tuy rằng mấy thứ này đều là tiền của Tống Gia Ngôn, nhưng số tiền này Đỗ Hạ cầm trong tay, sao cô có thể không đau lòng?
Được đồ mong muốn nên tâm trnagj rất tốt, Tống Gia Ngôn một chút liền thỏa mãn, lập tức tỏ vẻ hắn không còn gì muốn mua, nếu Đỗ Hạ không có gì khác cần mua, bọn họ có thể về nhà.
Đỗ Hạ nhớ tới kem dưỡng da của mình sắp hết, liền trực tiếp đi sang quầy mỹ trang mua một bộ mỹ phẩm dưỡng da.
Lúc chờ ở quầy tính tiền, Đỗ Hạ quay đầu nhìn Tống Gia Ngôn hỏi: “Cơ hội khó có được, anh có muốn mua ít lễ vật cho người nhà không?”
Tống Gia Ngôn nghĩ nghĩ, cũng thấy có đạo lý, lại mua bốn bộ mỹ phẩm dưỡng da.
Tần thị một bộ, hai tỷ tỷ, một thứ muội, mỗi người một bộ.
Lúc này Đỗ Hạ mới minh biết chính xác số lượng thành viên trong nhà Tống Gia Ngôn.
Lúc trước cô ăn cơm ở chủ viện, di nương và thứ nữ của Tống Quốc công không có tư cách lộ diện, Tống Gia Ngôn cũng không kể chuyện này với cô, cho nên cô không rõ chuyện gia đình hắn.
Cô liền hỏi Tống Gia Ngôn kỹ càng, tỉ mỉ về tình huống của tỷ tỷ và thứ muội của hắn.
Nghe nói chị gái Tống Gia Ngôn nhưng là Hoàng Hậu Khánh triều, ánh mắt Đỗ Hạ nhìn về phía hắn liền thay đổi.
Thật là không nghĩ tới, không nghĩ tới, Tống Gia Ngôn thế nhưng còn là hoàng thân quốc thích.
Suy xét đến tình huống đại tỷ của Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ lại châm chước mua thêm một ít phấn trang điểm.
Cô đã xem không ít phim cung đấu, nhiều nữ nhân như thế đều vắt hết óc lấy lòng một người đàn ông.
Tuy rằng cô chưa từng gặp tỷ tỷ Hoàng Hậu của Tống Gia Ngôn, nhưng đều là phụ nữ, trang điểm xinh đẹp một chút luôn không thiệt thòi.
Khi nghe Tống Gia Ngôn nói đến di nương và thứ muội không có thần sắc ác cảm, Đỗ Hạ trưng cầu ý kiến của hắn, lại mua cho di nương một bộ mỹ phẩm dưỡng da.
Cổ đại chú ý nam nữ đại phòng, con trai và di nương của cha phải bảo trì khoảng cách, nếu không phải Đỗ Hạ nhắc nhở, Tống Gia Ngôn căn bản sẽ không nghĩ tới chuyện phải mua lễ vật cho di nương.
Thấy Tống Gia Ngôn bao lớn bao nhỏ xách nách kệ nệ, Đỗ Hạ móc di động gọi một chiếc xe.
Trấn nhỏ không có nhiều tài xế, Đỗ Hạ đặt xe xong, ước chừng đợi hai phút mới có tài xế nhận chuyến.
Xe thuê riêng không có bà dì nào tranh chỗ, hai người thoải mái dễ chịu về tới thôn.
Bởi vì bọn họ bao lớn bao nhỏ quá mức thuu hút, buổi tối Đỗ Hạ không chút nào ngoài ý muốn khi nhận được điện thoại truy vấn của Cam Mạn Mai.
Nhà hàng xóm chính là bác hai của Cam Mạn Mai, ông hai của Đỗ Hạ, cho nên rất nhanh bà liền nghe được tiếng gió từ bác dâu hai.
Cam Mạn Mai nghe được tin con gái ở quê đi cùng một người đàn ông xa lạ, suy nghĩ đầu tiên chính là không tin.
Con gái của bà, bà biết, từ nhỏ đã chậm nhiệt trong tình cảm, trước nay đều chỉ biết đọc sách.
Đỗ Hạ năm nay 26 tuổi, công việc cũng đã có, Cam Mạn Mai ba, bốn năm trước đã nhọc lòng chuyện chung thân đại sự của con gái.
Bên trong có hai quầy hàng chuyên bán đồng hồ.
Hai cửa hàng có kiểu dáng và giá cả không sai biệt lắm.
Cổ đại không có pin, Đỗ Hạ cũng sẽ không để Tống Gia Ngôn mua đồng hồ điện tử.
Đỗ Hạ chọn lựa một phen, cuối cùng chọn được hai mươi cái đồng hồ cơ, giá trung bình hơn một ngàn một cái, mười cái dành cho nam, mười cái dành cho nữ.
Nhưng khi Đỗ Hạ lấy tiền mặt trong túi ra thanh toán, Tống Gia Ngôn lại gây chuyện.
Hắn —— coi trọng hàng trưng bày của tiệm người ta, chiếc đồng hồ quả lắc đứng dựa tường, làm bằng gỗ đỏ.
Lúc này tất cả lực chú ý của Tống Gia Ngôn hoàn toàn bị cái đồng hồ trước mặt thu hút.
Thân đồng hồ làm bằng gỗ đỏ, mặt pha lê trong suốt khảm một mặt đồng hồ hồ, phía dưới đồng hồ gắn bốn cái búa, treo một quả lắc kim loại.
Tạo hình ngắn gọn hào phóng đã đánh trúng tâm Tống Gia Ngôn, hắn cảm thấy cái đồng này rất hợp đặt ở trong phòng hắn.
Nhận được ánh mắt khẩn cầu của Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ gian nan nuốt nuốt nước miếng, trong lòng suy tính khả năng hai người bọn họ rốt cuộc có thể vác được cái đồng hồ cao tới 1 mét 2 này về nhà hay không.
Cuối cùng vẫn là cửa hàng trưởng chủ động cung cấp dịch vụ giao hàng tận nhà cho bọn họ.
Đỗ Hạ lúc này thật sự vô cùng hiểu tâm lý của các phú bà, trai đẹp ủy khuất, dù hắn muốn sao trên trời, cũng chỉ có thể nghĩ cách hái cho hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng hồ quả lắc giá trị năm vạn sáu cứ như vậy được mua, Đỗ Hạ đếm tiền tay đều run rẩy.
Tuy rằng mấy thứ này đều là tiền của Tống Gia Ngôn, nhưng số tiền này Đỗ Hạ cầm trong tay, sao cô có thể không đau lòng?
Được đồ mong muốn nên tâm trnagj rất tốt, Tống Gia Ngôn một chút liền thỏa mãn, lập tức tỏ vẻ hắn không còn gì muốn mua, nếu Đỗ Hạ không có gì khác cần mua, bọn họ có thể về nhà.
Đỗ Hạ nhớ tới kem dưỡng da của mình sắp hết, liền trực tiếp đi sang quầy mỹ trang mua một bộ mỹ phẩm dưỡng da.
Lúc chờ ở quầy tính tiền, Đỗ Hạ quay đầu nhìn Tống Gia Ngôn hỏi: “Cơ hội khó có được, anh có muốn mua ít lễ vật cho người nhà không?”
Tống Gia Ngôn nghĩ nghĩ, cũng thấy có đạo lý, lại mua bốn bộ mỹ phẩm dưỡng da.
Tần thị một bộ, hai tỷ tỷ, một thứ muội, mỗi người một bộ.
Lúc này Đỗ Hạ mới minh biết chính xác số lượng thành viên trong nhà Tống Gia Ngôn.
Lúc trước cô ăn cơm ở chủ viện, di nương và thứ nữ của Tống Quốc công không có tư cách lộ diện, Tống Gia Ngôn cũng không kể chuyện này với cô, cho nên cô không rõ chuyện gia đình hắn.
Cô liền hỏi Tống Gia Ngôn kỹ càng, tỉ mỉ về tình huống của tỷ tỷ và thứ muội của hắn.
Nghe nói chị gái Tống Gia Ngôn nhưng là Hoàng Hậu Khánh triều, ánh mắt Đỗ Hạ nhìn về phía hắn liền thay đổi.
Thật là không nghĩ tới, không nghĩ tới, Tống Gia Ngôn thế nhưng còn là hoàng thân quốc thích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Suy xét đến tình huống đại tỷ của Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ lại châm chước mua thêm một ít phấn trang điểm.
Cô đã xem không ít phim cung đấu, nhiều nữ nhân như thế đều vắt hết óc lấy lòng một người đàn ông.
Tuy rằng cô chưa từng gặp tỷ tỷ Hoàng Hậu của Tống Gia Ngôn, nhưng đều là phụ nữ, trang điểm xinh đẹp một chút luôn không thiệt thòi.
Khi nghe Tống Gia Ngôn nói đến di nương và thứ muội không có thần sắc ác cảm, Đỗ Hạ trưng cầu ý kiến của hắn, lại mua cho di nương một bộ mỹ phẩm dưỡng da.
Cổ đại chú ý nam nữ đại phòng, con trai và di nương của cha phải bảo trì khoảng cách, nếu không phải Đỗ Hạ nhắc nhở, Tống Gia Ngôn căn bản sẽ không nghĩ tới chuyện phải mua lễ vật cho di nương.
Thấy Tống Gia Ngôn bao lớn bao nhỏ xách nách kệ nệ, Đỗ Hạ móc di động gọi một chiếc xe.
Trấn nhỏ không có nhiều tài xế, Đỗ Hạ đặt xe xong, ước chừng đợi hai phút mới có tài xế nhận chuyến.
Xe thuê riêng không có bà dì nào tranh chỗ, hai người thoải mái dễ chịu về tới thôn.
Bởi vì bọn họ bao lớn bao nhỏ quá mức thuu hút, buổi tối Đỗ Hạ không chút nào ngoài ý muốn khi nhận được điện thoại truy vấn của Cam Mạn Mai.
Nhà hàng xóm chính là bác hai của Cam Mạn Mai, ông hai của Đỗ Hạ, cho nên rất nhanh bà liền nghe được tiếng gió từ bác dâu hai.
Cam Mạn Mai nghe được tin con gái ở quê đi cùng một người đàn ông xa lạ, suy nghĩ đầu tiên chính là không tin.
Con gái của bà, bà biết, từ nhỏ đã chậm nhiệt trong tình cảm, trước nay đều chỉ biết đọc sách.
Đỗ Hạ năm nay 26 tuổi, công việc cũng đã có, Cam Mạn Mai ba, bốn năm trước đã nhọc lòng chuyện chung thân đại sự của con gái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro