Nha Hoàn (2)
Đồ Mi Phu Nhân
2024-09-09 20:17:09
Tống Hải là một gã sai vặt, y phục trên người đều là tơ lụa, đủ có thể thấy trong nhà Tống Gia Ngôn giàu có ra sao.
Trước khi Tống Hải tiến vào, Tống Gia Ngôn đã thương lượng với Đỗ Hạ.
Cho nên lúc này Tống Gia Ngôn trực tiếp kể mọi chuyện với Tống Hải.
Tống Hải nghe công tử nhà mình nói xong, không khác gì nghe chuyện trên trời, trong lòng cực kỳ khiếp sợ.
Nữ tử xinh đẹp này là người từ thười không khác? Trên người mang theo thần dược trị hết bệnh công tử nhà hắn, công tử vì báo ân cứu mạng, muốn giữ cô lại bên người?
Thoại bản bán chạy nhất kinh thành hiện tại cũng không dám viết như vậy?
Cố tình khi công tử nhà mình nói lời này thần sắc thật sự quá mức đứng đắn, theo sự hiểu biết của Tống Hải —— lời này có khả năng…… là thật sự.
Tống Hải lắc lắc đầu, tiến lên kéo Tống Gia Ngôn đến một bên, nhỏ giọng nhắc nhở: “Công tử, việc này thật sự là quá mức vớ vẩn, vị Đỗ cô nương này có thể là yêu quái chuyên đi nhiếp hồn phách nam tử”
Chuyện này thật sự là quá mức tưởng tượng, Tống Hải cân nhắc mình có nên khuyên công tử đi chùa thỉnh bùa hoặc mời đại sư tới phủ nhìn xem.
Dù sao cứ như vậy giữ Đỗ Hạ lại trong phủ thật sự quá không ổn.
Thấy hắn càng nói càng không đàng hoàng, Tống Gia Ngôn không khỏi lạnh mặt, nhỏ giọng quát nói: “Tống Hải, bình thường ta đã bảo ngươi xem ít thoại bản thôi, ta thấy ngươi đọc nhiều thoại bản quá mà giờ cứ thần thần quỷ quỷ, mới có thể nói ra những lời này.”
Mắn cho tên tùy tùng đang muốn thỉnh đạo sĩ tới trong phủ đuổi ma bắt yêu xong, Tống Gia Ngôn xoay người cười nhìn Đỗ Hạ xin lỗi.
Vừa rồi cô đứng ngay bên cạnh, Tống Hải nói gì khẳng định nàng nghe được, chỉ hy vọng nàng không cảm thấy bị mạo phạm.
Lại nói tiếp Tống Hải đã đi theo hắn từ nhỏ, tính tình này xác thật là bị hắn dung túng đôi chút.
Cảm nhận được ý tứ ánh mắt Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ không thấy sao cả mà lắc lắc đầu.
Việc này xác thật làm người ta cảm thấy quá khó tin, Tống Hải phản ứng như vậy cũng là bình thường, rốt cuộc hắn là cổ nhân, có sự kính sợ quỷ thần cũng không kỳ quái.
Nhưng phản ứng của Tống Gia Ngôn lại ngoài dự kiến của Đỗ Hạ, từ đêm qua cho tới buổi sáng hôm nay, đã xảy ra nhiều chuyện khó tin như vậy, cô còn có chút không bình tĩnh nổi, mà hắn lại vẫn bình tĩnh, đạm nhiên như không phát sinh chuyện gì cả.
Thấy Đỗ Hạ xác thật là không để trong lòng, Tống Gia Ngôn thở dài nhẹ nhõm, còn không quên xoay người dặn dò Tống Hải: “Trước khi Đỗ cô nương tìm được biện pháp trở về, nàng sẽ tạm thời ở lại trong viện, trên danh nghĩa nàng sẽ là nha hoàn bên người ta, nhưng trên thực tế là khách nhân, ngươi nhớ dặn dò người dưới, ngàn vạn lần không thể để người trong viện làm gì khinh mạn nàng.”
Tống Gia Ngôn còn có một cái tùy tùng tên Tống Châu, bất quá mấy năm trước hắn đã thành thân với tỳ nữ trong phủ, bình thường không có việc gì sẽ về nhà mình, cho nên một lát nữa hắn mới lại đây thay ca cho Tống Hải đi nghỉ ngơi.
Chuyện Đỗ Hạ một mình Tống Hải biết là đủ rồi, Tống Gia Ngôn sở dĩ đem chuyện này tiết lộ cho Tống Hải biết, chính vì nghĩ nàng rốt cuộc không phải người của thế giới này, về sau lời nói cử chỉ có thể sẽ có không hợp với lễ giáo địa phương, có Tống Hải bên cạnh, về sau mới dễ che giấu cho nàng.
Tuy rằng hắn giữ Đỗ Hạ ở trong viện, nhưng tóm lại hai người vẫn là nam nữ khác biệt, ban ngày ở trước mặt những người khác, hắn không thể biểu hiện quá mức thân cận, miễn cho đưa tới người khác phỏng đoán lai lịch của nàng.
Đỗ Hạ tới hộ tịch cũng không có, thật sự là không thể để người có tâm tìm hiểu.
Tống Hải là đại quản sự trong viện của hắn, có hắn quan tâm, có thể thay bọn họ giải quyết rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Tuy rằng Tống Gia Ngôn là chủ tử, nhưng chuyện hạ nhân lục đục với nhau hắn nhiều ít vẫn nghe thấy.
Hắn không muốn để Đỗ Hạ gặp phải mấy chuyện đó.
Nghe ý tứ công tử nhà mình là tạm thời không định nói thân phận của Đỗ cô nương cho Tống Châu, cái này làm trong lòng Tống Hải dâng lên một loại cảm giác —— quả nhiên mình mới là người công tử coi trọng, tín nhiệm nhất.
Tự nhận là người được chủ tử tín nhiệm Tống Hải đập ngực ‘ thùng thùng ’, nhiều lần bảo đảm về sau tuyệt đối sẽ không để người khác khi dễ Đỗ cô nương.
Tống Hải rốt cuộc là tôi tớ thân cận của Tống Gia Ngôn, tiêu hóa xong tin tức , liền đâu bận việc.
Hắn hầu hạ Tống Gia Ngôn rửa mặt xong, bắt đầu tính toán ở trong lòng nên an bài cho Đỗ Hạ như thế nào.
Trước khi Tống Hải tiến vào, Tống Gia Ngôn đã thương lượng với Đỗ Hạ.
Cho nên lúc này Tống Gia Ngôn trực tiếp kể mọi chuyện với Tống Hải.
Tống Hải nghe công tử nhà mình nói xong, không khác gì nghe chuyện trên trời, trong lòng cực kỳ khiếp sợ.
Nữ tử xinh đẹp này là người từ thười không khác? Trên người mang theo thần dược trị hết bệnh công tử nhà hắn, công tử vì báo ân cứu mạng, muốn giữ cô lại bên người?
Thoại bản bán chạy nhất kinh thành hiện tại cũng không dám viết như vậy?
Cố tình khi công tử nhà mình nói lời này thần sắc thật sự quá mức đứng đắn, theo sự hiểu biết của Tống Hải —— lời này có khả năng…… là thật sự.
Tống Hải lắc lắc đầu, tiến lên kéo Tống Gia Ngôn đến một bên, nhỏ giọng nhắc nhở: “Công tử, việc này thật sự là quá mức vớ vẩn, vị Đỗ cô nương này có thể là yêu quái chuyên đi nhiếp hồn phách nam tử”
Chuyện này thật sự là quá mức tưởng tượng, Tống Hải cân nhắc mình có nên khuyên công tử đi chùa thỉnh bùa hoặc mời đại sư tới phủ nhìn xem.
Dù sao cứ như vậy giữ Đỗ Hạ lại trong phủ thật sự quá không ổn.
Thấy hắn càng nói càng không đàng hoàng, Tống Gia Ngôn không khỏi lạnh mặt, nhỏ giọng quát nói: “Tống Hải, bình thường ta đã bảo ngươi xem ít thoại bản thôi, ta thấy ngươi đọc nhiều thoại bản quá mà giờ cứ thần thần quỷ quỷ, mới có thể nói ra những lời này.”
Mắn cho tên tùy tùng đang muốn thỉnh đạo sĩ tới trong phủ đuổi ma bắt yêu xong, Tống Gia Ngôn xoay người cười nhìn Đỗ Hạ xin lỗi.
Vừa rồi cô đứng ngay bên cạnh, Tống Hải nói gì khẳng định nàng nghe được, chỉ hy vọng nàng không cảm thấy bị mạo phạm.
Lại nói tiếp Tống Hải đã đi theo hắn từ nhỏ, tính tình này xác thật là bị hắn dung túng đôi chút.
Cảm nhận được ý tứ ánh mắt Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ không thấy sao cả mà lắc lắc đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Việc này xác thật làm người ta cảm thấy quá khó tin, Tống Hải phản ứng như vậy cũng là bình thường, rốt cuộc hắn là cổ nhân, có sự kính sợ quỷ thần cũng không kỳ quái.
Nhưng phản ứng của Tống Gia Ngôn lại ngoài dự kiến của Đỗ Hạ, từ đêm qua cho tới buổi sáng hôm nay, đã xảy ra nhiều chuyện khó tin như vậy, cô còn có chút không bình tĩnh nổi, mà hắn lại vẫn bình tĩnh, đạm nhiên như không phát sinh chuyện gì cả.
Thấy Đỗ Hạ xác thật là không để trong lòng, Tống Gia Ngôn thở dài nhẹ nhõm, còn không quên xoay người dặn dò Tống Hải: “Trước khi Đỗ cô nương tìm được biện pháp trở về, nàng sẽ tạm thời ở lại trong viện, trên danh nghĩa nàng sẽ là nha hoàn bên người ta, nhưng trên thực tế là khách nhân, ngươi nhớ dặn dò người dưới, ngàn vạn lần không thể để người trong viện làm gì khinh mạn nàng.”
Tống Gia Ngôn còn có một cái tùy tùng tên Tống Châu, bất quá mấy năm trước hắn đã thành thân với tỳ nữ trong phủ, bình thường không có việc gì sẽ về nhà mình, cho nên một lát nữa hắn mới lại đây thay ca cho Tống Hải đi nghỉ ngơi.
Chuyện Đỗ Hạ một mình Tống Hải biết là đủ rồi, Tống Gia Ngôn sở dĩ đem chuyện này tiết lộ cho Tống Hải biết, chính vì nghĩ nàng rốt cuộc không phải người của thế giới này, về sau lời nói cử chỉ có thể sẽ có không hợp với lễ giáo địa phương, có Tống Hải bên cạnh, về sau mới dễ che giấu cho nàng.
Tuy rằng hắn giữ Đỗ Hạ ở trong viện, nhưng tóm lại hai người vẫn là nam nữ khác biệt, ban ngày ở trước mặt những người khác, hắn không thể biểu hiện quá mức thân cận, miễn cho đưa tới người khác phỏng đoán lai lịch của nàng.
Đỗ Hạ tới hộ tịch cũng không có, thật sự là không thể để người có tâm tìm hiểu.
Tống Hải là đại quản sự trong viện của hắn, có hắn quan tâm, có thể thay bọn họ giải quyết rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Tuy rằng Tống Gia Ngôn là chủ tử, nhưng chuyện hạ nhân lục đục với nhau hắn nhiều ít vẫn nghe thấy.
Hắn không muốn để Đỗ Hạ gặp phải mấy chuyện đó.
Nghe ý tứ công tử nhà mình là tạm thời không định nói thân phận của Đỗ cô nương cho Tống Châu, cái này làm trong lòng Tống Hải dâng lên một loại cảm giác —— quả nhiên mình mới là người công tử coi trọng, tín nhiệm nhất.
Tự nhận là người được chủ tử tín nhiệm Tống Hải đập ngực ‘ thùng thùng ’, nhiều lần bảo đảm về sau tuyệt đối sẽ không để người khác khi dễ Đỗ cô nương.
Tống Hải rốt cuộc là tôi tớ thân cận của Tống Gia Ngôn, tiêu hóa xong tin tức , liền đâu bận việc.
Hắn hầu hạ Tống Gia Ngôn rửa mặt xong, bắt đầu tính toán ở trong lòng nên an bài cho Đỗ Hạ như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro