Quốc Công Phu N...
Đồ Mi Phu Nhân
2024-09-09 20:17:09
Quốc công phu nhân Tần thị năm nay 43 tuổi, tuổi này nghe tuy rằng không lớn, nhưng con gái lớn của bà, cũng chính là Hoàng Hậu của Tống khánh triều năm nay đều đã 26 tuổi.
Nhà mẹ đẻ Tần thị chính là gia tộc xa hoa bậc nhất, khi bà tới tuổi kết hôn liền gả cho Tống Quốc công môn đăng hộ đối, hai nhà dựa vào quan hệ thông gia cũng coi như là cường cường liên hợp.
Tần thị tổng cộng sinh được ba đứa con, hai nữ một nam
Con gái lớn Tống Mẫn Lan là mẫu nghi thiên hạ, con gái thứ hai Tống Mẫn Tuệ gả cho một nhà cũng không tồi, tuy rằng kém hơn chị gái, nhưng cũng là tay cầm thực quyền nhà huân quý.
Cả đời Tần thị đều trải qua xuôi gió xuôi nước, chỉ có con trai út Tống Gia Ngôn làm cho bà lo lắng không thôi.
Tống Gia Ngôn từ nhỏ đã xuất sắc, thời điểm học tập ở Thái Học vẫn luôn được thầy giáo tán dương, thời kỳ thiếu niên lại càng càng xuất sắc, hơn nữa tân hoàng kế vị, Tống Mẫn Lan thành Hoàng Hậu, hắn liền càng thành đối tượng theo đuổi của thiếu nữ khắp kinh thành.
Trước kia Tần thị chưa bao giờ nghĩ tới chuyện con trai có diện mạo, tài hoa, nhân phẩm xuất chúng như vậy sẽ khó lập gia đình.
Dựa theo dự đoán ban đầu của Tần thị, y theo phong tư khí độ cùng gia thế của con trai mình, về sau vô luận muốn tìm thê tử kiểu gì cũng không thành vấn đề.
Nói quá một chút, tiểu thư quý tộc trong khắp kinh thành này đều tùy hắn lựa chọn.
Kết quả lại cố tình xảy ra chuyện đó, sau chuyện đó Tống Gia Ngôn liền không cho bất luận người khác giới nào tới gần hắn.
Ngay cả Tần thị, ngẫu nhiên không cẩn thận đụng tới hắn, hắn cũng khó chịu nửa ngày.
Con trai như vậy làm Tần thị đau lòng, bà cũng chỉ có một đứa con trai như vậy, từ nhỏ con trai đã xuất chúng, nói hắn là mệnh căn của bà cũng không quá đáng.
Lúc trước Tần thị cùng trượng phu cũng không phải chưa cân nhắc quá: Có nên ép buộc con trai thành thân hay không.
Nhưng Tống Quốc công làm người thanh chính, kiên trì cho rằng trong lòng con trai nhà mình có vướng mắc, chuyện kia bởi vì một số nguyên nhân lại không thể nói cho những người khác, cho nên bọn họ không thể lừa gạt nhà gái.
Bằng không nếu con trai thành thân xong mà tật xấu vẫn không đổi được, còn không phải là cưới con gái nhà người ta về làm quả phụ sao?
Năm kia lão quốc công qua đời, nghĩ đến cháu trai vẫn chưa thành thân, thời điểm ra đi vẫn tiếc nuối đến đôi mắt cũng chưa nhắm được.
Lúc ấy suy nghĩ của Tống Quốc công cũng có chút dao động, nhưng Tống Gia Ngôn tự mình đứng ra cự tuyệt, tỏ vẻ hắn không thẻ tiếp nhận chuyện ở chung phòng với một nữ nhân, cho nên cuối cùng chuyện này lại không giải quyết được gì.
Năm nay Tống Gia Ngôn đã 24 tuổi, trong kinh thành công tử tầm tuổi hắn đều đã là cha của mấy đứa nhỏ.
Hiện tại người ngoài nghị luận về Quốc công phủ, lời đồn khó nghe gì cũng có.
Có một lần Tần thị đi tham gia yến hội, còn nghe được có người thầm nghị luận xem có phải con trai bà là Long Dương chi phích* hay không.
*ý là gay đó ạ
Ngày đó Tần thị trở về liền tức phát bệnh, hơn nửa năm tiếp theo đều ở trong phủ, không ra cửa tham gia yến hội.
Thười gian dài, Tần thị cùng Tống Quốc công đã không còn ôm hy vọng gì về hôn sự của con trai.
Hai vợ chồng thậm chí còn từng thương lượng riêng:
Nếu thật sự không được, lại chờ hai năm nữa sẽ chọn một đứa trẻ trong tộc nhận thành con thừa tự về nuôi.
Nói như vậy, kể cả về sau bọn họ không còn nữa, cũng không lo không ai dưỡng lão cho con trai, hắn cũng không đến mức cô đơn một mình.
Cho nên dưới tình huống vốn dĩ đã không còn ôm bất luận hy vọng nào nữa, Tần thị nghe được hai ma ma nói trong viện con trai có một cô gái, trực tiếp nghiêng tay đổ chén trà đang cầm.
Tần thị không rảnh lo nước trà ướt tay, giữ chặt cánh tay ma ma, vội vàng hỏi:
“Các ngươi không nhìn lầm chứ? Thật sự nhìn thấy một cô gái còn sống trong viện con trai ta?”
Ma ma bị Tần thị dùng sức lôi kéo cánh tay, ăn đau, không dám trì hoãn, vội vàng trả lời: “Hồi phu nhân, thật sự, loại chuyện này lão nô cũng không dám nói giỡn, lão nô chính xác nhìn thấy một cô gái đi ra từ nhà kề trong viện công tử, buổi sáng công tử còn chia một nửa bữa sáng rồi tự mình bưng qua đó.”
Một ma ma khác cũng đúng lúc nói: “Nô tỳ có thể bảo đảm, thái độ của đại công tử với nữ tử kia thập phần không bình thường.”
Được đáp án chính xác, Tần thị vui mừng lộ rõ trên nét mặt, bà kích động mà vỗ tay , xoay vài vòng tại chỗ.
“Tốt! Tốt!”
Nhà mẹ đẻ Tần thị chính là gia tộc xa hoa bậc nhất, khi bà tới tuổi kết hôn liền gả cho Tống Quốc công môn đăng hộ đối, hai nhà dựa vào quan hệ thông gia cũng coi như là cường cường liên hợp.
Tần thị tổng cộng sinh được ba đứa con, hai nữ một nam
Con gái lớn Tống Mẫn Lan là mẫu nghi thiên hạ, con gái thứ hai Tống Mẫn Tuệ gả cho một nhà cũng không tồi, tuy rằng kém hơn chị gái, nhưng cũng là tay cầm thực quyền nhà huân quý.
Cả đời Tần thị đều trải qua xuôi gió xuôi nước, chỉ có con trai út Tống Gia Ngôn làm cho bà lo lắng không thôi.
Tống Gia Ngôn từ nhỏ đã xuất sắc, thời điểm học tập ở Thái Học vẫn luôn được thầy giáo tán dương, thời kỳ thiếu niên lại càng càng xuất sắc, hơn nữa tân hoàng kế vị, Tống Mẫn Lan thành Hoàng Hậu, hắn liền càng thành đối tượng theo đuổi của thiếu nữ khắp kinh thành.
Trước kia Tần thị chưa bao giờ nghĩ tới chuyện con trai có diện mạo, tài hoa, nhân phẩm xuất chúng như vậy sẽ khó lập gia đình.
Dựa theo dự đoán ban đầu của Tần thị, y theo phong tư khí độ cùng gia thế của con trai mình, về sau vô luận muốn tìm thê tử kiểu gì cũng không thành vấn đề.
Nói quá một chút, tiểu thư quý tộc trong khắp kinh thành này đều tùy hắn lựa chọn.
Kết quả lại cố tình xảy ra chuyện đó, sau chuyện đó Tống Gia Ngôn liền không cho bất luận người khác giới nào tới gần hắn.
Ngay cả Tần thị, ngẫu nhiên không cẩn thận đụng tới hắn, hắn cũng khó chịu nửa ngày.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Con trai như vậy làm Tần thị đau lòng, bà cũng chỉ có một đứa con trai như vậy, từ nhỏ con trai đã xuất chúng, nói hắn là mệnh căn của bà cũng không quá đáng.
Lúc trước Tần thị cùng trượng phu cũng không phải chưa cân nhắc quá: Có nên ép buộc con trai thành thân hay không.
Nhưng Tống Quốc công làm người thanh chính, kiên trì cho rằng trong lòng con trai nhà mình có vướng mắc, chuyện kia bởi vì một số nguyên nhân lại không thể nói cho những người khác, cho nên bọn họ không thể lừa gạt nhà gái.
Bằng không nếu con trai thành thân xong mà tật xấu vẫn không đổi được, còn không phải là cưới con gái nhà người ta về làm quả phụ sao?
Năm kia lão quốc công qua đời, nghĩ đến cháu trai vẫn chưa thành thân, thời điểm ra đi vẫn tiếc nuối đến đôi mắt cũng chưa nhắm được.
Lúc ấy suy nghĩ của Tống Quốc công cũng có chút dao động, nhưng Tống Gia Ngôn tự mình đứng ra cự tuyệt, tỏ vẻ hắn không thẻ tiếp nhận chuyện ở chung phòng với một nữ nhân, cho nên cuối cùng chuyện này lại không giải quyết được gì.
Năm nay Tống Gia Ngôn đã 24 tuổi, trong kinh thành công tử tầm tuổi hắn đều đã là cha của mấy đứa nhỏ.
Hiện tại người ngoài nghị luận về Quốc công phủ, lời đồn khó nghe gì cũng có.
Có một lần Tần thị đi tham gia yến hội, còn nghe được có người thầm nghị luận xem có phải con trai bà là Long Dương chi phích* hay không.
*ý là gay đó ạ
Ngày đó Tần thị trở về liền tức phát bệnh, hơn nửa năm tiếp theo đều ở trong phủ, không ra cửa tham gia yến hội.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thười gian dài, Tần thị cùng Tống Quốc công đã không còn ôm hy vọng gì về hôn sự của con trai.
Hai vợ chồng thậm chí còn từng thương lượng riêng:
Nếu thật sự không được, lại chờ hai năm nữa sẽ chọn một đứa trẻ trong tộc nhận thành con thừa tự về nuôi.
Nói như vậy, kể cả về sau bọn họ không còn nữa, cũng không lo không ai dưỡng lão cho con trai, hắn cũng không đến mức cô đơn một mình.
Cho nên dưới tình huống vốn dĩ đã không còn ôm bất luận hy vọng nào nữa, Tần thị nghe được hai ma ma nói trong viện con trai có một cô gái, trực tiếp nghiêng tay đổ chén trà đang cầm.
Tần thị không rảnh lo nước trà ướt tay, giữ chặt cánh tay ma ma, vội vàng hỏi:
“Các ngươi không nhìn lầm chứ? Thật sự nhìn thấy một cô gái còn sống trong viện con trai ta?”
Ma ma bị Tần thị dùng sức lôi kéo cánh tay, ăn đau, không dám trì hoãn, vội vàng trả lời: “Hồi phu nhân, thật sự, loại chuyện này lão nô cũng không dám nói giỡn, lão nô chính xác nhìn thấy một cô gái đi ra từ nhà kề trong viện công tử, buổi sáng công tử còn chia một nửa bữa sáng rồi tự mình bưng qua đó.”
Một ma ma khác cũng đúng lúc nói: “Nô tỳ có thể bảo đảm, thái độ của đại công tử với nữ tử kia thập phần không bình thường.”
Được đáp án chính xác, Tần thị vui mừng lộ rõ trên nét mặt, bà kích động mà vỗ tay , xoay vài vòng tại chỗ.
“Tốt! Tốt!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro