Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu
Vợ chồng son
mihtthu
2024-11-11 23:34:33
Mạnh Ái tỉnh lại là đã tối, bên cạnh đã không còn hơi ấm, chắc là Hàn Dương đang làm việc ở ngoài. Chưa đầy một ngày mà anh đã làm cô tận mấy chập, thật là mệt mỏi a.
Cô vớ đại lấy chiếc áo sơ mi trắng vứt ở ghế sofa mặc đỡ rồi đi ra kiếm anh. Vì còn rất đau nên tướng đi của cô xiêu xiêu vẹo vẹo trông rất tức cười, Hàn Dương nhìn vậy không nhịn nổi mà cười lên, làm Mạnh Ái giận đỏ mặt, không thèm nhìn anh một cái mà bỏ lại ghế sofa ngồi.
Hàn Dương thấy như vậy thì chạy tới dỗ dành bà xã, nhưng có thế nào cô cũng không chịu. Anh liền nghĩ ra một kế: " Bà xã, đừng giận nữa, mai mốt cho em nằm trên "
- Được, anh hứa đó.
Hàn Dương gật đầu đồng ý, sau đó ôm eo cô đi về nhà. Hên là tập đoàn có thang máy riêng dẫn xuống đến hầm để xe nên không ai thấy cô trong tình trạng đi xiên vẹo như này.
-----------
2 tháng sau
Mạnh Ái đi làm với chức vụ thư kí riêng của tổng giám đốc cũng quá quen thuộc với mọi người. Hầu hết mọi người đều rất yêu quý cô, vì có cô mà tính tình của Hàn Dương đã bớt u ám khắc nghiệt như hồi trước nữa. Nhưng nói đi làm cũng không phải, công việc của cô rất ít, coi phim rồi ăn, nghịch điện thoại hoặc ngủ, chỉ có lâu lâu là xem giúp anh vài tài liệu. Bởi anh không cho cô động tay động chân, chỉ có động thân mà thôi =))
Hôm nay có thư mời từ thành phố B tổ chức tiệc cho thị trường mới lên nhậm chức - Hà Chí Phong. Cô cũng phải nể phục anh, đến thành phố B cũng biết đến tiếng tăm của anh nữa.
Đây là một bữa tiệc lớn nên chắc chắn anh sẽ có mặt để chung vui, đương nhiên với chức vụ thư kí của anh, cô cũng phải đi theo nhưng với tư cách là Ngô phu nhân.
-----------
Chiếc máy bay tư nhân đáp xuống, Hàn Dương một tay ôm eo Mạnh Ái ung dung bước xuống, đường đi xuống tất cả đều được trải thảm đỏ, hai dàn người hầu đứng ngay ngắn cúi mặt chào.
Mạnh Ái cô không biết đây chính là địa bàn bên thành phố B của anh, chỉ nghĩ là một địa điểm nào đó.
Khi lên tới phòng, Mạnh Ái vì mệt mà nằm xuống liền ngủ không biết gì. Đến mãi chiều anh mới lay người cô dậy, lí do? Đi mua sắm cho buổi tiệc đó, nhưng Mạnh Ái không muốn tốn tiền, chẳng phải đồ cô tỏng tủ còn rất nhiều hay sao? Liền nằm vờ ra đó không chịu ngồi dậy.
Hàn Dương nhìn bộ dạng của cô rồi phì cười, làm biếng quá đi mất, miệng anh nhếch lên cười gian tà rồi nói: " Một là đi mua, hai là anh ăn em, cứ việc chọn "
Chỉ cần nghe tới câu sau, Mạnh Ái liền vùng dậy lấy đồ đi vào nhà vệ sinh nhanh như cắt không thèm ngoảnh đầu lại.
----------
Khu trung tâm mua sắm bên đây thật sự cũng to không kém gì bên thành phố S mà cô đang ở. Hàn Dương ung dung nắm tay cô bước vào với bao ánh mắt ham muốn của mọi người. Một cặp trai tài gái sắc sánh đôi nhau.
Lần thứ n rồi, cứ đi mua sắm là gần như anh mua hết cả cái trung tâm này cho cô, rất rất nhiều đồ.
- Em nói không cần nhiều vậy đâu mà.
- Nào là đồ đi làm, đi ăn, đi ngủ, đi dự tiệc và đặc biệt là làm tình.. Tất cả nhiêu đây đều không đủ.
Hàn Dương nói làm mặt cô đỏ hết cả lên, người đàn ông này thiệt sự bá đạo, muốn nói gì cũng được. Nhưng cô thật sự hạnh phúc khi được ở bên anh, tình yêu hai người luôn luôn mặn nồng như vậy. Cô chỉ sợ sau này sẽ có sóng gió, một cơn bão tố ập đến, liệu anh có vững vàng mà cùng dắt tay cô đi đến cuối hay không?
-----------
Ngày dự tiệc.
Hôm nay Mạnh Ái được chính tay Hàn Dương chọn cho một bộ váy. Đó là một bộ váy màu trắng ngắn hơn đầu gối, lộ ra đôi chân dài thon thả của cô. Chiếc váy này không hở hang quá nhiều, nó chỉ được khoét một lỗ ở rãnh ngực. Từ cổ váy trễ xuống hai bên vai làm người ta có thể thấy được đôi vai đẹp ngọc ngà của cô. Cả bộ váy được thiết kế riêng đúng số đo của cô nên khi mặc vào nó ôm sát lộ ra rất chuẩn 3 vòng của cơ thể, trên váy còn được Hàn Dương cho người gắn thêm những hạt kim cương lấp lánh, nhìn vào rất rất là sang trọng, thể hiện được địa vị của người mặc nó.
Hàn Dương mặc một bộ vest hãng Armani cũng được thiết kế đúng số đo của anh, mái tóc nâu đỏ thường ngày được vuốt lên, như một chàng bạch mã hoàng tử trong phim.
Chiếc máy bay trực thăng hạ cánh xuống tầng thượng của một khách sạn cao cấp tại thành phố B. Vì đây là một buổi tiệc nhậm chức có tính chất quan trọng nên không đi bằng cửa chính, chỉ đi bằng trực thăng lên đây, an ninh rất được thắt chặt.
Mạnh Ái và Hàn Dương bước xuống lại trở thành tâm điểm của mọi người, ai ai cũng biết đây là người đàn ông quyền lực trên thương trường lẫn trong hắc đạo. Bên cạnh là tiểu thư danh giá của dòng họ Lục Gia, được Hàn Ca sủng ái hết mực, báo chí đã tốn rất nhiều mực để viết về chuyện tình của cặp đôi này.
Người đàn ông trung niên kia từ xa bước lại, trên người không thể không toát ra sự sang trọng và sát khí. Ông ta niềm nở chào đón anh và cô rất nồng nhiệt: " Ngô Tổng, Ngô phu nhân, hai người dành chút ít thời gian đến đây quả thật rất quý hóa. Hà Mẫn tôi thật lấy làm vinh dự. "
- Không có gì cả ông đừng quá khách khí. _ Anh nói với ngữ điệu bình thường, không tôn trọng cũng không kiêng dè.
- Hai người không quả như lời đồn, cứ như một cặp vợ chồng son mới cưới, không ai tin đã cưới được gần hai năm đâu.
Hà Mẫn cười khanh khách, thật sự đúng, cưới gần hai năm nhưng cô và anh cứ như vợ chồng son mới cưới. Luôn luôn kề bên nhau, cả khi đi làm cô cũng làm thư kí " riêng " của anh.
Cô vớ đại lấy chiếc áo sơ mi trắng vứt ở ghế sofa mặc đỡ rồi đi ra kiếm anh. Vì còn rất đau nên tướng đi của cô xiêu xiêu vẹo vẹo trông rất tức cười, Hàn Dương nhìn vậy không nhịn nổi mà cười lên, làm Mạnh Ái giận đỏ mặt, không thèm nhìn anh một cái mà bỏ lại ghế sofa ngồi.
Hàn Dương thấy như vậy thì chạy tới dỗ dành bà xã, nhưng có thế nào cô cũng không chịu. Anh liền nghĩ ra một kế: " Bà xã, đừng giận nữa, mai mốt cho em nằm trên "
- Được, anh hứa đó.
Hàn Dương gật đầu đồng ý, sau đó ôm eo cô đi về nhà. Hên là tập đoàn có thang máy riêng dẫn xuống đến hầm để xe nên không ai thấy cô trong tình trạng đi xiên vẹo như này.
-----------
2 tháng sau
Mạnh Ái đi làm với chức vụ thư kí riêng của tổng giám đốc cũng quá quen thuộc với mọi người. Hầu hết mọi người đều rất yêu quý cô, vì có cô mà tính tình của Hàn Dương đã bớt u ám khắc nghiệt như hồi trước nữa. Nhưng nói đi làm cũng không phải, công việc của cô rất ít, coi phim rồi ăn, nghịch điện thoại hoặc ngủ, chỉ có lâu lâu là xem giúp anh vài tài liệu. Bởi anh không cho cô động tay động chân, chỉ có động thân mà thôi =))
Hôm nay có thư mời từ thành phố B tổ chức tiệc cho thị trường mới lên nhậm chức - Hà Chí Phong. Cô cũng phải nể phục anh, đến thành phố B cũng biết đến tiếng tăm của anh nữa.
Đây là một bữa tiệc lớn nên chắc chắn anh sẽ có mặt để chung vui, đương nhiên với chức vụ thư kí của anh, cô cũng phải đi theo nhưng với tư cách là Ngô phu nhân.
-----------
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiếc máy bay tư nhân đáp xuống, Hàn Dương một tay ôm eo Mạnh Ái ung dung bước xuống, đường đi xuống tất cả đều được trải thảm đỏ, hai dàn người hầu đứng ngay ngắn cúi mặt chào.
Mạnh Ái cô không biết đây chính là địa bàn bên thành phố B của anh, chỉ nghĩ là một địa điểm nào đó.
Khi lên tới phòng, Mạnh Ái vì mệt mà nằm xuống liền ngủ không biết gì. Đến mãi chiều anh mới lay người cô dậy, lí do? Đi mua sắm cho buổi tiệc đó, nhưng Mạnh Ái không muốn tốn tiền, chẳng phải đồ cô tỏng tủ còn rất nhiều hay sao? Liền nằm vờ ra đó không chịu ngồi dậy.
Hàn Dương nhìn bộ dạng của cô rồi phì cười, làm biếng quá đi mất, miệng anh nhếch lên cười gian tà rồi nói: " Một là đi mua, hai là anh ăn em, cứ việc chọn "
Chỉ cần nghe tới câu sau, Mạnh Ái liền vùng dậy lấy đồ đi vào nhà vệ sinh nhanh như cắt không thèm ngoảnh đầu lại.
----------
Khu trung tâm mua sắm bên đây thật sự cũng to không kém gì bên thành phố S mà cô đang ở. Hàn Dương ung dung nắm tay cô bước vào với bao ánh mắt ham muốn của mọi người. Một cặp trai tài gái sắc sánh đôi nhau.
Lần thứ n rồi, cứ đi mua sắm là gần như anh mua hết cả cái trung tâm này cho cô, rất rất nhiều đồ.
- Em nói không cần nhiều vậy đâu mà.
- Nào là đồ đi làm, đi ăn, đi ngủ, đi dự tiệc và đặc biệt là làm tình.. Tất cả nhiêu đây đều không đủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Dương nói làm mặt cô đỏ hết cả lên, người đàn ông này thiệt sự bá đạo, muốn nói gì cũng được. Nhưng cô thật sự hạnh phúc khi được ở bên anh, tình yêu hai người luôn luôn mặn nồng như vậy. Cô chỉ sợ sau này sẽ có sóng gió, một cơn bão tố ập đến, liệu anh có vững vàng mà cùng dắt tay cô đi đến cuối hay không?
-----------
Ngày dự tiệc.
Hôm nay Mạnh Ái được chính tay Hàn Dương chọn cho một bộ váy. Đó là một bộ váy màu trắng ngắn hơn đầu gối, lộ ra đôi chân dài thon thả của cô. Chiếc váy này không hở hang quá nhiều, nó chỉ được khoét một lỗ ở rãnh ngực. Từ cổ váy trễ xuống hai bên vai làm người ta có thể thấy được đôi vai đẹp ngọc ngà của cô. Cả bộ váy được thiết kế riêng đúng số đo của cô nên khi mặc vào nó ôm sát lộ ra rất chuẩn 3 vòng của cơ thể, trên váy còn được Hàn Dương cho người gắn thêm những hạt kim cương lấp lánh, nhìn vào rất rất là sang trọng, thể hiện được địa vị của người mặc nó.
Hàn Dương mặc một bộ vest hãng Armani cũng được thiết kế đúng số đo của anh, mái tóc nâu đỏ thường ngày được vuốt lên, như một chàng bạch mã hoàng tử trong phim.
Chiếc máy bay trực thăng hạ cánh xuống tầng thượng của một khách sạn cao cấp tại thành phố B. Vì đây là một buổi tiệc nhậm chức có tính chất quan trọng nên không đi bằng cửa chính, chỉ đi bằng trực thăng lên đây, an ninh rất được thắt chặt.
Mạnh Ái và Hàn Dương bước xuống lại trở thành tâm điểm của mọi người, ai ai cũng biết đây là người đàn ông quyền lực trên thương trường lẫn trong hắc đạo. Bên cạnh là tiểu thư danh giá của dòng họ Lục Gia, được Hàn Ca sủng ái hết mực, báo chí đã tốn rất nhiều mực để viết về chuyện tình của cặp đôi này.
Người đàn ông trung niên kia từ xa bước lại, trên người không thể không toát ra sự sang trọng và sát khí. Ông ta niềm nở chào đón anh và cô rất nồng nhiệt: " Ngô Tổng, Ngô phu nhân, hai người dành chút ít thời gian đến đây quả thật rất quý hóa. Hà Mẫn tôi thật lấy làm vinh dự. "
- Không có gì cả ông đừng quá khách khí. _ Anh nói với ngữ điệu bình thường, không tôn trọng cũng không kiêng dè.
- Hai người không quả như lời đồn, cứ như một cặp vợ chồng son mới cưới, không ai tin đã cưới được gần hai năm đâu.
Hà Mẫn cười khanh khách, thật sự đúng, cưới gần hai năm nhưng cô và anh cứ như vợ chồng son mới cưới. Luôn luôn kề bên nhau, cả khi đi làm cô cũng làm thư kí " riêng " của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro