Lão Đại Mạt Thế Xuyên Thành Nông Nữ Vả Mặt Ngược Tra
Chương 31
Phi Điểu Chân Lục
2024-08-19 06:32:51
Ở nhà họ Trương hưởng phúc không hơn về nhà mình chịu khổ sao? Mẫu thân, người nói xem có đúng không?"
Liễu thị nghe vậy lập tức phản bác: "Sao lại giống nhau được? Làm nô tài cho người ta, phải quỳ gối mà sống, nào thoải mái giống như ở nhà mình?"
Đường Tiểu Du nghe xong cười lạnh một tiếng: "Bà cũng biết làm nô tài cho người ta không dễ chịu? Vậy sao lại bán ta cho nhà họ Trương? Chẳng lẽ bà không biết bán cho Trương Hữu Tài làm tiểu thiếp còn không bằng làm nô tài sao?
Bà và phụ thân thoải mái rồi, đem ta đi chịu tội, lương tâm các ngươi bị chó ăn mất rồi sao?"
Liễu thị nghe xong lập tức im bặt, dừng một lúc lại bắt đầu nhỏ từng giọt nước mắt.
"Nhưng dù sao ông ấy cũng là phụ thân ngươi! Sao ngươi có thể bán ông ấy như vậy?"
"Nếu mẫu thân đã không nỡ lòng như vậy, vậy thì tự mình chuộc ông ta về đi!"
Đường Tiểu Du liếc nhìn Liễu thị, đột nhiên nói.
Liễu thị nghe xong khóc càng dữ dội hơn, kêu to: "Ta làm gì có mười lượng bạc!"
Đường Tiểu Du lại nói: "Mẫu thân đừng giả nghèo nữa, những năm nay bà và phụ thân cũng kiếm được bốn, năm lượng bạc chứ? Cộng thêm hai lượng bạc trong tay bà là sáu, bảy lượng rồi!
Còn lại đem của hồi môn của bà, tiền riêng của phụ thân gom góp lại cũng gần đủ rồi! Việc bà tự mình có thể làm được thì đừng cầu xin ta!"
Đường Tiểu Du nói xong, không thèm để ý đến Liễu thị nữa mà bắt đầu ăn cơm.
Liễu thị lo lắng, chuyện này là sao? Sao Đường Tiểu Du lại biết chuyện bà ta và Đường Hưng làm sau lưng?
Đương nhiên Liễu thị không biết, đại nữ nhi Đường Tiểu Du đã bắt gặp đủ loại hành vi keo kiệt bủn xỉn của cha mẹ rất nhiều lần, chỉ là Tiểu Du trước kia thật thà, căn bản không dám nói ra.
Nhưng bây giờ khác rồi, Đường Tiểu Du bây giờ, không còn gì phải kiêng dè nữa, nàng nhất định sẽ xé nát “tấm vải” che thân của bọn họ! Đường Tiểu Du ăn một cái bánh, nhìn Liễu thị ngây người bên cạnh, mở miệng nói: "Ta đã nghĩ cách cho bà rồi, còn có lấy tiền đi cứu phụ thân hay không thì tùy bà!"
Liễu thị nghe vậy lập tức phản bác: "Sao lại giống nhau được? Làm nô tài cho người ta, phải quỳ gối mà sống, nào thoải mái giống như ở nhà mình?"
Đường Tiểu Du nghe xong cười lạnh một tiếng: "Bà cũng biết làm nô tài cho người ta không dễ chịu? Vậy sao lại bán ta cho nhà họ Trương? Chẳng lẽ bà không biết bán cho Trương Hữu Tài làm tiểu thiếp còn không bằng làm nô tài sao?
Bà và phụ thân thoải mái rồi, đem ta đi chịu tội, lương tâm các ngươi bị chó ăn mất rồi sao?"
Liễu thị nghe xong lập tức im bặt, dừng một lúc lại bắt đầu nhỏ từng giọt nước mắt.
"Nhưng dù sao ông ấy cũng là phụ thân ngươi! Sao ngươi có thể bán ông ấy như vậy?"
"Nếu mẫu thân đã không nỡ lòng như vậy, vậy thì tự mình chuộc ông ta về đi!"
Đường Tiểu Du liếc nhìn Liễu thị, đột nhiên nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liễu thị nghe xong khóc càng dữ dội hơn, kêu to: "Ta làm gì có mười lượng bạc!"
Đường Tiểu Du lại nói: "Mẫu thân đừng giả nghèo nữa, những năm nay bà và phụ thân cũng kiếm được bốn, năm lượng bạc chứ? Cộng thêm hai lượng bạc trong tay bà là sáu, bảy lượng rồi!
Còn lại đem của hồi môn của bà, tiền riêng của phụ thân gom góp lại cũng gần đủ rồi! Việc bà tự mình có thể làm được thì đừng cầu xin ta!"
Đường Tiểu Du nói xong, không thèm để ý đến Liễu thị nữa mà bắt đầu ăn cơm.
Liễu thị lo lắng, chuyện này là sao? Sao Đường Tiểu Du lại biết chuyện bà ta và Đường Hưng làm sau lưng?
Đương nhiên Liễu thị không biết, đại nữ nhi Đường Tiểu Du đã bắt gặp đủ loại hành vi keo kiệt bủn xỉn của cha mẹ rất nhiều lần, chỉ là Tiểu Du trước kia thật thà, căn bản không dám nói ra.
Nhưng bây giờ khác rồi, Đường Tiểu Du bây giờ, không còn gì phải kiêng dè nữa, nàng nhất định sẽ xé nát “tấm vải” che thân của bọn họ! Đường Tiểu Du ăn một cái bánh, nhìn Liễu thị ngây người bên cạnh, mở miệng nói: "Ta đã nghĩ cách cho bà rồi, còn có lấy tiền đi cứu phụ thân hay không thì tùy bà!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro