Lão Đại Thâm Tình: Độc Sủng Kiều Thê
Sự lựa chọn
Đường Nguyệt Y
2024-07-23 12:12:35
"Không đón."
Đó là câu trả lời dứt khoát của Tề Hàn, khiến tâm tình của Cao Mẫn cả buổi sáng chẳng có tí niềm vui.
Tâm trạng vốn đang không tốt, thì đúng vào thời điểm nghỉ nửa buổi học, có một chàng trai đã tìm tới Cao Mẫn để bày tỏ thái độ làm quen. Màn chào hỏi đầu tiên được cậu ta thể hiện bằng một thanh sô-cô-la đi kèm nụ cười tỏa nắng.
"Làm bạn gái mình nha?"
Nhanh gọn, súc tích, là những gì cậu ta đã nói.
Lúc này, Cao Mẫn cũng bị đối phương làm cho hứng thú. Cô quay qua nhìn người bên cạnh bằng cặp mắt đánh giá, khảo sát sơ một lượt vẫn thấy người này đẹp trai không bằng anh chú ở nhà, nên chỉ nhẹ nhàng cười khẩy một cái.
Cứ tưởng cậu bạn bên cạnh đã bị từ chối, nhưng nào ngờ thanh sô-cô-la trên tay lại được cô gái nhận lấy, rồi từ tốn mở bao bì, sau đó cắn nhẹ một miếng, hương vị ngọt ngào pha chút đăng đắng đặc trưng của loại thực phẩm này, khiến Cao Mẫn gật đầu tán thưởng.
"Kẹo ngon! Cảm ơn nha."
Nói xong, Cao Mẫn liền ung dung xoay người, cất bước rời đi. Để lại chàng trai ngơ ngác nhìn theo với dấu chấm hỏi to đùng trên đỉnh đầu. Vấn đề đáng nói, là một màn vừa rồi đều đã lọt vào mắt Mộ Ái, cô nữ sinh luôn thầm thích cậu bạn đấy và cô ta cũng nổi danh hổ báo trong trường, nên phen này chắc chắn sẽ có chuyện chẳng lành.
Thanh sô-cô-la được Cao Mẫn cắn một miếng, rồi cũng trực tiếp tặng lại cho cô bạn thân của mình khi đã về đến lớp.
"Cho cậu đó."
"Sô-cô-la ở đâu vậy?" Lý Giai Ngân tò mò hỏi.
"Trai tặng." Cao Mẫn lãnh đạm đáp.
Lời vừa dứt, thì nhóm Mộ Ái cũng đã hùng hậu xông vào. Vị trí chỗ ngồi của Cao Mẫn nhanh chóng bị nhắm trúng và cuộc ấu đả chắc chắn sẽ bắt đầu.
"Mày là Cao Mẫn, đúng không?"
...----------------...
Tề gia trang...
Sở dĩ Tề Hàn không thể đến đón Cao Mẫn tan học như thường lệ, là vì hôm nay ông nội anh về nước.
Tề Vương, người đứng đầu Tề gia và cũng là người mà bất cứ ai cũng phải kính nể, kiêng dè bội phần. Mặc khác, vì ông năm nay cũng đã qua thượng thọ thất tuần, sức khỏe lẫn tinh thần đều không được kích động mạnh, nên con cháu trong gia đình chẳng ai dám làm ông phật lòng.
Hôm nay ông ấy không chỉ về một mình, mà còn đặc biệt dẫn theo một cô gái trẻ đẹp, có ánh mắt sắc xảo, ngũ quan nhạy bén. Điều đó, khiến Tề Hàn cảm thấy lo âu nhiều hơn vui.
Bữa cơm trưa diễn ra, nhưng bầu không khí lại chẳng mấy dễ chịu. Lúc này, ông nội Tề hắng giọng rồi lên tiếng:
"Hàn à! Lát nữa về, nhớ đưa Ciin theo."
Nghe thấy câu nói, Tề Hàn liền lập tức buông đũa, thái độ hiển nhiên không hề muốn hợp tác.
"Tại sao phải đưa theo cô ta?" Giọng anh lãnh đạm vang lên.
"Bởi vì, sắp tới con bé sẽ là người đồng hành với con trong tổ chức lẫn cuộc sống bên ngoài." Ông nội Tề trả lời một cách nghiêm túc.
Tề Hàn nhếch mép cười trào phúng, thái độ khinh bỉ rõ rệt khi đưa tầm nhìn băng lãnh lướt qua cô gái đối diện.
Anh thong thả nhâm nhi chút rượu vang, mới nói:
"Chỉ dựa vào chút khí chất bên ngoài đó thôi sao? Ông nội, từ khi nào ông lại thay đổi tư duy để phụ nữ có tư cách chen chân vào tổ chức vậy?"
"Nghe đồn Tề lão đại biết nhìn xa trông rộng. Hôm nay gặp rồi mới thấy, hóa ra cũng chỉ đạt tới cái tầm nhìn mặt bắt hình dong thế thôi sao?" Ciin ung dung cất lời.
Pha đáp trả khiến ông nội Tề lập tức bật cười hài lòng, còn Tề Hưng vẫn luôn âm thầm quan sát tình hình. Ông muốn xem, con trai mình sẽ phản ứng như thế nào.
"Với phụ nữ, thì đúng là tầm nhìn có hơi hạn hẹp một chút. Tại vì, trông ai cũng thật chẳng ra gì."
"Nếu trong mắt anh, phụ nữ là hạng không đáng một xu, thì tôi cũng không còn lời gì để nói. Nhưng qua cách nói của anh, có vẻ giống đang ám chỉ mắt nhìn người của ông nội cũng chẳng ra làm sao nhỉ?" Ciin vẫn tiếp tục bình tĩnh đáp trả.
"Con đó, bớt bài xích phụ nữ một chút, nên để người khác có cơ hội đến gần và tìm hiểu sẽ tốt hơn. Nhưng tốt nhất phải là người do chính ông chọn lựa."
"Và cô ta là sự lựa chọn đó?" Tề Hàn lạnh lùng, cũng khinh bỉ ra mặt khi cất lên câu hỏi đã nắm rõ chín phần chắc của câu trả lời.
"Đúng vậy! Ciin là cháu gái nuôi của ta, cũng là người được ta huấn luyện suốt năm năm vừa qua, từ tư cách cho tới bản lĩnh đều đã đủ khả năng ở bên cạnh hỗ trợ con cả việc công lẫn việc tư. Tóm lại, Ciin sẽ ở chỗ của con trước, vài tháng sau rồi bắt đầu tổ chức hôn lễ."
Reng reng reng...
Tề Vương vừa dứt lời, chuông điện thoại của Tề Hàn cũng vang lên. Nhanh chóng cầm máy ra xem, thấy hiệu trưởng trường Cao Mẫn đang học gọi tới, anh liền bỏ mặc cuộc đối thoại đang diễn ra, để ra ngoài nghe máy.
Cách hành xử thiếu lễ phép của anh, khiến ông Tề Vương lập tức không vui.
"Thằng bé này, càng lớn tuổi, càng khó dạy bảo rồi Hưng nhỉ?"
Tầm mắt của ông nội vừa liếc qua, đã làm sắc mặt Tề Hưng trở nên dè dặt, chỉ biết thấp giọng trả lời:
"Con sẽ dạy dỗ lại thằng bé."
Thật ra chính ông cũng thừa biết, tính khí con trai mình nào dễ dàng bị ràng buộc trong khuôn khổ. Nếu không phải ông nắm được điểm yếu của anh, chắc gì đã nắm được bảy phần quyền hạn của Tề gia như hiện tại.
Lần này ông nội quay trở về, còn mang theo một cô cháu gái, sau sẽ trở thành cháu dâu, không biết tiếp theo đối với Tề Hưng ông sẽ là họa hay phúc...
Còn phần Tề Hàn, sau khi nghe điện thoại xong thì cũng tức tốc chạy tới trường học. Sau đó, là ra mặt thu dọn chiến trường...
Đó là câu trả lời dứt khoát của Tề Hàn, khiến tâm tình của Cao Mẫn cả buổi sáng chẳng có tí niềm vui.
Tâm trạng vốn đang không tốt, thì đúng vào thời điểm nghỉ nửa buổi học, có một chàng trai đã tìm tới Cao Mẫn để bày tỏ thái độ làm quen. Màn chào hỏi đầu tiên được cậu ta thể hiện bằng một thanh sô-cô-la đi kèm nụ cười tỏa nắng.
"Làm bạn gái mình nha?"
Nhanh gọn, súc tích, là những gì cậu ta đã nói.
Lúc này, Cao Mẫn cũng bị đối phương làm cho hứng thú. Cô quay qua nhìn người bên cạnh bằng cặp mắt đánh giá, khảo sát sơ một lượt vẫn thấy người này đẹp trai không bằng anh chú ở nhà, nên chỉ nhẹ nhàng cười khẩy một cái.
Cứ tưởng cậu bạn bên cạnh đã bị từ chối, nhưng nào ngờ thanh sô-cô-la trên tay lại được cô gái nhận lấy, rồi từ tốn mở bao bì, sau đó cắn nhẹ một miếng, hương vị ngọt ngào pha chút đăng đắng đặc trưng của loại thực phẩm này, khiến Cao Mẫn gật đầu tán thưởng.
"Kẹo ngon! Cảm ơn nha."
Nói xong, Cao Mẫn liền ung dung xoay người, cất bước rời đi. Để lại chàng trai ngơ ngác nhìn theo với dấu chấm hỏi to đùng trên đỉnh đầu. Vấn đề đáng nói, là một màn vừa rồi đều đã lọt vào mắt Mộ Ái, cô nữ sinh luôn thầm thích cậu bạn đấy và cô ta cũng nổi danh hổ báo trong trường, nên phen này chắc chắn sẽ có chuyện chẳng lành.
Thanh sô-cô-la được Cao Mẫn cắn một miếng, rồi cũng trực tiếp tặng lại cho cô bạn thân của mình khi đã về đến lớp.
"Cho cậu đó."
"Sô-cô-la ở đâu vậy?" Lý Giai Ngân tò mò hỏi.
"Trai tặng." Cao Mẫn lãnh đạm đáp.
Lời vừa dứt, thì nhóm Mộ Ái cũng đã hùng hậu xông vào. Vị trí chỗ ngồi của Cao Mẫn nhanh chóng bị nhắm trúng và cuộc ấu đả chắc chắn sẽ bắt đầu.
"Mày là Cao Mẫn, đúng không?"
...----------------...
Tề gia trang...
Sở dĩ Tề Hàn không thể đến đón Cao Mẫn tan học như thường lệ, là vì hôm nay ông nội anh về nước.
Tề Vương, người đứng đầu Tề gia và cũng là người mà bất cứ ai cũng phải kính nể, kiêng dè bội phần. Mặc khác, vì ông năm nay cũng đã qua thượng thọ thất tuần, sức khỏe lẫn tinh thần đều không được kích động mạnh, nên con cháu trong gia đình chẳng ai dám làm ông phật lòng.
Hôm nay ông ấy không chỉ về một mình, mà còn đặc biệt dẫn theo một cô gái trẻ đẹp, có ánh mắt sắc xảo, ngũ quan nhạy bén. Điều đó, khiến Tề Hàn cảm thấy lo âu nhiều hơn vui.
Bữa cơm trưa diễn ra, nhưng bầu không khí lại chẳng mấy dễ chịu. Lúc này, ông nội Tề hắng giọng rồi lên tiếng:
"Hàn à! Lát nữa về, nhớ đưa Ciin theo."
Nghe thấy câu nói, Tề Hàn liền lập tức buông đũa, thái độ hiển nhiên không hề muốn hợp tác.
"Tại sao phải đưa theo cô ta?" Giọng anh lãnh đạm vang lên.
"Bởi vì, sắp tới con bé sẽ là người đồng hành với con trong tổ chức lẫn cuộc sống bên ngoài." Ông nội Tề trả lời một cách nghiêm túc.
Tề Hàn nhếch mép cười trào phúng, thái độ khinh bỉ rõ rệt khi đưa tầm nhìn băng lãnh lướt qua cô gái đối diện.
Anh thong thả nhâm nhi chút rượu vang, mới nói:
"Chỉ dựa vào chút khí chất bên ngoài đó thôi sao? Ông nội, từ khi nào ông lại thay đổi tư duy để phụ nữ có tư cách chen chân vào tổ chức vậy?"
"Nghe đồn Tề lão đại biết nhìn xa trông rộng. Hôm nay gặp rồi mới thấy, hóa ra cũng chỉ đạt tới cái tầm nhìn mặt bắt hình dong thế thôi sao?" Ciin ung dung cất lời.
Pha đáp trả khiến ông nội Tề lập tức bật cười hài lòng, còn Tề Hưng vẫn luôn âm thầm quan sát tình hình. Ông muốn xem, con trai mình sẽ phản ứng như thế nào.
"Với phụ nữ, thì đúng là tầm nhìn có hơi hạn hẹp một chút. Tại vì, trông ai cũng thật chẳng ra gì."
"Nếu trong mắt anh, phụ nữ là hạng không đáng một xu, thì tôi cũng không còn lời gì để nói. Nhưng qua cách nói của anh, có vẻ giống đang ám chỉ mắt nhìn người của ông nội cũng chẳng ra làm sao nhỉ?" Ciin vẫn tiếp tục bình tĩnh đáp trả.
"Con đó, bớt bài xích phụ nữ một chút, nên để người khác có cơ hội đến gần và tìm hiểu sẽ tốt hơn. Nhưng tốt nhất phải là người do chính ông chọn lựa."
"Và cô ta là sự lựa chọn đó?" Tề Hàn lạnh lùng, cũng khinh bỉ ra mặt khi cất lên câu hỏi đã nắm rõ chín phần chắc của câu trả lời.
"Đúng vậy! Ciin là cháu gái nuôi của ta, cũng là người được ta huấn luyện suốt năm năm vừa qua, từ tư cách cho tới bản lĩnh đều đã đủ khả năng ở bên cạnh hỗ trợ con cả việc công lẫn việc tư. Tóm lại, Ciin sẽ ở chỗ của con trước, vài tháng sau rồi bắt đầu tổ chức hôn lễ."
Reng reng reng...
Tề Vương vừa dứt lời, chuông điện thoại của Tề Hàn cũng vang lên. Nhanh chóng cầm máy ra xem, thấy hiệu trưởng trường Cao Mẫn đang học gọi tới, anh liền bỏ mặc cuộc đối thoại đang diễn ra, để ra ngoài nghe máy.
Cách hành xử thiếu lễ phép của anh, khiến ông Tề Vương lập tức không vui.
"Thằng bé này, càng lớn tuổi, càng khó dạy bảo rồi Hưng nhỉ?"
Tầm mắt của ông nội vừa liếc qua, đã làm sắc mặt Tề Hưng trở nên dè dặt, chỉ biết thấp giọng trả lời:
"Con sẽ dạy dỗ lại thằng bé."
Thật ra chính ông cũng thừa biết, tính khí con trai mình nào dễ dàng bị ràng buộc trong khuôn khổ. Nếu không phải ông nắm được điểm yếu của anh, chắc gì đã nắm được bảy phần quyền hạn của Tề gia như hiện tại.
Lần này ông nội quay trở về, còn mang theo một cô cháu gái, sau sẽ trở thành cháu dâu, không biết tiếp theo đối với Tề Hưng ông sẽ là họa hay phúc...
Còn phần Tề Hàn, sau khi nghe điện thoại xong thì cũng tức tốc chạy tới trường học. Sau đó, là ra mặt thu dọn chiến trường...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro