Mạnh mẽ đoạt lấy
Uyển Chuyển Lam
2024-07-22 08:52:58
Nghĩ tới đây hắn đã cảm thấy trong lòng có một ngọn lửa thiêu đốt, cúi người xuống chiếm lấy đôi môi bởi vì thấm mưa cả đêm mà có chút tái nhợt,lực
đạo mạnh hơn hung hăng hôn lên môi cô mang theo trừng phạt tức giận,cô vung tay lung tung đẩy hắn,bọt nước bắn tóe bốn phía nhưng hắn hoàn
toàn không để ý, như cũ đặt cô đặt tại nơi đó trằn trọc hôn hít lấy.
Hắn mong muốn nếm mùi vị của cô đã lâu.
Cô dần dần tiêu hao hết sức lực, vô lực xụi lơ phía dưới để hắn tùy ý hắn xâm phạm, một đôi con ngươi trong suốt không chút nào thỏa hiệp lóe ánh sáng căm hận giễu cợt,cứ như vậy lạnh lùng theo dõi hắn, ánh mắt của cô chưa hề bởi vì hắn hôn nồng nhiệt như vậy mà có chút vui vẻ.
Cặp mắt hờ hững của cô hoàn toàn chọc giận hắn,trên đời này cũng chỉ có một người con gái tên là Hứa Lưu Liễm mới có thể làm cho hắn từ trước đến giờ không lộ hỉ nộ tức giận.
Hắn đỏ mắt giống như dã thú không khống chế được một tay từ trong nước mò lên,kéo khăn tắm bên cạnh lung tung xoa lên hai người ướt nhẹp sau đó ôm cô đi ra ngoài phòng tắm,cô dùng sức giãy dụa, ác độc mắng hắn.
“Lục Chu Việt, anh là tên đàn ông tính tình nham hiểm vì tư lợi mạnh mẽ đoạt lấy người khác,anh đừng đụng tôi!Anh buông ——”
Sắc mặt của hắn đỡ u ám khó coi, chỉ mỉm cười dùng sức bế thân thể chống chọi lên vai chạy ra ngoài,phòng tắm này hợp với phòng ngủ,cho nên đi chưa tới mấy bước liền tới bên giường, hắn thô lỗ ném cô lên mặt giường lớn nghiêng người phủ lên.
Cô lúc này biết sợ nhưng đã muộn,cô liều mạng muốn chạy trốn hắn cũng không cho cô bất kỳ cơ hội nào,dùng thủ đoạn trêu chọc để cho cô có cảm giác, sau đó. . . . . . thân thể ngây ngô non nớt bởi vì đau đớn kịch liệt run rẩy, để ý biết hắn đang làm gì cô, sau đó cô như người bệnh tâm thần hét lên,”A —— Lục Chu Việt,tôi hận anh,tôi hận anh!”
Móng tay của cô hung hăng cào vào lồng ngực của hắn, trên gương mặt anh tuấn, trên sống lưng rộng rãi ,dấu răng của cô lại càng không chút khách khí cắn lấy đầu vai hắn, trên cổ hắn,hắn dung túng để cô thương tổn hắn,vừa tăng thêm lực đạo mãnh liệt chiếm người cô,cho đến cô không có sức lực đánh hắn mắng hắn nữa.
Hắn hành hạ đến nửa đêm mới bỏ qua cho cô, không có gì ngoài vừa bắt đầu cô khó chịu phản kháng bài xích,sau đó bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, bởi vì hắn có biện pháp làm cho cô uyển chuyển ở dưới thân hắn.Hắn thở dài không thừa nhận cũng không được,cô tốt đẹp đế thiếu chút nữa ép khô tinh túy hắn,hắn chẳng bao giờ phóng túng bản thân quá như vậy,hắn nghĩ,có lẽ bởi vì yêu sao.
Nhưng mà nồng đậm kích thích như thế.Sau khi qua đi,sáng sớm ngày thứ hai chào đón hắn chiếc giường trống rỗng lạnh như năng bên cạnh có mấy chữ, “Thầy giáo, cám ơn thầy biến em thành một phụ nữ!”
Trước sau như một giọng nói châm biếm,hắn nhướng khóe môi cười đến có chút khổ sở,mà thôi hắn cũng đã sớm quen địch ý của cô.
Từ sau đêm đó cô mất tích.
Chẳng qua là từ cô gái ngây thơ thành phụ nữ,cô thật cho là theo thế lực của hắn cô có thể chạy trốn sao? Hắn chẳng qua là không muốn hù cô nữa, hắn kiên nhẫn đợi cô lớn lên, đợi đến lúc cô có một thân phận trong xã hội đối mặt với hắn,hắn mới có thể lần nữa xuất thủ.
Hắn mong muốn nếm mùi vị của cô đã lâu.
Cô dần dần tiêu hao hết sức lực, vô lực xụi lơ phía dưới để hắn tùy ý hắn xâm phạm, một đôi con ngươi trong suốt không chút nào thỏa hiệp lóe ánh sáng căm hận giễu cợt,cứ như vậy lạnh lùng theo dõi hắn, ánh mắt của cô chưa hề bởi vì hắn hôn nồng nhiệt như vậy mà có chút vui vẻ.
Cặp mắt hờ hững của cô hoàn toàn chọc giận hắn,trên đời này cũng chỉ có một người con gái tên là Hứa Lưu Liễm mới có thể làm cho hắn từ trước đến giờ không lộ hỉ nộ tức giận.
Hắn đỏ mắt giống như dã thú không khống chế được một tay từ trong nước mò lên,kéo khăn tắm bên cạnh lung tung xoa lên hai người ướt nhẹp sau đó ôm cô đi ra ngoài phòng tắm,cô dùng sức giãy dụa, ác độc mắng hắn.
“Lục Chu Việt, anh là tên đàn ông tính tình nham hiểm vì tư lợi mạnh mẽ đoạt lấy người khác,anh đừng đụng tôi!Anh buông ——”
Sắc mặt của hắn đỡ u ám khó coi, chỉ mỉm cười dùng sức bế thân thể chống chọi lên vai chạy ra ngoài,phòng tắm này hợp với phòng ngủ,cho nên đi chưa tới mấy bước liền tới bên giường, hắn thô lỗ ném cô lên mặt giường lớn nghiêng người phủ lên.
Cô lúc này biết sợ nhưng đã muộn,cô liều mạng muốn chạy trốn hắn cũng không cho cô bất kỳ cơ hội nào,dùng thủ đoạn trêu chọc để cho cô có cảm giác, sau đó. . . . . . thân thể ngây ngô non nớt bởi vì đau đớn kịch liệt run rẩy, để ý biết hắn đang làm gì cô, sau đó cô như người bệnh tâm thần hét lên,”A —— Lục Chu Việt,tôi hận anh,tôi hận anh!”
Móng tay của cô hung hăng cào vào lồng ngực của hắn, trên gương mặt anh tuấn, trên sống lưng rộng rãi ,dấu răng của cô lại càng không chút khách khí cắn lấy đầu vai hắn, trên cổ hắn,hắn dung túng để cô thương tổn hắn,vừa tăng thêm lực đạo mãnh liệt chiếm người cô,cho đến cô không có sức lực đánh hắn mắng hắn nữa.
Hắn hành hạ đến nửa đêm mới bỏ qua cho cô, không có gì ngoài vừa bắt đầu cô khó chịu phản kháng bài xích,sau đó bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, bởi vì hắn có biện pháp làm cho cô uyển chuyển ở dưới thân hắn.Hắn thở dài không thừa nhận cũng không được,cô tốt đẹp đế thiếu chút nữa ép khô tinh túy hắn,hắn chẳng bao giờ phóng túng bản thân quá như vậy,hắn nghĩ,có lẽ bởi vì yêu sao.
Nhưng mà nồng đậm kích thích như thế.Sau khi qua đi,sáng sớm ngày thứ hai chào đón hắn chiếc giường trống rỗng lạnh như năng bên cạnh có mấy chữ, “Thầy giáo, cám ơn thầy biến em thành một phụ nữ!”
Trước sau như một giọng nói châm biếm,hắn nhướng khóe môi cười đến có chút khổ sở,mà thôi hắn cũng đã sớm quen địch ý của cô.
Từ sau đêm đó cô mất tích.
Chẳng qua là từ cô gái ngây thơ thành phụ nữ,cô thật cho là theo thế lực của hắn cô có thể chạy trốn sao? Hắn chẳng qua là không muốn hù cô nữa, hắn kiên nhẫn đợi cô lớn lên, đợi đến lúc cô có một thân phận trong xã hội đối mặt với hắn,hắn mới có thể lần nữa xuất thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro