Bằm Thây (H)
2024-11-06 20:35:51
Quyển 1 - Chương 9: : Bằm thây (H)
Tạ Văn Song nằm trên chiếc giường tân hôn màu đỏ, hỉ phục nửa treo ở trên vai, lý y nửa trong suốt xộc xệch, cổ áo rộng mở để lộ cơ thể trắng nõn. Nơi giữa hai chân y lõa lồ, môn hộ mở rộng ra, bị người mà bình sinh y ghét nhất dùng ngón tay cắm vào trong hoa huyệt, thăm dò nhục nhã.
Y xấu hổ và giận dữ quẫn bách rồi lại không ngăn được sự khát vọng trong cơ thể, đường đi trơn mềm nóng ướt mấp máy thả lỏng, tùy ý cho ngón tay kia ra ra vào vào, lại thêm một ngón nữa, ba ngón tay cùng thọc vào rút ra ở nơi mẫn cảm và xấu hổ nhất của y.
Dù rằng đã cố mạnh mẽ chống cự nhưng ở nơi sâu nhất trong đáy mắt y lại toàn là yếu ớt mờ mịt, tràn ngập sự sợ hãi và không biết làm sao, chỉ có thể dựa vào bản năng tức giận mắng mỏ, giọng đều đã phần hơi khàn đi.
“… Mục Ly Huy, khốn kiếp! Ta nhất định sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn!...”
Ánh mắt Mục Ly Huy sầm xuống, gân xanh trên thái dương ẩn hiện, ứa ra một lớp mồ hôi mỏng, dưới háng sưng đau không thôi, gần như sắp không nhịn được nhưng hắn cần phải nhẫn nại, dương vật của hắn thật sự quá lớn, nếu như không khuếch trương tử tế thì sẽ làm người dưới thân bị thương, hắn không muốn khiến cho lần đầu tiên của y trở thành nỗi ám ảnh.
Ba ngón tay không ngừng đưa đẩy, lại một lát sau, nhục huyệt non mềm đó đã thả lỏng. Mục Ly Huy thở ra một hơi, hắn rút ngón tay ra, nhấc vạt áo lên, thả dục vọng dưới háng ra.
Côn thịt của hắn hoàn toàn khác biệt với vẻ bề ngoài văn nhã tuấn tú của hắn, nó thô dài đỏ tím, gân máu tung hoành, quy đầu tròn trịa, thoạt nhìn dữ tợn đáng sợ. Tạ Văn Song chưa từng nhìn thấy dương vật của người khác bao giờ, nhưng nếu như so với chính y thì nó thực sự là quái vật khổng lồ.
Y đã bị kinh hoàng, đôi chân dài mềm mại mở ra đột nhiên đá mạnh về phía trước, đồng thời cũng cong eo lên, chuẩn bị sẵn sàng, chờ nương theo lực của cú đá này để lùi về phía sau, né tránh người nam nhân trước mặt.
Trong lúc không ngừng tức giận mắng mỏ khi nãy y đã phát hiện ra, dược hiệu trong cơ thể dường như đã dần dần rút đi, sức lực trên người đang dần dần khôi phục lại.
Ngẫm lại cũng hợp lý, dược vật bỏ vào trong rượu hợp cẩn chẳng qua chỉ trợ hứng cho tân lang tân nương, chắc chắn sẽ không thêm quá nhiều để tránh ảnh hưởng đến cơ thể, chờ dược hiệu qua rồi, cơ thể đương nhiên cũng sẽ khôi phục lại.
Tạ Văn Song nằm trên chiếc giường tân hôn màu đỏ, hỉ phục nửa treo ở trên vai, lý y nửa trong suốt xộc xệch, cổ áo rộng mở để lộ cơ thể trắng nõn. Nơi giữa hai chân y lõa lồ, môn hộ mở rộng ra, bị người mà bình sinh y ghét nhất dùng ngón tay cắm vào trong hoa huyệt, thăm dò nhục nhã.
Y xấu hổ và giận dữ quẫn bách rồi lại không ngăn được sự khát vọng trong cơ thể, đường đi trơn mềm nóng ướt mấp máy thả lỏng, tùy ý cho ngón tay kia ra ra vào vào, lại thêm một ngón nữa, ba ngón tay cùng thọc vào rút ra ở nơi mẫn cảm và xấu hổ nhất của y.
Dù rằng đã cố mạnh mẽ chống cự nhưng ở nơi sâu nhất trong đáy mắt y lại toàn là yếu ớt mờ mịt, tràn ngập sự sợ hãi và không biết làm sao, chỉ có thể dựa vào bản năng tức giận mắng mỏ, giọng đều đã phần hơi khàn đi.
“… Mục Ly Huy, khốn kiếp! Ta nhất định sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn!...”
Ánh mắt Mục Ly Huy sầm xuống, gân xanh trên thái dương ẩn hiện, ứa ra một lớp mồ hôi mỏng, dưới háng sưng đau không thôi, gần như sắp không nhịn được nhưng hắn cần phải nhẫn nại, dương vật của hắn thật sự quá lớn, nếu như không khuếch trương tử tế thì sẽ làm người dưới thân bị thương, hắn không muốn khiến cho lần đầu tiên của y trở thành nỗi ám ảnh.
Ba ngón tay không ngừng đưa đẩy, lại một lát sau, nhục huyệt non mềm đó đã thả lỏng. Mục Ly Huy thở ra một hơi, hắn rút ngón tay ra, nhấc vạt áo lên, thả dục vọng dưới háng ra.
Côn thịt của hắn hoàn toàn khác biệt với vẻ bề ngoài văn nhã tuấn tú của hắn, nó thô dài đỏ tím, gân máu tung hoành, quy đầu tròn trịa, thoạt nhìn dữ tợn đáng sợ. Tạ Văn Song chưa từng nhìn thấy dương vật của người khác bao giờ, nhưng nếu như so với chính y thì nó thực sự là quái vật khổng lồ.
Y đã bị kinh hoàng, đôi chân dài mềm mại mở ra đột nhiên đá mạnh về phía trước, đồng thời cũng cong eo lên, chuẩn bị sẵn sàng, chờ nương theo lực của cú đá này để lùi về phía sau, né tránh người nam nhân trước mặt.
Trong lúc không ngừng tức giận mắng mỏ khi nãy y đã phát hiện ra, dược hiệu trong cơ thể dường như đã dần dần rút đi, sức lực trên người đang dần dần khôi phục lại.
Ngẫm lại cũng hợp lý, dược vật bỏ vào trong rượu hợp cẩn chẳng qua chỉ trợ hứng cho tân lang tân nương, chắc chắn sẽ không thêm quá nhiều để tránh ảnh hưởng đến cơ thể, chờ dược hiệu qua rồi, cơ thể đương nhiên cũng sẽ khôi phục lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro